Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:24:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mục Văn Hạo như như lệnh : “Đi cửa chính.”

Diệp Ninh nín thở, ánh mắt lập tức trở nên đề phòng.

rõ với dáng vẻ hiện tại của cô đúng là ảnh hưởng đến hiệu quả biểu diễn sân khấu, thậm chí nếu cô lộ mặt sẽ còn tăng thêm độ nổi tiếng của phòng ca múa.

mà cô che giấu phận ngoại trừ một phần nguyên nhân là bởi vì hình tượng bên ngoài , còn bởi vì cô là quân tẩu nữa.

Nếu để khác cô chính là Diệp T.ử trụ cột của phòng ca múa Hồng Hải, chỉ sợ chỉ công việc ở đoàn văn công ảnh hưởng, khả năng còn sẽ liên lụy đến càng nhiều vấn đề khác.

Cho nên cô tuyệt đối thể bại lộ phận .

Mục Văn Hạo thấy ánh mắt đề phòng nghiêm túc của cô, cũng trong lòng cô suy nghĩ cái gì.

sẽ hại cô, thôi.”

Nói xong, cho phép cô từ chối giơ tay túm lấy cổ tay của cô.

Diệp Ninh cảm thấy khó chịu, nhanh chóng rút cánh tay về.

thể tự .”

Mục Văn Hạo bàn tay cứng đờ ở giữa trung của , cùng với dáng vẻ kháng cự xa xách của Diệp Ninh, ánh mắt d.a.o động một chút.

nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, bước nhanh ý bảo Diệp Ninh cũng cùng.

Giờ chính là lúc phòng ca múa nhộn nhịp và bận rộn nhất, sân nhảy kín hết chỗ từ lâu, sân khấu cũng biểu diễn vũ đạo vô cùng xinh .

Dưới ánh đèn tối tăm, Diệp Ninh theo phía Mục Văn Hạo, hai nhanh chóng đến phòng bao riêng của Mục Văn Hạo.

Phòng bao vây quanh một nửa, vị trí và tầm đều , hơn nữa xung quanh còn nhiều vệ sĩ thẳng, thể bảo đảm tính riêng tư cho phòng bao .

Mục Văn Hạo thoải mái xuống, đó búng tay.

Nhân viên phục vụ lập tức ngầm hiểu.

Diệp Ninh đoán rốt cuộc Mục Văn Hạo cái gì.

“Nếu cô khác chú ý đến thì nhanh chóng xuống .” Mục Văn Hạo chút hoang mang nhắc nhở.

Anh và bạn, hoặc là cô gái khác ở chỗ , là một chuyện vô cùng bình thường.

Diệp Ninh còn cách nào khác, chỉ thể đành xuống.

Cũng may phòng bao cũng rộng rãi, cô cách Mục Văn Hạo xa.

“Ha ha.” Mục Văn Hạo sung sướng bật , đây là đầu tiên phụ nữ thèm dán lên đó.

Diệp Ninh liếc : “Ông chủ Mục, cái gì?”

“Ăn cơm đó. Chúng cũng coi như là lặn lội đường xa, hơn nữa từ sáng sớm xuất phát đến giờ còn ăn cơm, đói bụng . Chắc cô cũng đói bụng đúng ?”

Tuy là đang hỏi, nhưng giọng điệu của Mục Văn Hạo là khẳng định.

Cơ bắp khóe miệng run rẩy, ở chỗ ăn cơm với hả? Anh sợ khác bọn họ quen ?

“Nếu chuyện gì khác thì về đây.”

chở cô từ kinh thành về, cô cảm ơn như thế hả?”

Mục Văn Hạo hỏi , động tác của Diệp Ninh dừng .

“Rốt cuộc cái gì?”

Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, hiện tại Mục Văn Hạo thật sự quá bình thường.

Ánh mắt Mục Văn Hạo sáng quắc đối diện với tầm mắt của cô, giống như cuốn cô bên trong.

Đây là đầu tiên Diệp Ninh thấy đàn ông lộ vẻ mặt như thế.

Đây rõ ràng là dáng vẻ đàn ông chiếm hữu một phụ nữ.

Suy nghĩ khiến cô cảm thấy vô cùng hoang đường và kinh ngạc cô cảm giác chắc chắn điên .

“Phúc lợi năm mới. Mời công nhân của ăn cơm, giờ cô đó, hôm nay khách hàng thưởng thức tiết mục, lẽ ?” Mục Văn Hạo đổi thành dáng vẻ cao cao tại thượng như bình thường, nửa đùa nửa nghiêm túc .

Diệp Ninh vẫn cứ nhíu chặt mày .

Mục Văn Hạo thu hồi tầm mắt, một cách đương nhiên: “Hiện tại cô chính là trụ cột của , đây là đãi ngộ mà cô nên .”

