Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 229
Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:58:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mục Văn Hạo thích Diệp Ninh, nhưng hiện tại Diệp Ninh ăn cơm với một đàn ông khác, hơn nữa bầu khí cũng , dựa theo tính cách của Mục Văn Hạo, chỉ sợ sẽ lập tức trở mặt ngay nhỉ?
Mộng Kiều Nhụy nghĩ như thế, theo bản năng buông lỏng cánh tay đang ôm lấy tay Mục Văn Hạo, sợ sẽ lửa giận của Mục Văn Hạo lan đến.
Lúc sắc mặt của Mục Văn Hạo đúng là lạnh nhạt, trực tiếp với Diệp Ninh: “Cô giới thiệu cho chúng ?”
Diệp Ninh vốn dĩ cho bọn họ xa, Mục Văn Hạo những lời , trong lòng lập tức trầm xuống.
Anh đang gì thế?!
Trong tình cảnh , lẽ nên giả vờ quen , hoặc là quá thiết với mới đúng chứ?
Ánh mắt của Cố Phong sâu, lúc nãy cũng cảm nhận địch ý đến từ đàn ông xa lạ , hiện tại thái độ của đối phương hình như là đang với , thiết với Diệp Ninh?
“Diệp Ninh, hai là bạn của cô ?”
Mặc kệ trong lòng Cố Phong bao nhiêu suy nghĩ nhưng cũng đều biểu lộ ngoài, hơn nữa còn cho Diệp Ninh đủ tôn trọng, chủ động phá vỡ bầu khí hổ .
Diệp Ninh giới thiệu cũng : “Đây chính là Mục Văn Hạo, ông chủ Mục. Đây là bạn nữ của ông chủ Mục, cô Diệp Tử.”
Cô cũng hề kiêng dè trực tiếp nhắc đến tên Diệp T.ử ở mặt Cố Phong, bởi vì cô Cố Phong từng qua Diệp Tử.
Sau khi xong, cô về phía Mục Văn Hạo : “Anh là chồng của , Cố Phong.”
Diệp Ninh cũng giấu diếm phận của Cố Phong, cô rõ chỉ cần là chuyện Mục Văn Hạo , cho dù cô che giấu thì cũng sẽ điều tra sạch sẽ.
Hơn nữa cô còn một mục đích khác, nếu cô đoán tâm tư của Mục Văn Hạo, hiện tại cho Mục Văn Hạo thấy hai vợ chồng bọn họ hoà thuận với , nhất là thể trực tiếp xóa sạch ý đồ nên .
Quả nhiên, gương mặt Mục Văn Hạo càng căng chặt hơn, mưa gió sắp đến.
Mộng Kiều Nhụy mở to mắt , ánh mắt d.a.o động liên tục tới lui giữ Diệp Ninh và Cố Phong.
Cô ngờ Diệp Ninh kết hôn ?!
Nếu Diệp Ninh kết hôn, Mục Văn Hạo...
Cô đầu về phía Mục Văn Hạo, càng thêm sợ hú hồn.
“Thì là Cố Phong .” Trong giọng của Mục Văn Hạo pha lẫn một chút địch ý và khó chịu rõ ràng, lời giống như đến Cố Phong từ lâu .
Diệp Ninh dáng vẻ như sống c.h.ế.t của Mục Văn Hạo, ước gì thể cho hai bạt tay.
Cố Phong vẫn biểu hiện vô cùng bình tĩnh: “ , là Cố Phong.”
Anh mới xong, ánh mắt của hai chạm giữa trung, tia lửa điện b.ắ.n tung tóe.
“Ông chủ Mục là bận rộn, chúng quấy rầy nữa.” Diệp Ninh cho Mục Văn Hạo cơ hội tiếp tục chuyện.
từ đến nay Mục Văn Hạo luôn là cô thể khống chế , cô mỉm .
“Không quấy rầy, lúc mới bàn xong một vụ ăn. Cố ý mời bằng ngẫu nhiên gặp , nếu như chúng duyên gặp ở đây, bằng cùng ăn một bữa cơm .”
Diệp Ninh nhíu chặt mày thành hình bánh quai chèo, mất kiên nhẫn với Mục Văn Hạo .
“Chúng ăn...”
“Anh Cố, chắc để ý nhỉ?” Mục Văn Hạo đợi Diệp Ninh từ chối sang Cố Phong với ánh mắt khiêu khích.
Cố Phong im lặng vài giây, gật đầu đồng ý.
“Nếu ông chủ Mục ngại, chúng đương nhiên cũng sẽ để ý.”
Nụ khóe môi Mục Văn Hạo dần dần biến mất, thậm chí cần đợi Diệp Ninh và Cố Phong mời, bá đạo xuống bàn cơm.
Mộng Kiều Nhụy lo lắng bất an về phía Diệp Ninh.
Hiện tại Diệp Ninh quyền chủ động, chỉ thể xuống.
Mục Văn Hạo rõ ràng hề ý định ăn cơm, bữa cơm cho cảm giác như đống lửa, như đống than.
