Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:58:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong cánh rừng rậm rạp lập tức diễn cuộc đấu s.ú.n.g kịch liệt.

Tốc độ chạy của Trịnh Toàn Cường nhanh, hơn nữa Vương Thủy Sinh và Cố Phong ở bên cạnh, gần như là đầu tiên thoát khỏi phạm vi tầm b.ắ.n của đối phương.

Ba liên tục chạy về phía , thèm để ý đến sự sống c.h.ế.t của các em khác.

“Mẹ , bọn họ đường xuất cảnh của ông đây chứ?!”

Trịnh Toàn Cường chạy mắng to.

Đồng thời cũng càng thêm xác định trong đội ngũ gián điệp.

Cứ cắm đầu chạy như thế bao lâu, Trịnh Toàn Cường thở hổn hển dừng , cũng ý thức đúng.

Hướng của bọn họ hình như lệch khỏi tuyến đường đến biên giới.

“Sở Mục, chuyện gì thế , hình như bên đường để xuất cảnh?”

Tạm thời thoát ly nguy hiểm, bọn họ nhanh chóng xuất cảnh thì mới coi như thật sự an .

Hơi thở của Cố Phong cũng quá định, nhưng mà so với Trịnh Toàn Cường thở hổn hển thì hơn nhiều.

Nghe Trịnh Toàn Cường chất vấn, vô cùng bình tĩnh lấy bản đồ , giả vờ nghiên cứu đường .

“Lúc nãy chạy quá sốt ruột, kịp tìm đường. Hiện tại chắc chúng đang ở chỗ , chỉ cần tiếp về hướng đông nam là thể xuất cảnh .”

Trịnh Toàn Cường phương án đường vẽ , đúng là như thế cũng .

“Đi thôi!”

Hiện tại bọn họ thể chậm trễ thêm một giây nào nữa.

“Mấy em khác thì ?” Cố Phong cố ý hỏi.

Trịnh Toàn Cường theo bản năng thoáng qua hướng bọn họ mới chạy thoát, đó chút tình cảm nào : “Sống c.h.ế.t thì xem của bọn họ như thế nào.”

mà bọn họ còn đang giữa mớ hàng hóa .” Cố Phong nhắc nhở.

Giây tiếp theo, Trịnh Toàn Cường cũng lộ vẻ mặt quá để ý : “Sở Mục, vẫn hiểu .”

Cố Phong đột nhiên ý thức gì đó, gương mặt càng căng thẳng hơn.

“Mấy thứ trong túi hành lý của bọn họ cũng chỉ là một ít bột mì bình thường mà thôi.” Trịnh Toàn Cường đến đây, thậm chí còn chút đắc ý vì bản sắp xếp khéo léo và thỏa như thế.

Hàng hóa thật sự đều và Vương Thủy Sinh, những em chẳng qua chỉ là một đống bia ngắm dùng để phân tán hỏa lực cho nếu như nguy hiểm mà thôi.

Sắc mặt của Cố Phong trở nên chút khó coi.

“Đại ca tính toán nhiều thật.”

Trịnh Toàn Cường đương nhiên sẽ thèm để ý đến suy nghĩ của Cố Phong, chỉ cần cuối cùng bọn họ thể sống theo bên cạnh thì cũng sẽ bạc đãi bất cứ nào.

“Đi thôi!”

Hiện tại trông thì vẻ bọn họ cắt đuôi mấy thứ phiền phức , nhưng mà vẫn nhanh chóng về đường xuất cảnh mới .

Vẫn cứ là Cố Phong dẫn đường, Vương Thủy Sinh luôn luôn ở bên cạnh Trịnh Toàn Cường bảo vệ .

Đằng vẫn đang liên tục truy kích đuổi theo, Trịnh Toàn Cường liên tục thúc giúc Cố Phong dẫn đường.

Chạy trốn liên tục nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng bọn họ cũng thấy khu vực giáp ranh biên giới của hai nước.

Mặt Trịnh Toàn Cường bắt đầu vặn vẹo, chỉ cần bước qua đó, thì mấy ở phía cho dù là công an là quân đội thì cũng bao giờ thể nữa.

Người truy kích càng ngày càng gần, thậm chí viên đạn xuyên qua bên bọn họ.

Trịnh Toàn Cường dồn hết sức chân bỏ chạy, dựa theo tốc độ của bọn họ, chỉ cần mười phút nữa là sẽ chạy xong đoạn cách cuối cùng .

Ngay lúc cho rằng nắm chắc chiến thắng thì Cố Phong đang chạy ở phía đột nhiên dừng chân .

Cố Phong xoay , đối mặt với Trịnh Toàn Cường và Vương Thủy Sinh, mặt lộ vẻ lạnh nhạt và kiên quyết.

“Sở Mục, nữa?”

Trịnh Toàn Cường thở hồng hộc sốt ruột , còn tưởng rằng đằng xuất hiện vấn đề gì, hơn nữa mấy ở phía còn đang liên tục đuổi theo.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-217.html.]

 

Cố Phong nâng cây s.ú.n.g trong tay lên, cho câu trả lời.

