Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:59:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mục Văn Hạo âm u: “Ai sẽ tin lời của một mụ điên chứ?”

Diệp Ninh tàn nhẫn độc ác từ lâu, nhưng mà cô ngờ rằng hề sợ hãi như thế, đến cả trong đại viện gia thuộc của quân khu mà cũng dám đụng .

Lại nghĩ đến câu mà Mộng Kiều Nhụy khi cô , Diệp Ninh càng thêm kiên định quyết tâm thể Cố Phong và Mục Văn Hạo tiếp xúc với .

“Sao nào, lẽ cô vui ? Con nhỏ liên tục kiếm chuyện với cô, xử lý cô , cũng coi như là giải quyết phiền phức cho cô.” Mục Văn Hạo một cách đương nhiên, cũng thấy bất cứ vẻ vui sướng nào mặt Diệp Ninh, việc đúng.

Diệp Ninh lộ vẻ mặt vui: “Thứ nhất, đây là chuyện riêng của . Thứ hai, chẳng lẽ định nhúng tay xử lý hết tất cả những kiếm chuyện với ?”

“Có gì mà chứ? Chỉ cần là thích, đều thể xử lý sạch sẽ cho cô!”

Đây là cách mà Mục Văn Hạo yêu thương một phụ nữ.

Diệp Ninh chỉ cảm thấy trong lòng như bóng ma bao phủ, đàn ông đúng là một tên điên.

“Hiện tại là xã hội pháp trị, thể một tay che trời .”

Mục Văn Hạo thèm để ý nhún vai, một vạn loại phương pháp pháp luật thể quản thúc .

“Cô đang quan tâm ? Cô lo lắng sẽ gặp chuyện?”

Sau khi ý thức điểm , tâm trạng âm u suốt một ngày của lập tức trở nên sáng sủa lên ngay.

Mặt Diệp Ninh đen thùi, đúng là tự đa tình.

“Anh thích .”

cần loanh quanh nữa, thẳng chủ đề.

Vẻ lạnh nhạt mặt Mục Văn Hạo lập tức đọng , lỗ tai còn đỏ lên.

Diệp Ninh ngờ còn phản ứng như thế.

Mục Văn Hạo im lặng trong tích tắc, đó vô cùng kiêu ngạo mở miệng: “Nếu cô nhận , cũng gì là thể nữa. , thích cô.”

Anh đối xử với cô như thế, cô thông minh, thể chứ.

Hiện tại đôi bên rõ ràng, cũng cần che che giấu giấu nữa, thể càng thêm quang minh chính đại mà cưng chiều cô.

Trong lòng Diệp Ninh trầm xuống, cô vẫn đối mặt với tình huống nhất .

Mộng Vân Thường

thích .”

Cô thậm chí còn cố ý nhấn mạnh những lời , chỉ là vì Mục Văn Hạo cho rõ ràng rành mạch.

là Mục Văn Hạo rõ, giây tiếp theo, như bóng tối bao phủ, âm u đến đáng sợ.

“Cô cái gì? Cô lặp nữa!”

Tiếng trầm thấp giống như là từ trong cổ họng rặn , vẻ mặt càng đáng sợ đến cùng cực.

, thái độ của Diệp Ninh vẫn hề đổi, ánh âm u của Mục Văn Hạo, cô thả chậm ngữ tốc, gằn từ chữ một lặp : “, , thích, !”

Mục Văn Hạo nổi giận, đột nhiên bật dậy, giống như bóp c.h.ế.t phụ nữ .

Diệp Ninh vẫn cứ yên tại chỗ nhúc nhích, ánh mắt lạnh nhạt trực tiếp đối diện với lửa giận của Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo cực lực kiềm chế cảm xúc mất khống chế trong lòng, nắm tay nắm chặt nổi đầy gân xanh đang nhảy lên thình thich.

Anh dùng hết bộ sức lực trong mới thể bản đ.á.n.h Diệp Ninh.

Một giây.

Hai giây.

Mười giây.

...

Cuối cùng trôi qua bao lâu, gương mặt dữ tợn của Mục Văn Hạo mới khôi phục vẻ âm u, nắm đ.ấ.m đang siết chặt cũng chậm rãi buông .

“Cô .”

Trong giọng khàn khàn vẫn cứ hỗn loạn mưa rền gió dữ.

Diệp Ninh lên, thêm câu nào nữa, nghênh ngang rời .

Ánh mắt của Mục Văn Hạo d.a.o động kịch liệt, đuổi sát theo bóng dáng của cô, mãi đến cuối cùng cũng chờ đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-237.html.]

Đây là đầu tiên tức giận đến cùng cực vì một phụ nữ như thế!

 

 

 

Diệp Ninh biểu diễn xong một ca khúc, trực tiếp rời khỏi Hồng Hải.

