Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:58:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh quá quen với cảnh : “Nếu là phụ nữ của ông chủ Mục, thì bọn họ dựa ông chủ Mục để leo lên cao cũng là chuyện bình thường thôi.”

Mục Văn Hạo khó chịu cãi : “Cái gì mà phụ nữ của chứ, loại mà ai cũng sẽ mắt .”

Hiện tại trong lòng chỉ một phụ nữ, còn mấy khác, đều chỉ là lợi dụng mà thôi.

Diệp Ninh quyết định chọn cách im lặng.

“Cô đây.” Mục Văn Hạo chủ động mời.

Đứng chuyện sẽ mệt, huống chi cô mới từ sân khấu xuống.

 

“Không cần, chuyện lớn gì, xong ngay.”

Diệp Ninh thật sự tiếp xúc quá nhiều với đàn ông .

Mục Văn Hạo chuẩn xuống Diệp Ninh từ chối, cũng quyết định yên tại chỗ.

“Chuyện gì?”

Có sự xuất hiện của Mộng Kiều Nhụy, Diệp Ninh càng dễ mở miệng hơn.

“Mộng Kiều Nhụy...”

“Cô chỉ là tìm đại để xã giao thôi.”

Mục Văn Hạo thậm chí đợi cô cho hết lời nhấn mạnh thêm nữa.

“Nếu cô thích, thể đuổi cô bất cứ lúc nào.”

Cóc hai chân khó tìm chứ gái hai chân thì nơi nào cũng .

Diệp Ninh nghiêm túc : “Ông chủ Mục, thật đến tận lúc nãy cũng quá Hồng Hải, hiện tại Diệp T.ử nổi tiếng, mà cô Mộng cũng ứng phó chuyện một cách dễ dàng, bằng cứ để cô trực tiếp trở thành Diệp T.ử ?”

dự cảm nếu cứ tiếp tục ở Hồng Hải, dây dưa rõ với Mục Văn Hạo nữa, cuối cùng sẽ tạo thành phiền phức lớn.

Theo từng lời cô , sắc mặt của Mục Văn Hạo cũng dần dần trở nên âm u.

“Không bao giờ chuyện xảy !”

Anh phản ứng khá kịch liệt.

“Cô là Diệp Tử, Diệp T.ử cũng chỉ thể cô, bất cứ ai đều thể thế cô!”

Giữa mày Diệp Ninh nhíu tạo thành hình chữ “xuyên”, ngờ sẽ kích động như thế.

“Hơn nữa cô cũng đừng quên, chúng còn ký hợp đồng, tuyệt đối sẽ để cô rời khỏi Hồng Hải!” Mục Văn Hạo cố ý nhấn mạnh chuyện .

“Ông chủ Mục, cần gì thế chứ?” Diệp Ninh tha cây rụng tiền là cô .

“Đây là ngày đầu tiên cô quen .” Thái độ của Mục Văn Hạo vô cùng cứng rắn: “ sẽ ép buộc cô những chuyện mà cô thích, cô sợ phiền phức cũng sẽ cản chúng hết cho cô, chỉ cần cô yên tâm ở chỗ .”

Mộng Vân Thường

Anh thành khẩn giữ cô , đây là đầu tiên Diệp Ninh thấy cảm xúc kích động đáy mắt của Mục Văn Hạo.

Một suy nghĩ vô cùng hoang đường bất an xuất hiện trong lòng cô.

Tuy rằng cô từng trải qua chuyện tình cảm, nhưng cũng thể nhận tình cảm của một đàn ông dành cho một cô gái.

Mà giờ phút , rõ ràng Mục Văn Hạo cũng đang tình cảm với cô.

Mục Văn Hạo thích cô?!!

Suy nghĩ trong lòng Diệp Ninh đột nhiên run lên, kinh ngạc chút hoảng sợ.

Loại như Mục Văn Hạo, yêu nhất sẽ chỉ là chính , chắc là bởi vì chuyện ngoài ý gì đó nên mới xuất hiện tình cảm mà thôi.

“Được , cô đừng giận, cam đoan Mộng Kiều Nhụy sẽ xuất hiện ở mặt cô nữa. Trễ , đưa cô về nhà.”

Mục Văn Hạo thèm để ý đến sắc mặt liên tục đổi của Diệp Ninh, chủ động kết thúc đề tài , săn sóc đưa cô về nhà.

Ngay lúc đến gần Diệp Ninh, Diệp Ninh giống như gặp hồng thủy mãnh thú gì, lập tức kéo dãn cách giữa hai .

“Không cần phiền , tự về .”

cho Mục Văn Hạo cơ hội mở miệng, dùng tốc độ nhanh nhất rời .

Diệp Ninh cảm nhận tầm mắt dõi theo cô từ phía , cảm thấy vô cùng đau đầu.

Cho nên rốt cuộc là nơi nào xảy vấn đề? Vậy mà cho Mục Văn Hạo phát sinh tình cảm với cô?

