Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 236
Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:58:59
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Phong trực tiếp sững sờ, cho dù nghĩ thế nào cũng ngờ rằng cô đến đoàn văn công.
Giả Hạo cũng nhíu mày, nếu Chu Giai Bội đến nhà xưởng nào đó thì còn thể nhờ quan hệ sắp xếp giúp cô . mà đoàn văn công thì yêu cầu điều lệ vô cùng rõ ràng, trừ phi là thủ trưởng mặt, nếu thì chỉ thể tự dựa thực lực của bản .
“Cố Phong, cảm thấy thế nào?”
Hiện tại của cả quân khu đều Diệp Ninh đoàn văn công coi trọng, cho nên cũng chỉ thể nhờ Cố Phong nghĩ cách giúp mà thôi.
“ chỉ mỗi năm đoàn văn công đều sẽ tuyển thành viên mới một .” Cố Phong thành thật : “Hơn nữa mỗi tuyển dụng đoàn văn công đều yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, trừ phi sở trường đặc biệt ở một phương diện nào đó mới chọn.”
Lúc đầu khi Diệp Ninh tuyển đoàn văn công, bọn họ đều tình huống thật, ai cũng cho rằng cô dọn vệ sinh. mà đó mới cô trở thành đ.á.n.h đàn dương cầm.
Cũng chính vì Diệp Ninh thực lực tầm thường ở phương diện đ.á.n.h đàn dương cầm cho nên mới phá cách tuyển dụng.
Giả Hạo về phía Chu Giai Bội: “Em gái, em sở trường đặc biệt gì ? Ca hát là diễn tấu nhạc cụ gì đó chẳng hạn?”
Chu Giai Bội ý định dựa dẫm quan hệ của khác để đoàn văn công, lập tức ngay: “Lúc em đến đây thì điều tra rõ ràng , trong tháng đoàn văn công sẽ một đợt tuyển dụng. Yêu cầu tuyển dụng là nhà của quân nhân, tuổi từ mười tám đến hai mươi lăm, bằng cấp hai trở lên, ngũ quan đoan chính, cao một mét sáu.”
Cô rõ ràng cẩn thận, ngược Giả Hạo và Cố Phong đều kinh ngạc.
Xem cô gái chuẩn sẵn hết .
“Mà em thì đều phù hợp với những yêu cầu .” Chu Giai Bội vô cùng tự tin, đó còn cố ý mở túi vải buồm mà cô đeo lưng , lấy bằng nghiệp cấp hai của đưa cho bọn họ xem.
Giả Hạo cầm lấy, Cố Phong cũng đầu .
là vấn đề gì hết.
“Cho nên Giả, Cố, hai cần nhọc lòng vì chuyện của em , em dùng thực lực của em để gia nhập đoàn văn công!” Chu Giai Bội xong lời cuối cùng, giọng vô cùng hùng hồn.
“Em gái lắm. mà em ở chỗ trời xa đất lạ, nếu như chuyện gì hoặc cái gì hiểu thì đều thể đến tìm và Cố.” Giả Hạo thò tay túi áo lấy giấy bút , cách liên lạc với và Cố Phong cho cô .
Chu Giai Bội thoải mái hào phóng nhận lấy, cô ở chỗ nơi nương tựa, nếu thật sự việc gì đương nhiên sẽ đến nhờ vả bọn họ.
Ba từ tiệm cơm , Giả Hạo và Cố Phong kiên quyết đưa cô đến nhà nghỉ.
Nhìn thấy cô xách hành lý về phòng , lúc mới coi như kết thúc/
“ còn nghỉ hai ngày, thể tìm nhà cho em .”
Mộng Vân Thường
Cố Phong chủ động với Giả Hạo, hiện tại còn đang nghỉ phép, dạo gần đây tất cả chuyện trong liên đội đều dồn lên đầu Giả Hạo, hôm nay Giả Hạo cố gắng lắm mới sắp xếp thời gian ngoài.
Giả Hạo cũng khách sáo với Cố Phong, dù thì chuyện của em gái Chu Sơn, bọn họ chắc chắn sẽ từ chối .
“Được, tìm , chỗ nào thích hợp thì chúng cùng bỏ tiền thuê cho em .”
Ít nhất giúp Chu Giai Bội vượt qua thời gian , chờ đến khi cô thật sự định trong thành , bọn họ cũng cần nhọc lòng quá nhiều nữa.
Cố Phong cũng suy nghĩ giống như thế, gật đầu đồng ý với Giả Hạo, đó hai tách .
Chiều tối, Diệp Ninh buộc xuất hiện ở phòng ca múa Hồng hải nữa.
