Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:24
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diễn tấu dứt, cả đại sảnh lập tức bùng nổ tiếng vỗ tay vang dội như sấm.

Đến tận lúc , tâm trí Diệp Ninh mới dần kéo về hiện thực. Trong lồng n.g.ự.c cô, một dòng cảm xúc mãnh liệt cuộn trào cách nào kìm nén. Không chỉ riêng cô, gương mặt mỗi trong dàn nhạc đều hiện rõ thần thái khác thường.

Những tràng pháo tay dứt từ khán phòng, những ánh mắt hài lòng và tán thưởng phía sân khấu, khiến bọn họ đầu tiên cảm nhận cảm giác thỏa mãn và kiêu hãnh từng . Buổi biểu diễn , bọn họ thành một cách trọn vẹn đến mỹ.

Cả dàn nhạc đồng loạt dậy, cúi chào cảm ơn, theo thứ tự rời khỏi sân khấu.

Vừa bước xuống hậu trường, ánh mắt Diệp Ninh lập tức chạm gương mặt kích động vui sướng của Từ Minh Vũ. Anh hưng phấn đến mức chạy tới ôm từng thành viên một.

“Các cô giỏi quá! Thật sự quá tuyệt vời! Các cô vượt qua bài kiểm tra của lãnh đạo !”

Đối với , đây cũng là niềm vinh dự lớn lao của một đội trưởng.

Diệp Ninh cùng. Khi thấy cô, Từ Minh Vũ chút do dự ôm lấy cô.

“Diệp Ninh, hôm nay cô biểu hiện quá xuất sắc! Hoàn phụ sự kỳ vọng của !”

Không chỉ là phụ kỳ vọng, mà gần như thể mỹ tì vết.

Diệp Ninh mỉm nhạt, nhưng vì thế mà tỏ đắc ý.

“Cảm ơn đội trưởng.”

Từ Minh Vũ vui mừng mặt. Từ hôm nay trở , Diệp Ninh dùng thực lực chứng minh bản , trong đoàn văn công sẽ còn ai dám nghi ngờ cô nữa.

“Chúc mừng cô, Diệp Ninh, đàn .” Lý Kiến Hoa cũng lên tiếng khen ngợi.

, trong lòng vẫn cho rằng hình tượng của Diệp Ninh quá phù hợp với đoàn văn công.

“Cảm ơn đội trưởng Lý.” Diệp Ninh đáp lễ lịch sự.

Một bên là dàn nhạc rộn ràng, còn bên đội ca hát thì lặng ngắt như tờ.

Thực lực của Diệp Ninh chẳng khác nào một cái tát vang dội, khiến bọn họ thể phản bác nửa câu, thậm chí còn cảm thấy bản buồn đến chua chát.

Trịnh Thư Vân nhớ những lời mỉa mai châm chọc mà đội ca hát từng khi lên sân khấu, giờ phút càng thêm hả . Người nở mày nở mặt chính là dàn nhạc của bọn họ.

“Trong đội của chúng ‘cứt chuột’ .”

“Cứt chuột gì ?”

Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đều sững , hiểu vì Trịnh Thư Vân đột nhiên một câu kỳ lạ như .

Trịnh Thư Vân nhạt: “Không gì. Chỉ là khi lên sân khấu nhạo rằng dàn nhạc của chúng kẻ phá hoại. hôm nay, chúng dùng thực lực chứng minh rằng những mù mắt, lòng.”

Hai đội trưởng đồng loạt nhíu mày. Ánh mắt họ lượt lướt qua dàn nhạc, dừng ở đội ca hát đang cúi đầu ủ rũ, lập tức hiểu chuyện.

Ý mặt Lý Kiến Hoa biến mất . Lúc , Vương Hinh Tuyết cúi gằm đầu, gần như dán sát ngực, dám thở mạnh.

“Các cô cũng vất vả , về nghỉ .”

Mộng Vân Thường

Cuối cùng trách cứ thêm, ngay cả vài câu động viên cũng trực tiếp bỏ qua.

Vương Hinh Tuyết âm thầm thở phào, dám liếc Lý Kiến Hoa thêm nào nữa, vội vàng rời khỏi hậu trường với tốc độ nhanh nhất.

Những còn trong đội ca hát cũng lặng lẽ rời , ủ rũ chẳng khác nào gà trống bại trận.

“Chúng cũng về thôi.” Từ Minh Vũ thúc giục các đội viên của . Là đội trưởng, cũng mong giữa các đội xảy mâu thuẫn gay gắt.

Dàn nhạc ríu rít , khí vui vẻ đến cực điểm. Lúc , Diệp Ninh trở thành tâm điểm, bên tai cô là những lời tán thưởng ngớt.

Nhìn những gương mặt rạng rỡ xung quanh, khóe môi Diệp Ninh cũng vô thức cong lên.

“Diệp Ninh, thật sự tò mò, cô học dương cầm ở ? Sao đàn đến thế?”

Trịnh Thư Vân mỉm hỏi, còn cảm giác xa cách như .