 

 

 

“Phù!”

Diệp Ninh bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng.

Trong mơ, Cố Phong bại lộ phận, Lưu Hạt T.ử b.ắ.n c.h.ế.t.

Mà cô thì ở sân khấu ca hát, màn lụa rơi xuống, mấy Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trịnh Thư Vân sân khấu đều kinh ngạc chằm chằm cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-216.html.]

Mục Văn Hạo đột nhiên lên sân khấu, chủ động tỏ tình với cô.

Toàn bộ chuyện đáng sợ nhất đều tập trung trong giấc mơ .

Chờ đến khi Diệp Ninh hồn thì quần áo đều ướt đẫm mồ hôi.

Cô mở đèn lên, đồng hồ.

Ba giờ ba mươi phút.

Cô mất gần mười phút mới thoát khỏi cảnh trong mơ.

dạo gần đây đầu óc của cô chịu áp lực quá lớn, cho nên mới mơ thấy ác mộng.

Nhìn căn phòng trống rỗng, đây là đầu tiên cô chủ động nghĩ về Cố Phong.

Cô từ kinh thành về hơn hai mươi ngày, Cố Phong vẫn tin tức gì.

Hiện tại an ?

Biên cảnh Đông Bắc.

Cố Phong đang theo bên cạnh Trịnh Toàn Cường, chậm rãi đến vùng giáp ranh biên giới của hai nước.

Bọn họ hành động cẩn thận, khi trong núi rừng cũng đều cố gắng tạo tiếng vang gì.

“Còn chờ bao lâu nữa?”

Hơi thở của Trịnh Toàn Cường còn vững vàng nữa, hỏi nữa với Cố Phong.

Cố Phong lập tức lấy bản đồ từ trong ba lô , mở xem.

“Hiện tại chúng đang ở chỗ , nếu bất ngờ gì xảy thì một tiếng sẽ thể ngoài.”

Trịnh Toàn Cường còn thêm một tiếng đồng hồ nữa, giơ tay hiệu cho nghỉ ngơi một chút.

“Còn một chặng đường cuối cùng, chỉ cần qua biên giới là chúng sẽ an . Tranh thủ thời gian ăn gì đó , đừng thả lòng cảnh giác.

Dọc theo đường đều vô cùng thuận lợi, hiện tại bộ hàng hóa bọn họ mang theo bên , bên biên giới cũng đang chờ tiếp ứng bọn họ.

Chờ vận chuyển xong chuyến hàng hóa , lợi nhuận mà Trịnh Toàn Cường kiếm sẽ là một con vô cùng khổng lồ.

Mọi mặt đất, tất cả đều lộ vẻ mặt hưng phấn tham lam, bọn họ đều là dâng liều mạng, chỉ ham phần tiền thưởng phong phú lúc cuối cùng.

Cố Phong ở giữa đám , tìm đại một chỗ xuống, lúc cầm lấy bình nước uống nhanh chóng quan sát địa hình ở xung quanh.

Trịnh Toàn Cường đến bên cạnh , cố ý hỏi: “Sở Mục, ngoài đến bao giờ mới thể về, nỡ ?”

“Chẳng gì mà nỡ với nỡ cả, đại ca thì theo đó.”

Câu trả lời của Cố Phong gương mặt căng thẳng của Trịnh Toàn Cường lộ chút ý , vỗ mạnh lên vai của .

“Đi theo , bao ăn sung mặc sướng!”

Trịnh Toàn Cường xong lời , há to miệng c.ắ.n miếng khô bò đang cầm trong tay.

Vương Thủy Sinh cách Trịnh Toàn Cường ở một chỗ xa, đề phòng xung quanh.

Cố Phong đảo mắt về phía Vương Thủy Sinh, đó gọi: “Thủy Sinh, cũng đây nghỉ ngơi một chút .”

Vương Thủy Sinh trực tiếp từ chối.

Trịnh Toàn Cường quá để tâm : “Không cần để ý đến .”

Có Vương Thủy Sinh bảo vệ, mới yên tâm .

Cố Phong rũ xuống mi mắt, che giấu cảm xúc chợt lóe lên.

Nghỉ ngơi hơn mười phút, Trịnh Toàn Cường lên.

“Xuất phát thôi.”

Anh lệnh, tất cả chuẩn lên.

lúc , một viên đạn đột nhiên từ một bên khác của cánh rừng b.ắ.n đến.

Một s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t!

Không đợi phản ứng , một viên đạn b.ắ.n đến.

“Có mai phục!”

Sắc mặt Trịnh Toàn Cường đổi kịch liệt, nổi giận gầm lên!

“Ở hướng đông!” Vương Thủy Sinh lập tức phán đoán phương hướng viên đạn bay đến.

Trong chốc lát, tất cả đều nã s.ú.n.g phía đông.

Trịnh Toàn Cường thì Vương Thủy Sinh yểm hộ, nhanh chóng thoát .

 

 

 

 

Loading...