Con Trịnh Toàn Cường co rút kịch liệt, giờ phút cuối cùng cũng ý thức gì.

kịp phản ứng.

Cố Phong trực tiếp bóp cò súng.

Bằng!

Tiếng s.ú.n.g điếc tai vang vọng khắp núi rừng.

Trịnh Toàn Cường cam lòng nhắm mắt , nhưng mà cơn đau đớn trong dự đoán cũng xuất hiện.

Chờ đến khi mở mắt , phát hiện Vương Thủy Sinh đang cản mặt .

Viên đạn xuyên qua canh tay tay của Vương Thủy Sinh, m.á.u tươi văng tung tóe lên Trịnh Toàn Cường.

Cố Phong cũng b.ắ.n vị trí trí mạng của Trịnh Toàn Cường, bởi vì mệnh lệnh mà nhận chính là cố gắng bắt sống Trịnh Toàn Cường.

Vương Thủy Sinh cũng c.h.ế.t, tuy rằng cánh tay thương, nhưng tay trái của cũng đang cầm một cây súng, lập tức giơ s.ú.n.g b.ắ.n Cố Phong.

Biến cố đột nhiên xả tuy rằng ngoài dự đoán của Cố Phong, nhưng cũng ảnh hưởng đến tiết tấu của , dùng tốc độ nhanh nhất duy chuyển cơ thể, tránh thoát khỏi mấy phát đạn của Vương Thủy Sinh.

Chờ Vương Thủy Sinh định bóp cò s.ú.n.g thứ hai thì Cố Phong tiếp cận .

Cố Phong cướp súng, hai đ.á.n.h giáp lá cà tại chỗ.

Trịnh Toàn Cường giận phát điên : “Sở Mục, thì mày mới là gián điệp!”

Anh mất hơn ba tháng cũng Cố Phong lộ dấu vết gì, còn để lấy lòng tin của , thì đang chờ đợi thời khắc quan trọng nhất để cho một đòn trí mạng.

Ánh mắt Trịnh Toàn Cường trở nên hung ác nham hiểm, thậm chí thèm quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của Vương Thủy Sinh, nắm chặt s.ú.n.g lục b.ắ.n về phía hai .

Mộng Vân Thường

Cố Phong sớm tàn nhẫn độc ác, đối phó với Vương Thủy Sinh tránh né mấy phát đạn đ.á.n.h lén của Trịnh Toàn Cường.

Trịnh Toàn Cường b.ắ.n mấy cũng trúng, cơn giận chiếm lĩnh đầu óc, Vương Thủy Sinh sốt ruột la to bừng tỉnh .

“Đại ca, chạy mau!”

Toàn Vương Thủy Sinh là vết thương, rõ ràng sắp chịu , mà mấy đuổi theo phía bọn họ cũng sẽ nhanh chóng chạy đến, đến lúc đó chỉ e là dù cho bọn họ mọc cánh cũng thoát .

Trịnh Toàn Cường chợt hồn, phản ứng đó lập tức nhấc chân bỏ chạy ngay.

Đáy mắt Cố Phong lộ vẻ sắc bén, nương tay với Vương Thủy Sinh nữa.

Tuy rằng Vương Thủy Sinh chính là một thanh sát khí do Trịnh Toàn Cường huấn luyện , nhưng thường, là đối thủ của Cố Phong.

Trải qua mấy chiêu, Cố Phong đ.á.n.h trúng huyệt thái dương, ngất lịm.

Cố Phong thậm chí còn kịp thở nhanh chóng đuổi theo Trịnh Toàn Cường.

Trịnh Toàn Cường thấy đường biên giới gần trong gang tấc, dùng hết sức lực để rút ngắn cách.

Ngay lúc thậm chí sắp sửa chạm đến đường ranh giới thì đột nhiên một luồng sức mạnh thể nào kháng cự kéo giật ngược về phía .

Đầu óc choáng váng, ngã mạnh xuống đất, xương cốt như vỡ thành từng mảnh.

Anh là Cố Phong !

Anh ước gì thể bầm Cố Phong thành vạn đoạn, nắm chặt lấy s.ú.n.g lục b.ắ.n c.h.ế.t Cố Phong.

Cố Phong cho cơ hội như thế, hai quấn lấy vật lộn.

Trịnh Toàn Cường nhanh chóng phát hiện là đối thủ của Cố Phong, liều c.h.ế.t chống cự hò hét : “Sở Mục! đối xử với tệ, chỉ cần tha cho một , vinh hoa phú quý đều thể cho hết!”

Cố Phong thậm chí còn thèm chớp mắt cái nào.

Trịnh Toàn Cường chạy trời khỏi nắng, ngờ bộc phát sức lực cực lớn, đẩy Cố Phong , kéo dãn cách giữa hai .

Cố Phong cũng sốt ruột, bởi vì trong lúc vật lộn với , bộ vũ khí của Trịnh Toàn Cường đều quăng xa.

Mà đường biên giới ở phía , chỉ cần đây, Trịnh Toàn Cường thể nào bước qua đó một bước.

 

 

 

 

Loading...