Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 212
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:24:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Hinh Tuyết cũng ngờ sẽ xảy chuyện , ngơ ngác.
Trần Hồng Diễm đau kêu cha gọi , ánh mắt khi về phía Vương Hinh Tuyết cũng trở nên vặn vẹo.
“Em, em cũng dám đ.á.n.h chị hả?!”
Vương Hinh Tuyết yên tại chỗ, mặt lộ chút hoảng loạn, theo bản năng lắc đầu.
mà Trần Hồng Diễm cho cô cơ hội giải thích, dùng cả tay lẫn chân bò từ đất lên.
“Giỏi, giỏi lắm! Sau cũng đừng sống yên nữa!”
Chị nghiến răng nghiến lợi , đó ngoài ánh chăm chú của Vương Hinh Tuyết.
Cuối cùng trong phòng cũng yên lặng .
Không qua bao lâu , Vương Hinh Tuyết mới cứng đờ cổ đầu về phía Diệp Ninh, hận ý trong mắt dâng lên đến cực hạn.
“Hiện tại cô hài lòng ?”
Giọng áp lực giống như miễn cưỡng rặn từ trong cuống họng.
Diệp Ninh thật sự cảm thấy mạch não của Vương Hinh Tuyết vấn đề, rõ ràng là Trần Hồng Diễm chủ động đến đây năn nỉ cô, hơn nữa lúc hai chị em chồng bọn họ cãi thì cô cũng hề can thiệp câu nào, nhưng mà hiện tại cô ngược đẩy hết bộ cảm xúc phẫn nộ tức giận lên cô.
mà Diệp Ninh cũng lười so đo với Vương Hinh Tuyết, hiện tại Vương Hinh Tuyết đáng để cô bỏ mắt nữa.
Vương Hinh Tuyết rõ ràng cảm nhận sự khinh bỉ của Diệp Ninh, bàn tay rũ ở bên siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên nhảy thình thịch.
“Diệp Ninh, sẽ tha cho cô!”
Những tổn thương cô , giẫm đạp cô , cô cho tất cả đều sống bằng c.h.ế.t!
Diệp Ninh bóng dáng Vương Hinh Tuyết rời , ánh mắt càng sâu thẳm hơn.
Chó cùng rứt giậu, thỏ gấp quá cũng c.ắ.n , đạo lý cô hiểu rõ.
Một lúc cô mới thu hồi tầm mắt, sờ chén cạnh nóng, quả nhiên lạnh nhiều .
mà cô cũng tâm trạng xuống lầu hâm nóng, cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Khoảng mười phút , lầu vang lên tiếng ồn ào của Trần Hồng Diễm và Vương Hinh Tuyết.
Không ngờ Trần Hồng Diễm bắt đầu quăng hết bộ đồ đạc của Vương Hinh Tuyết khỏi nhà, hơn nữa còn cô xách xa cả Vương Cường của cô .
Hai chị dâu em chồng cãi lớn, bao lâu tụ tập hóng chuyện, khuyên nhủ.
Diệp Ninh tiếng mắng của Trần Hồng Diễm, tiếng lóc kể lể của Vương Hinh Tuyết và tiếng hàng xóm láng giềng khuyên nhủ từ lầu vọng lên, mặt hề đổi.
Mười hai tháng giêng, đoàn văn công chính thức .
Năm mới cảnh mới, ngày đầu tiên mặt mỗi đều nở nụ nhẹ nhàng vui sướng.
Diệp Ninh mới đến đội nhạc khí thì Lâm Thanh gọi đến văn phòng.
Lâm Thanh mỉm vui vẻ, hiệu cho Diệp Ninh xuống.
“Đồng chí Diệp Ninh, năm ngoái những biểu hiện của cô ở buổi biểu diễn liên hợp vô cùng nổi bật, trong đoàn quyết định phá cách thăng cấp cho cô.”
Diệp Ninh ngẩn , cô rõ phá cách thăng cấp ý nghĩa gì, cô mới đến đoàn văn công đến một năm là thể phá cách thăng cấp, chỉ sợ từ đến nay đều hiếm tiền lệ nào như thế.
Lâm Thanh cô sững sờ, càng thêm hiền lành: “Sao nào, vui đến ngây luôn ?”
Diệp Ninh hồn nhanh chóng lên, dáng thẳng thắn : “Cảm ơn đoàn trưởng tài bồi, chắc chắn sẽ cố gắng hơn nữa!”
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đến đoàn văn công từ sớm, nhưng mà hai cũng lập tức đến đội của mà chỉ ở khu vực các văn phòng đoàn trưởng xa chờ đợi.
