Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 266
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:00:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh : “Cho dù vất vả hơn nữa thì cũng thể nào sánh với các , hơn nữa cũng quen . Trong đoàn cực kỳ coi trọng nhiệm vụ tiếp đãi , cho nên đương nhiên cũng cố gắng nhất thể.”
Cố Phong khẳng định : “Cô nhất định sẽ .”
Diệp Ninh khi nhắc đến công việc, đều toát thần thái nên lời.
Mà Cố Phong thấy Diệp Ninh như thế, rõ ràng cảm nhận trong lòng đang điên cuồng rung động, cuối cùng cũng hiểu vì sẽ nhiều thích Diệp Ninh như thế.
Anh bưng ly rượu mặt lên uống một ngụm, bắt đầu suy nghĩ xem tiếp theo đây thế nào đây.
“Sao cứ mãi thế, ăn cơm ?”
Cơm trong chén Diệp Ninh ăn hơn phân nửa, nhưng mà Cố Phong vẫn hề nhúc nhích tí nào.
Không lẽ là đồ ăn hợp với khẩu vị của ?
Cô đang định hỏi cho rõ ràng thì Cố Phong đột nhiên vươn tay về phía cô.
Cô hoảng sợ, theo bản năng né tránh.
mà đợi cô kịp gì, ngón tay của Cố Phong xoa nhẹ khóe miệng của cô, lấy hạt cơm dính khóe miệng của cô .
Ngay khoảnh khắc ngón tay thô ráp chạm làn da khóe miệng của Diệp Ninh, cánh tay Diệp Ninh lập tức nổi đầy da gà.
Cố Phong đột nhiên hành vi mật, cô thế nào.
Anh rõ ràng thể lên tiếng nhắc nhở cô mà.
“Bị dính cơm.” Cố Phong thấy cô ngơ ngẩn, chủ động giải thích.
Diệp Ninh giật nhẹ khóe miệng, vẫn biểu cảm gì quá lớn.
Hơn nữa hiện tại cuối cùng cô cũng phát hiện , lúc ánh mắt mắt của Cố Phong khi về phía cô dịu dàng giống như chảy cả nước.
Những lời Trịnh Thư Vân phân tích cho cô hồi sáng vẫn còn văng vẳng ở bên tai, nếu cô còn Cố Phong tình cảm với cô, cô chính là một con ngốc.
“, ăn no .”
Cô hoảng loạn buông chén đũa xuống, giả vờ như lúc nãy chuyện gì xảy hết.
Hình như Cố Phong cũng phát hiện sự khác thường của cô hỏi: “Sao chỉ ăn một ít thế?”
Diệp Ninh gượng : “Bình thường buổi tối đều ăn ít mà. Anh cứ ăn từ từ, qua đó .”
Cô xong lập tức rời khỏi bàn ăn, nhưng mà cô quên mất căn phòng cũng chỉ lớn nhiêu đó, cho dù rời khỏi bàn ăn thì cũng rời khỏi tầm mắt của Cố Phong .
Cô mới lên, cổ tay Cố Phong túm lấy.
“Cô thể đầy chờ ăn xong ?”
Ánh mắt của Cố Phong sâu, bên trong giống như cất chứa nhiều bí mật.
Diệp Ninh thể né tránh, chỉ thể dần dần xuống ánh chăm chú của Cố Phong.
Cố Phong bưng ly rượu lên, uống cạn sạch phần rượu còn sót bụng.
Diệp Ninh mà sợ c.h.ế.t, bình rượu độ thấp, uống kiểu chắc chắn sẽ say.
“Anh uống chậm thôi.”
Cố Phong thèm để ý đến.
Diệp Ninh đẩy đồ ăn đến mặt : “Đừng lo uống rượu , ăn thêm chút đồ ăn .”
Cô cũng là tin tưởng , nhưng hiện tại trai đơn gái chiếc, lỡ như lát nữa uống say khống chế , thì sẽ phiền phức.
Cô bảo Cố Phong ăn đồ ăn, Cố Phong quả nhiên bắt đầu ăn đồ ăn, hơn nữa cũng chỉ ăn mỗi đồ ăn.
“Anh ăn đồ ăn sẽ mặn lắm, ăn chung với cơm trắng .” Diệp Ninh khỏi nhắc nhở.
Cố Phong lập tức bưng bát cơm lên, ăn chung với đồ ăn.
Nhìn thấy ăn ngấu nghiến như thế, Diệp Ninh chỉ đành thêm: “Coi chừng mắc nghẹn, ăn từ từ thôi.”
Quả nhiên tốc độ ăn cơm của Diệp Ninh lập tức chậm nhiều.
“...”
Cơ bắp mặt Diệp Ninh run rẩy, ngờ Cố Phong sẽ đột nhiên lời cô đến thế.