Diệp Ninh dáng vẻ cao ngạo coi ai gì của , suy nghĩ mới hiện lên lúc nãy lập tức biến mất sạch sẽ.

Một ăn chỉ đến lợi ích như Mục Văn Hạo, cho dù là cô là Đường Uyển Như thì cũng chỉ là công cụ kiếm tiền của mà thôi.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-208.html.]

 

Trên bàn trong phòng bao đủ rượu, bánh, ngoại trừ mấy thứ , còn d.a.o nĩa và bò bít tết.

Tâm trạng Diệp Ninh vô cùng phức tạp.

Cô đương nhiên Hồng Hải sẽ cung cấp mấy món ăn như bò bít tết.

Hơn nữa lúc nãy Mục Văn Hạo mới hiệu, mấy thức ăn lập tức bưng lên, rõ ràng là chuẩn sẵn từ .

Mục Văn Hạo thấy Diệp Ninh cứ chằm chằm rượu champagne, bò bít tết bàn, còn tưởng cô đây là thứ gì, chủ động giải thích : “Cơm Tây, cần dùng đũa, dùng d.a.o nĩa, dạy cô.”

Nói xong chủ động cầm lấy d.a.o nĩa triển lãm.

Diệp Ninh là một từ tương lai sống , thể bò bít tết chứ.

mà cô cũng cản Mục Văn Hạo, chỉ tùy ý biểu diễn.

Điều khiến Diệp Ninh cảm thấy sợ hãi chính là Mục Văn Hạo cắt nhỏ bò bít tết , ngờ chủ động đổi với phần ăn cô từng đụng đến.

Mục Văn Hạo với cô: “Nếm thử , cũng khá ngon đấy.”

Diệp Ninh do dự vài giây, ánh chăm chú của Mục Văn Hạo, cô nếm thử một miếng bò bít tết.

Vừa miệng cảm nhận nước sốt và mùi vị đặc trưng của thịt bò, đúng là ngon.

Tiếp theo đó, Mục Văn Hạo chủ động rót champagne cho cô.

“Tuy rằng hôm nay là mùng tám tết, nhưng cũng là bữa cơm đầu năm chúng ăn cùng , uống một ly .”

Cánh tay Diệp Ninh nổi một lớp da gà.

Không lẽ cảm thấy những lời là lạ ?

uống rượu.”

“Rượu sâm banh nồng độ cồn thấp, chẳng khác gì nước trái cây.” Mục Văn Hạo cũng để ý đến lời từ chối của Diệp Ninh, vẫn kiên nhẫn giải thích.

Thái độ của hiền lành như thế, ngược Diệp Ninh .

Mục Văn Hạo tiếp tục nâng ly lời chúc mừng: “Chúc chúng sẽ hợp tác càng thêm vui vẻ.”

Diệp Ninh uống cùng uống.

Hai ly chạm nhẹ , phát tiếng vang trong trẻo.

Tuy rằng Diệp Ninh hiểu về rượu, nhưng cũng thể nếm rượu mùi thơm, giá cả xa xỉ.

Trên sân khấu, tiếng ca du dương, sàn nhảy bóng đan chéo, bầu khí nhẹ nhàng sung sướng.

Tâm trạng của Mục Văn Hạo , phần lớn thời gian ánh mắt đều về phía Diệp Ninh.

Ánh đèn đỉnh đầu liên tục đổi màu sắc, để một vầng sáng nhàn nhạt mặt cô, cô trông vẻ càng thêm xinh , thần bí.

Trước cũng từng nhiều phụ nữ , nhưng mà từng nào thể cảm giác động lòng khó thể miêu tả thành lời như thế .

Loại cảm giác , thật sự .

Tuy rằng Diệp Ninh ngẩng đầu lên, nhưng cũng thể cảm nhận rõ ràng Mục Văn Hạo đang chằm chằm cô chớp mắt.

Loại ánh mắt đầy tính toán cô như đống lửa như đống than, cứ cảm giác là miếng thịt đặt thớt, bất cứ cơ hội phán kháng xoay nào...

Kinh thành.

“Hạt T.ử còn về ?”

Đã đến rạng sáng, trong sân đèn đuốc sáng trưng.

Trịnh Toàn Cường liên tục tới lui, mặt càng lộ rõ vẻ bực bội.

Bên cạnh đầy đàn em, Cố Phong cũng ở trong đó.

Không ai trả lời câu hỏi của Trịnh Toàn Cường.

Mộng Vân Thường

“Sở Mục, phát hiện Hạt T.ử ở đây lúc nào?”

Giọng của Trịnh Toàn Cường âm u như sắp nhỏ nước.

Anh dự cảm cho lắm, cho dù Lưu Hạt T.ử thành công thì cũng thể ngoài lâu thế về .

Cố Phong trả lời: “ thương lượng công việc với đại ca xong ngoài thì phát hiện ở trong phòng.”

 

 

 

 

Loading...