Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:58:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Hinh Tuyết bóng đang các vệ sĩ che chở ở phía màn lụa, cô rõ nếu thể thành công, vĩnh viễn đều sẽ cơ hội.

“Anh đang chột cho nên mới cho chúng xem! Điều càng chứng minh những gì là chính xác!”

Những lời của cô giống như một quả bom, cũng cho tất cả trong đại sảnh ca múa đều khẳng định như thế.

Mục Văn Hạo híp mắt , đương nhiên cũng thấy tiếng bàn tán ở xung quanh.

Anh rõ hơn bất kỳ ai, nếu thể sáng tỏ, thì cho dù nằng nặc phủ nhận thì bên ngoài cũng đều sẽ tin tưởng.

Vương Hinh Tuyết kiêu ngạo hiên ngang mà chằm chằm .

Giây tiếp theo, Mục Văn Hạo chỉ giận mà còn mỉm , đến đáng sợ.

“Nếu sân khấu mà mấy thì tính đây?”

“Nếu , thể báo công an đến bắt !”

Vương Hinh Tuyết thậm chí chờ Lâm Thanh lên tiếng sốt ruột .

chắc chắn một trăm phần trăm!

“Được thôi, hôm nay để Diệp T.ử lộ mặt .” Mục Văn Hạo nhẹ nhàng , cho bộ phòng ca múa đều sôi trào.

Các khách hàng mừng điên .

Thấy đáp ứng, Lâm Thanh ngược sửng sốt, đó giống như cảm thấy như trút gánh nặng.

Bởi vì Lâm Thanh rõ, nếu sân khấu thật sự là Diệp Ninh thì Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ đồng ý.

Hiện tại Mục Văn Hạo đồng ý, ngược chứng minh thể nào là Diệp Ninh .

Cũng tất cả đều tư duy nhanh nhẹn sáng suốt như Lâm Thanh, mấy Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa, Trương Quốc Trụ thậm chí hồi hộp đến mức lòng bàn tay mướt mồ hôi.

Bọn họ đều hi vọng sẽ thấy Diệp Ninh sân khấu, nhưng hình như khẳng định rằng sẽ thấy.

Mục Văn Hạo nhảm thêm nữa, bước về phía sân khấu.

Vương Hinh Tuyết trừng to mắt, chằm chằm màn lụa .

Không , trong lòng cô loáng thoáng chút bất an.

Mục Văn Hạo nhanh chóng màn lụa, trông hề chút do dự và hoảng loạn nào.

Mộng Vân Thường

“Hiện tại, mời cho một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để hoan nghênh ngôi ca nhạc lớn nhất Hồng Hải của chúng , Diệp Tử!”

Giọng hùng hồn vang dội của mới kết thúc, cũng kéo cái màn lụa xinh xuống.

Màn lụa chậm rãi rơi xuống, một bóng dáng hoa lệ chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của .

Phòng ca múa rộng lớn lặng ngắt như tờ, bầu khí trở nên căng thẳng đến cực điểm.

Gần như tất cả trong đoàn văn công đều nín thở, thậm chí cũng dám chớp mắt cái nào.

Vài giây , đại sảnh phòng ca múa vang lên tiếng khác hàng hò hét điên cuồng, tiếng huýt sáo.

Cuối cùng bọn họ cũng như ý nguyện, gặp Diệp T.ử mà bọn họ thương nhớ ngày đêm!

Cô gái xinh sân khấu thật sự thỏa mã bộ ảo tưởng của bọn họ về Diệp Tử, bộ lời đồn đãi vớ vẩn đây, giờ phút , tất cả đều tự sụp đổ.

“Diệp Tử!”

“Diệp Tử, yêu cô!”

liều mạng gầm rú, đột nhiên bật , thậm chí còn bởi vì cảm xúc quá kích động và gian chen chúc thiếu oxi mà trực tiếp ngất luôn.

ai để ý, tất cả lực chú ý đều đổ dồn bóng đang ánh đèn sân khấu!

“Không thể nào như thế !” Vương Hinh Tuyết kinh ngạc tức giận rống lo, trong con ngươi đang kịch liệt co rút là hình ảnh một gương mặt xa lạ.

Mấy Lâm Thanh, Viên Học Trí đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

Mấy Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa, Trịnh Thư Vân cũng giống như trút gánh nặng, ai nấy đều lộ vẻ vui sướng.

Diệp T.ử xuất hiện sân khấu là Diệp Ninh.

Thì chỉ là hiểu lầm mà thôi!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-223.html.]

 

 

Diệp T.ử xuất hiện trong vài giây ngắn ngủi, thậm chí còn một lời lập tức kiêu ngạo xuống.