Cố Phong ăn sạch sẽ đồ ăn bộ đồ ăn bàn.
Theo thời gian trôi , rượu trắng uống cũng dần dần phát huy tác dụng.
Cố Phong vẫn giữ tám chín phần tỉnh táo, trực tiếp về phía Diệp Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-266.html.]
“ chuyện với cô.”
Diệp Ninh nín thở, phản ứng đầu tiên chính là chút căng thẳng và kháng cự.
Cô thể đoán đại khái Cố Phong cái gì, nhưng mà hiện tại cô trả lời như thế nào.
“Anh thể đừng ?”
Cô trực tiếp thương lượng với .
“Không .”
Cảm xúc trong mắt của Cố Phong càng ngày càng thêm nặng nề.
Diệp Ninh mếu máo, cản , dứt khoát ngậm miệng .
“Anh thích em.”
Cố Phong một câu, lập tức cho nhiệt độ trong phòng trực tiếp tăng cao.
Diệp Ninh kinh ngạc đến mức yên, đầu óc trống rỗng.
Ngay từ đầu cô còn cho rằng dù cho Cố Phong thật sự bày tỏ tình cảm với cô thì cũng nên uyển chuyển thăm dò, cho đôi bên một ít đường để rút lui.
mà cô ngờ cái con ngay thẳng , mở miệng trực tiếp tỏ tình luôn ?!
Cố Phong thấy cô bất cứ phản ứng gì, tiếp tục tăng thêm âm lượng.
“Anh thích em!”
Ba chữ vô cùng đơn giản giản, nhưng ở trong lòng Diệp Ninh thì nó chẳng khác nào như một quả bom.
Lòng bàn tay Diệp Ninh toát mồ hôi lạnh, cô luôn luôn tính toán kỹ càng tất cả chuyện, vô cùng chắc chắn, nhưng chỉ phần tình cảm đột nhiên bộc bạch là trong dự tính của cô.
Ngay đó, Cố Phong đến mặt cô, uốn gối xổm xuống, nắm lấy tay cô.
“Anh , thích em!”
Hiện tại Cố Phong cảm thấy vui sướng từng , giống như là thứ gì đó đè nén trong lòng từ lâu cuối cùng cũng phóng thích .
Anh thậm chí hô to, cho thế giới đều thích cô!
Diệp Ninh miễn cưỡng tìm về lý trí, rặn một nụ còn hơn cả , đó rút bàn tay đang nắm chặt về.
“Anh say .”
Rõ ràng trạng thái sinh hoạt hiện tại của bọn họ đang , vì tỏ tình chứ?
Sắc mặt Cố Phong nghiêm túc hơn bao giờ hết, cũng bao giờ cảm thấy căng thẳng như thế.
“Anh tỉnh táo. Tiểu Ninh, là một thô kệch, những năm gần đây đều chỉ ở trong bộ đội. Anh từng kinh nghiệm tiếp xúc với con gái, cho nên nhiều tình cảm thể hiểu . Xin , lâu như thế mới phát hiện thích em.”
Nếu ảo não thì là giả, nếu thể phát hiện tình cảm của sớm hơn thì mối quan hệ của hai bọn họ cũng sáng tỏ từ lâu .
Cuối cùng Diệp Ninh cũng hoài nghi tình cảm của nữa, nhưng mà đó cô thở dài thườn thượt .
“Anh trả lời như thế nào đây?”
Cố Phong ngẩn , đương nhiên hi vọng cô cũng tình cảm giống như .
mà hiện tại vẻ mặt quá vui vẻ của Diệp Ninh, trái tim lập tức vọt lên đến cổ họng.
Reng reng reng!
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, phá vỡ bầu khí căng thẳng giữa hai .
Diệp Ninh giống như tìm cứu tinh, lập tức : “ điện thoại .”
Lúc Cố Phong mới giật phát hiện, quá đường đột ?
Anh thậm chí từng nghĩ đến việc nếu Diệp Ninh từ chối lời tỏ tình của thì đây?!
“Tìm đó.” Diệp Ninh cầm điện thoại lên, giọng của đối phương thì lập tức hiệu với Cố Phong.
Cố Phong hít một thật sâu, điều chỉnh cảm xúc, đó mới cầm ống lên.
Không đối phương gì đó, sắc mặt của trở nên nghiêm túc hơn nhiều.
Mộng Vân Thường
“Được, , qua đó ngay.”
Anh buông ống xuống, về phía Diệp Ninh, trong mắt tràn ngập bất đắc dĩ, đồng thời chút may mắn.
“Là phó doanh trưởng, trong doanh nhận nhiệm vụ khẩn cấp, bảo lập tức qua đó.”