Bàn ăn bốn cảm giác như vô cùng chen chúc chật hẹp.
Ánh mắt của Mục Văn Hạo về phía hai chén rượu, híp mắt .
“Cô còn uống rượu nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-229.html.]
Anh dùng giọng điệu chất vấn, một nữa biểu hiện cảm giác quen thuộc giữa Diệp Ninh với .
Diệp Ninh liếc , trả lời cho lệ: “Uống xoàng một ly với nhà thì gì.”
Lúc đến hai chữ nhà, cô thậm chí còn cố ý nhấn mạnh, nhắc nhở Mục Văn Hạo.
Mục Văn Hạo đương nhiên thể , cũng bởi vì hiểu, cho nên trong lòng mới càng thêm khó chịu.
Cố Phong cũng cảm nhận mâu thuẫn âm thầm giữa hai bọn họ, hỏi: “Diệp Ninh, cô quen với ông chủ Mục thế?”
Tuy rằng Cố Phong Mục Văn Hạo là ai, nhưng mà thông qua vẻ bề ngoài và cách ăn cử chỉ, quần áo, cũng phán đoán phận và tính cách của đối phương.
Một như thế hình như khả năng sẽ xuất hiện trong cuộc sống hằng ngày của bọn họ.
Lúc Diệp Ninh đối mặt với Cố Phong thì đổi thành dáng vẻ hiền lành khác biệt hẳn.
“Chúng chỉ là vô tình gặp , đó tiếp xúc một ít mà thôi.”
Cô đương nhiên thể cho Cố Phong chuyện cô đến Hồng Hải bán ca khúc kiếm tiền, gặp mặt diễn đột xuất như thế, cho dù đầu óc của cô linh hoạt nhưng cũng nghĩ lý do nào càng hơn.
Mộng Vân Thường
Hơn nữa cho dù viện cớ cỡ nào, chỉ cần Mục Văn Hạo phối hợp thì chắc chắn sẽ vạch trần cô, đến lúc đó sẽ chỉ Cố Phong càng thêm nghi ngờ mà thôi.
Cố Phong câu trả lời lập lờ nước đôi của cô, cũng hỏi tiếp nữa.
Khác với biểu hiện thông cảm của , Mục Văn Hạo lập tức lộ cảm xúc bất mãn, lặp lời Diệp Ninh mới .
“Vô tình gặp ? Tiếp xúc một ít ?”
Sau đó lạnh : “ cảm thấy ít nhất chúng cũng thể coi như bạn chứ!”
Anh thậm chí cũng dùng từ bạn để định nghĩa mối quan hệ giữa hai bọn họ, nhưng mà cũng trực tiếp kể chuyện lúc giữa bọn họ, đây cũng coi như để ý đến cảm xúc của Diệp Ninh lắm .
Cơ bắp khóe miệng Diệp Ninh điên cuồng co giật, trừng mắt về phía Mục Văn Hạo.
Mục Văn Hạo rõ cô giấu chuyện ở Hồng Hải, hiện tại cứ liên tục khiêu khích, rõ ràng là đang cố ý.
“Ông chủ Mục, cũng đùa thật đó, trèo ca nổi.”
Trong giọng cứng ngắc rõ ràng mang theo vẻ khó chịu.
Mục Văn Hạo đương nhiên cũng nhận , cũng rõ tính cách của Diệp Ninh, nếu thật sự cô nổi điên, chỉ sợ cô thể bất cứ việc gì, cuối cùng vẫn cố kìm chế một chút.
“Tục ngữ thêm một bạn sẽ thêm một con đường, hi vọng cô đừng chê .”
Diệp Ninh lười để ý đến .
Mục Văn Hạo cũng thèm để ý, dồn lực chú ý về phía Cố Phong.
“Trước thường Diệp Ninh nhắc đến liên trưởng Cố, ngờ đến bây giờ mới cơ hội gặp mặt, thể may mắn uống một ly với liên trưởng Cố ?”
Ánh mắt của Cố Phong sâu, nhưng mặt quá nhiều cảm xúc.
“Được thôi.”
Nói xong, chủ động rót đầy hai ly rượu.
Diệp Ninh cản, nhưng mà Cố Phong, Mục Văn Hạo, lời đến bên miệng cuối cùng vẫn nuốt ngược trở .
Hai chẳng ai là bớt lo cả.
Mục Văn Hạo bưng chén rượu lên, chạm mạnh cái ly của Cố Phong, đó hai cùng uống một cạn sạch.
Một ly rượu trắng đầy, còn một giọt.
Mục Văn Hạo lạnh : “Liên trưởng Cố tửu lượng thật đó.”
Cố Phong nhanh chậm buông ly xuống: “Ông chủ Mục cũng kém.”
Diệp Ninh nháy mắt với Mộng Kiều Nhụy, Mộng Kiều Nhụy lập tức ngầm hiểu, phân tán lực chú ý của hai bọn họ.
“Mọi đừng lo uống rượu , ăn đồ ăn nhiều .”
Cô mời cầm lấy chén đũa sạch sẽ, gắp đồ ăn cho Mục Văn Hạo.