“Hiện tại mấy lòng ?” Mục Văn Hạo như như mấy Vương Hinh Tuyết và Lâm Thanh, vẻ lạnh lùng độc ác càng nhiều hơn.

Lâm Thanh còn gì để , bọn họ đến đây rầm rộ như thế, hơn nữa còn yêu cầu lộ mặt ở trường hợp công khai như .

Hiện tại Diệp T.ử xuất hiện, là Diệp Ninh, đây rõ ràng là một trò hề.

“Ông chủ Mục, xin , là chúng quá xúc động.”

là quá xúc động, tìm lời phiến diện của Vương Hinh Tuyết, đó trực tiếp đến nơi .

“Không thể nào! Tuyệt đối thể nào chuyện ! Rõ ràng sân khấu chính là Diệp Ninh, là cô gái mạo danh thế cô !”

Lâm Thanh còn kịp hết lời xin thì Vương Hinh Tuyết kích động la hét, chất vấn.

Mặt cô đỏ lên, trạng thái bình thường cho lắm.

Mục Văn Hạo mỉa: “ , nơi mà mấy tìm, cô thật sự cho rằng Hồng Hải là nơi cô gì thì ?”

Khác với thái độ dây dưa khi Diệp T.ử lộ mặt, hiện tại Mục Văn Hạo giải quyết vô cùng dứt khoát.

“Người , báo công an, ở đây khiêu khích kiếm chuyện.”

Nếu con nhỏ tự nếu sân khấu Diệp Ninh thì cứ việc báo công an bắt cô . Vậy hiện tại đương nhiên sẽ chiều theo ý của cô .

Vương Hinh Tuyết nín thở, cuối cùng gương mặt cũng lộ vẻ hoảng sợ.

... ... Đoàn trưởng, cô tin tưởng ...”

hoảng loạn túm chặt lấy ống tay áo của Lâm Thanh cầu cứu.

Lâm Thanh Vương Hinh Tuyết hèn mọn, thật sự cảm thấy kẻ đáng thương chắc chắn sẽ chỗ đáng giận.

Những khác đều ngơ ngác , hề thương hại Vương Hinh Tuyết chút nào.

Cho dù đây Vương Hinh Tuyết gây chuyện đến cỡ nào thì cũng đều ở đoàn văn công, nhưng mà dẫn theo bộ đoàn văn công ngoài mất mặt, chuyện tuyệt đối thể tha thứ .

mà cuối cùng thì Lâm Thanh vẫn thể bỏ mặc Vương Hinh Tuyết thèm quan tâm đến , chị với Mục Văn Hạo nữa: “Ông chủ Mục, chuyện thật sự xin , coi như nể mặt mũi đoàn văn công, tha cho Vương Hinh Tuyết ?”

“Nể mặt đoàn văn công?” Mục Văn Hạo tăng lớn âm lượng.

Lâm Thanh gật đầu, chị đương nhiên ở nơi đoàn văn công vẫn một chút sức nặng.

Lúc , một vệ sĩ nhanh chóng đến bên cạnh Mục Văn Hạo, ghé sát lỗ tai , dùng âm lượng chỉ hai gì đó.

Chờ đến khi Mục Văn Hạo ngẩng đầu về phía Lâm Thanh thì mặt bớt một chút sắc bé.

“Được , coi như nể mặt đoàn văn công một , . Nếu họ Mục cũng quan tâm mấy của đoàn văn công của ai hết!”

Lâm Thanh hứa hẹn : “Sẽ .”

Chuyện mất mặt như thế diễn một là đủ .

Mục Văn Hạo giơ tay lên, vệ sĩ vây ở hai bên chủ động nhường đường.

“Đi thôi.” Lâm Thanh thúc giục , dẫn đầu ngoài.

Vương Hinh Tuyết thấy chị cứ thế mà rời , sốt ruột đỏ mắt: “Đoàn trưởng, tin tưởng ...”

“Vương Hinh Tuyết, cô quậy còn đủ đúng ? Cô tù thật hả?” Lý Kiến Hoa dùng giọng điệu sắc bén nhắc nhở.

Toàn Vương Hinh Tuyết run lên, cuối cùng đầu óc cũng bình tĩnh .

cam lòng, nhưng mà mấy Lâm Thanh, Viên Học Trí, Hà Khôn đều ngoài hết .

Không bao lâu , nơi cũng chỉ còn một .

Mục Văn Hạo ở mặt âm u rét mà run, cô mất chỗ dựa là đoàn văn công, chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, vội vàng luống cuống tay chân chạy ngoài.

 

 

 

 

Loading...