“Cô đó bao lâu ?” Trong giọng của Lý Kiến Hoa tràn ngập căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-212.html.]
Từ Minh Vũ thoáng qua đồng hồ : “Chắc mười lăm phút .”
“Cũng đoàn trưởng thể giữ cô nữa.”
Lý Kiến Hoa mới xong, hai đều yên lặng chừng mười mấy giây.
La Nghị của đoàn văn công Tây Nam liên lạc với Lâm Thanh, biểu đạt rõ ràng ý chuyển Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh sang bên đó.
Trịnh Thư Vân tỏ rõ thái độ với đoàn trưởng, sẽ rời khỏi đoàn văn công Đông Bắc, hiện tại chỉ còn thiếu thái độ của Diệp Ninh nữa thôi.
Hiện tại Diệp Ninh ý nghĩa quan trọng đối với đoàn văn công Đông Bắc, bọn họ đương nhiên Diệp Ninh rời .
mà nếu suy xét từ góc độ tương lai của Diệp Ninh thì đến đoàn văn công Tây Nam sẽ là sự lựa chọn nhất, bọn họ cũng thể cản trở Diệp Ninh, cho nên tuy rằng mấy ngày nay bọn họ đều rõ Diệp Ninh về, nhưng cũng ai đến tìm cô tư tưởng công tác cả.
“Cho dù cuối cùng Diệp Ninh lựa chọn như thế nào thì cũng sẽ ủng hộ cô . Nếu cô thật sự rời , đội nhạc khí của chúng chắc chắn sẽ tổ chức một bữa tiệc đưa tiễn vui vẻ cho cô .”
Tuy rằng ngoài miệng Từ Minh Vũ như thế, nhưng trong lòng vẫn chấp nhận kết quả như thế.
Lý Kiến Hoa gì, cũng tính toán của riêng , chỉ cần Diệp Ninh ở nơi , thật cũng cơ hội đến đội ca hát.
Ngay lúc hai càng lúc càng hồi hộp thì cửa văn phòng đoàn trưởng mở .
Mộng Vân Thường
Lâm Thanh đích tiễn Diệp Ninh ngoài.
Từ vẻ mặt của hai bọn họ, Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đều đoán gì, chờ đến khi Diệp Ninh , hai mới sốt ruột chạy lên đón.
“Đội trưởng Từ, đội trưởng Lý, chúc mừng năm mới.”
Diệp Ninh chủ động chào hỏi hai .
“Năm mới vui vẻ.”
Hai đồng thanh đáp.
“Diệp Ninh, đoàn trưởng tìm cô gì thế?” Từ Minh Vũ thiếu kiên nhẫn, rõ còn cố hỏi.
“Đoàn trưởng trong đoàn quyết định phá cách thăng cấp cho .” Diệp Ninh thành thật .
Thật Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa chuyện từ lâu , dù thì ở buổi biểu diễn liên hợp Diệp Ninh biểu hiện vô cùng ưu tú, thăng cấp cũng là chuyện đương nhiên thôi. Hơn nữa trong đoàn giữ nhân tài giống như Diệp Ninh thì cũng cần đưa đủ thành ý mới .
“Sau đó thì ?”
Bọn họ càng quan tâm đến chuyện Diệp Ninh ở hơn.
Diệp Ninh dáng vẻ căng thẳng bất an của hai bọn họ, cũng bọn họ hỏi chuyện gì.
“Hết .”
“Hết ?”
Từ Minh Vũ lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Lý Kiến Hoa lập tức : “Không thể nào, lẽ đoàn trưởng hỏi cô cái gì ?”
Giây tiếp theo, Diệp Ninh bật vui vẻ : “Không đùa hai nữa. Đoàn trưởng hỏi đến đoàn văn công Tây Nam .”
“Cô trả lời thế nào?” Nhìn gương mặt tươi của cô, Lý Kiến Hoa tiếp tục hỏi.
Diệp Ninh cũng úp úp mở mở nữa, trực tiếp trả lời: “ nơi khá , .”
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa thở phào nhẹ nhõm cùng một lúc, bốn con mắt đều tỏa sáng.
“Thật ? Cô thật sự ?”
Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc gật đầu, cô mới quen thuộc với thứ nơi đây, đúng là ý định rời nhanh như thế.
“Ha ha ha! Vậy thì quá ! cô chắc chắn sẽ nỡ rời xa , sẽ những vinh hoa phú quý ở bên ngoài mờ mắt mà!” Từ Minh Vũ kích động c.h.ế.t, khép miệng .