Nghĩ đến chuyện cô gặp Mục Văn Hạo tối hôm qua và chuyện Vương Hinh Tuyết nổi điên lúc sáng, tâm trạng của cô vô cùng bực bội.
“Diệp Tử, cô đến hả?”
Người ngoài đón cô đầu tiên chính là Mộng Kiều Nhụy.
Cô vẻ vô cùng căng thẳng, Diệp Ninh ấp úng mãi.
“Ông chủ Mục ở đây ?” Hiện tại Diệp Ninh cũng thấy cho lắm.
Mộng Kiều Nhụy gật đầu: “Ở trong văn phòng đó.”
Diệp Ninh hít một thật sâu, nếu tránh , cứ rõ ràng hết một .
Mộng Kiều Nhụy gương mặt lạnh lùng của Diệp Ninh, trong lòng càng thêm bất an, giơ tay túm lấy cổ tay Diệp Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-236.html.]
“Diệp Tử, cô cũng tính cách của ông chủ đó, hiện tại tâm trạng của thật sự vui vẻ gì mấy, cảm thấy nhất là cô đừng chọc nổi giận.”
Bị Mục Văn Hạo cảnh cáo, Mộng Kiều Nhụy thật sự dám thêm gì nữa, chỉ thể nhắc nhở thế thôi.
Diệp Ninh nhíu mày, hiểu ý mà Mộng Kiều Nhụy ám chỉ.
“ .”
Cô khống chế cảm xúc, đó về phía văn phòng của Mục Văn Hạo.
Diệp Ninh mới qua đó, chị Dung lập tức chạy đến bên cạnh Mộng Kiều Nhụy.
“Ông chủ và Diệp T.ử cãi ?”
Hôm nay bầu khí trong hậu trường vô cùng áp lực, sếp cãi , thương luôn luôn là mấy công như bọn họ.
Mộng Kiều Nhụy nghĩ đến trạng thái của Mục Văn Hạo, mặt ủ mày chau.
Nếu chỉ là cãi thôi thì .
Hiện tại Mục Văn Hạo tràn ngập ham chiếm hữu với Diệp Ninh, ngờ còn phá hư hôn nhân của Diệp Ninh, đó chiếm lấy Diệp Ninh.
Diệp Ninh là quân hôn, phá hư quân hôn là hành vi phạm tội đó.
Chỉ hi vọng Diệp Ninh thể trấn an cảm xúc của Mục Văn Hạo, nhất định đừng để sự việc đáng sợ gì đó.
Diệp Ninh nhanh chóng đến cửa văn phòng của Mục Văn Hạo, cô sắp xếp những nội dung chuẩn chuyện với Mục Văn Hạo, đó mới gõ cửa phòng .
“ là đừng ai đến phiền !” Giọng âm trầm của Mục Văn Hạo từ trong phòng truyền .
Vệ sĩ thẳng ở bên cạnh chỉ thể c.ắ.n răng : “Ông chủ, là cô Diệp T.ử đến.”
Diệp T.ử chính là Mục Văn Hạo để ý nhất, cô tới, bọn họ dám báo cáo.
Quả nhiên, Mục Văn Hạo tiếp tục nổi giận, im lặng trong chốc lát lên tiếng: “Vào .”
Vệ sĩ dùng tốc độ nhanh nhất mở cửa phòng .
Diệp Ninh mới đến cửa thì mùi rượu nồng nặc xộc mũi.
Cô theo bản năng bịt mũi , đó chậm rãi .
Nếu Mục Văn Hạo đang trong trạng thái say rượu thì cô chuẩn lập tức ngay.
mà khi thấy Mục Văn Hạo sofa, sắc mặt bình thường, Diệp Ninh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt của Mục Văn Hạo chút lạnh nhạt, chằm chằm cô.
Diệp Ninh cũng ngờ sẽ thái độ như thế .
Đến cả bầu khí trong phòng cũng giống như đều đọng .
“Ông chủ Mục, chuyện với .
Lỗ mũi Mục Văn Hạo phát tiếng “hừ”, là đồng ý từ chối nữa.
Diệp Ninh tại chỗ vài giây, cuối cùng vẫn tiến lên vài bước, đến một bên khác của ghế sofa xuống.
“Hôm nay Vương Hinh Tuyết đón về nhà, nhưng mà cô điên .”
Mục Văn Hạo vẫn cứ trưng cái bản mặt như c.h.ế.t , nhưng mà trực tiếp thừa nhận : “Nếu cô dám đến địa bàn của kiếm chuyện thì gánh vác hậu quả như thế.”
Diệp Ninh thở dài, quả nhiên là thế.
“Anh sợ điều tra ?”
Cô cảm thấy cô cần nhắc nhở đàn ông coi ai gì một chút.