Mọi , bao gồm cả Từ Minh Vũ, đều vô thức im lặng, chăm chú chờ câu trả lời.

Câu hỏi quả thật đ.á.n.h trúng tâm lý tò mò của tất cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-26.html.]

Dưới sự “tuyên truyền” của Vương Hinh Tuyết, trong đoàn văn công , ai là phận và quá khứ của Diệp Ninh. Xuất từ nông thôn, là nông dân thuần túy, trình độ văn hóa chỉ đến tiểu học, thể đàn dương cầm xuất sắc đến thế, sự đối lập khiến ai cũng khó lòng lý giải.

Luôn cảm giác… điều gì đó .

Sắc mặt Diệp Ninh vẫn bình thản, nhưng đầu óc thì vận chuyển nhanh. Câu hỏi tưởng chừng đơn giản, nhưng trả lời khéo sẽ lập tức khiến khác sinh nghi.

“Hồi ở quê một thanh niên trí thức, ông từng là giáo viên dương cầm, chính ông dạy .”

Cách giải thích hẳn đủ để khiến yên tâm.

“Thì . thanh niên trí thức còn thể mang theo cả đàn dương cầm ?” Trịnh Thư Vân nghi ngờ, chỉ là vẫn chỗ thông.

thì nhạc cụ giống những thứ khác, thể chỉ học lý thuyết suông, nhất định luyện tập thực tế.

Giống như cô chơi violin, cũng học từ nhỏ đến lớn mới trình độ hôm nay.

Diệp Ninh đổi sắc, tiếp tục bịa chuyện một cách trôi chảy:

“Lúc đầu thì đàn. Thầy vẽ phím đàn xuống đất, dạy cách quen và đ.á.n.h phím. Sau thầy về thành phố, theo ông học thêm hai năm.”

Trịnh Thư Vân khỏi cảm thán:

“Chỉ học hai năm mà cô đàn giỏi thế , đúng là thiên tài.”

Diệp Ninh chút ngượng ngùng. Trước , cô từng ít gọi là thần đồng, thiên tài, mãi đến mức gần như c.h.ế.t lặng. bây giờ , cô cảm thấy dám nhận. Dù thì thực tế cô học dương cầm hơn mười năm.

“Diệp Ninh, cô cần khiêm tốn. Trịnh Thư Vân đúng, trong lĩnh vực dương cầm, cô thật sự là một thiên tài.”

Từ Minh Vũ đồng tình.

Diệp Ninh tiện giải thích thêm, chỉ thể mặc cho bọn họ tiếp tục “hiểu lầm”.

Mọi trở về đội nhạc khí. Trịnh Thư Vân đột nhiên đề nghị tối nay mời liên hoan, coi như chính thức chào đón Diệp Ninh.

Diệp Ninh chỉ thấy buồn . Cô đoàn văn công một thời gian, đến bây giờ mới tổ chức tiệc chào mừng thì đúng là quá muộn.

Hơn nữa, trong đội hơn hai mươi , mời tất cả liên hoan chắc chắn sẽ tốn ít tiền.

“Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân . Hôm nay ai cũng vui như thế, cùng tụ họp một chút cũng mà.”

Không chờ Diệp Ninh từ chối, Từ Minh Vũ hạ giọng khuyên.

Anh hiểu rõ Trịnh Thư Vân. Chỉ những thật sự công nhận, cô mới thể hiện sự nhiệt tình như . Diệp Ninh mới đoàn văn công lâu, thể thiết với Trịnh Thư Vân là chuyện .

Đội trưởng lên tiếng, Diệp Ninh cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.

Trong khi dàn nhạc vui vẻ quên trời quên đất, thì bầu khí bên đội ca hát nặng nề đến ngột ngạt.

“Hinh Tuyết, cô đừng nghĩ nhiều. Con nhỏ Diệp Ninh chỉ dựa Trịnh Thư Vân chống lưng thôi.”

Sầm Lan chủ động an ủi Vương Hinh Tuyết.

Thật cũng hiểu vì “con nhỏ mập” trong miệng Vương Hinh Tuyết thể đột nhiên tỏa sáng đến .

là bạn của Vương Hinh Tuyết, cô đương nhiên vô điều kiện về phía cô .

Vương Hinh Tuyết siết chặt nắm tay, móng tay cắm sâu lòng bàn tay mà cũng hề .

! Diệp Ninh chính là loại nịnh nọt đê tiện như thế. Trước còn giấu nhiều chuyện, chỉ để khiến mất mặt bao nhiêu . Bây giờ thì cô đạt mục đích !”

Sầm Lan tràn đầy đồng cảm, trong lòng cũng càng thêm căm ghét Diệp Ninh.

Vương Hinh Tuyết tức giận đập mạnh tay lên tường, giọng đè thấp mà run rẩy:

“Cô kiếm chuyện với thì cũng thôi, nhưng còn kéo cả đội ca hát của chúng xuống nước. Là liên lụy ! thật sự xin !”

 

 

 

 

Loading...