Toàn bộ Hồng Hải đều lửa giận của Mục Văn Hạo bao phủ, đều hoảng sợ hết hồn.

Trong sự kiện , Diệp Ninh cho bản và Mục Văn Hạo bất cứ đường lui nào.

Cho dù Mục Văn Hạo sẽ nổi trận lôi đình thì cô cũng nhất định như thế.

Cho dù cô cuộc hôn nhân với Cố Phong thì cô cũng sẽ bao giờ lựa chọn Mục Văn Hạo.

Hai bọn họ tam quan khác , mối quan hệ sống khác , tính cách cũng chẳng giống .

Cho nên cô nhất định Mục Văn Hạo dẹp ý nghĩ với cô .

Cô từ phòng ca múa về nhà, tuy rằng khá trễ nhưng Cố Phong vẫn còn ngủ.

“Hiện tại cô vẫn đến cửa hàng bán đàn học tập ?”

Cố Phong chủ động quan tâm, tuy rằng trị an trong thành vẫn còn khá , nhưng mà hiện tại khuya, cô là con gái, mỗi ngày đều về trễ như thế sẽ an .

Diệp Ninh khẽ “ừ” một tiếng, cố ý : “ cũng đến đó quá thường xuyên.”

Cô chỉ là sợ Cố Phong nghỉ phép ở nhà sẽ đột nhiên nổi hứng chạy đến đó đón cô.

“Cô ăn cơm chiều ? Trong nồi còn đồ ăn đó.” Cố Phong lên chuẩn hâm nóng đồ ăn cho cô.

Diệp Ninh thỏng thả ung dung cởi áo khoác , trả lời: “ ăn .”

“Được, ngủ sớm , ngày mai còn nữa.”

Hai chuyện đơn giản vài câu, Cố Phong xong tiếp tục chuyện dang dở của .

Lần Diệp Ninh cũng quần áo ngay mặt nữa, mà là ôm áo ngủ phòng vệ sinh.

Chờ đến khi cô , lập tức thấy Cố Phong bàn sách gì đó, chút tò mò hỏi: “Anh đang gì đó?”

đang tìm nhà giúp khác, chiều nay đến vài nơi xem, sửa soạn thông tin, xem xem cuối cùng sẽ chọn nơi .” Cố Phong cũng ngẩng đầu lên, nhanh chóng sửa soạn xong, như thế mới ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của Diệp Ninh.

“Tìm nhà giúp ai thế?” Diệp Ninh kinh ngạc hỏi.

“Em gái của chiến hữu.”

Câu trả lời của Cố Phong Diệp Ninh cảm thấy khó hiểu, nếu là em gái của chiến hữu thì mắc gì cần chuyện chứ?

Diệp Ninh im lặng Cố Phong ngẩng đầu về phía cô, tạm thời buông bút máy xuống, giải thích kỹ hơn: “Chiến hữu hi sinh từ ba năm , trong nhà chỉ một đứa em gái. Hôm nay là ngày giỗ của , và chỉ đạo viên tế bái, lúc gặp em Chu. Em Chu định ở nơi việc, nhưng mà bà con bạn bè gì, chỉ thể thuê nhà ở ngoài. Vừa lúc cũng đang rảnh rỗi nên tìm giúp em luôn.”

Lần thì Diệp Ninh hiểu, thì Cố Phong hôm nay việc chính là tế bái chiến hữu.

“Vậy hiện tại cô đang ở chỗ nào?”

“Tạm thời ở tạm trong nhà nghỉ .”

Diệp Ninh hiểu tâm trạng của Cố Phong, đối với bọn họ mà , của chiến hữu hi sinh chính là của bọn họ.

Cô chủ động đến lưng Cố Phong, nghiêng về phía mấy địa chủ mà ghi bàn.

Cô đến gần, Cố Phong ngửi mùi thơm thoang thoảng, trong lòng lập tức hoảng hốt.

Diệp Ninh cảm nhận sự khác thường của , chỉ lo : “Mấy chỗ tìm đều là mấy con đường nhất trong thành, nếu cô định ở lâu dài thì cảm thấy nên suy xét đến vấn đề giá cả nữa. Đương nhiên nếu cô tiền thì thể chọn căn nào cũng .”

Cố Phong cưỡng ép bản bình tĩnh , cố gắng đừng cô.

“Chỉ là cảm thấy ở mấy chỗ thì cần lo lắng về vấn đề an .”

Diệp Ninh gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “An là quan trọng nhất, nhưng mà nếu cô chỉ ở một thì cần thiết thuê loại nhà quá rộng . Với cảm thấy còn cần tính luôn cả nơi việc của cô nữa, nhất là nơi ở đừng cách chỗ việc quá xa.”

 

 

 

 

Loading...