Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 206
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:24:02
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh vẫn dám mở mắt, nhưng mà những âm thanh liên tục vang lên bên tai cô rõ ràng chuyện gì xảy .
Cô nhanh chóng tiếng bước chân Sở Mục ngoài, đó là vài tiếng đ.á.n.h ngắn ngủi, hai tiếng kêu rên thê t.h.ả.m vang lên.
Một lúc , bộ thế giới giống như đều yên lặng .
Sở Mục về mặt Diệp Ninh, chuyện đầu tiên chính là cởi bỏ mớ dây thừng đang cột cô .
Diệp Ninh cảm nhận động tác của , cuối cùng cũng mở bừng mắt.
Gương mặt lạnh nhạt của đàn ông ở ngay mặt, chỉ cần cô duỗi tay là thể chạm đến.
Có trong chớp mắt nào đó, cô đột nhiên .
Sở Mục thấy mắt cô đỏ lên, giọng theo bản năng cũng dịu .
“Không .”
Trải qua chuyện như thế , cô sợ hãi, mất khống chế cũng bình thường.
“Ừm, .” Trong giọng của Diệp Ninh mang theo chút nghẹn ngào.
Cô nhiều thứ , nhưng cũng hiện tại lúc chuyện.
Cô đảo mắt lướt qua Sở Mục, thấy Lưu Hạt T.ử đang trong vũng máu, cảm giác chút nghẹt thở.
“Anh g.i.ế.c bọn họ như thế, thật sự việc gì ?”
Có ảnh hưởng đến nhiệm vụ ? Sau đó xử lý như thế nào?
Sở Mục thèm liếc Lưu Hạt T.ử cái nào, khom lưng ôm Diệp Ninh rời khỏi giường.
“ dẫn cô rời khỏi nơi .”
Diệp Ninh ôm chặt trong lòng, bộ sợ hãi bất an đều biến mất sạch sẽ.
“Được.”
Từ đến nay cô loại con gái thích dây dưa dài dòng.
Sở Mục , lúc phòng khách bên ngoài, quả nhiên hai tên đàn em cũng đều c.h.ế.t hết .
Anh cố ý tránh tầm của Diệp Ninh, cô thấy cảnh tượng m.á.u me .
Đi khỏi hẻm nhỏ, Sở Mục cản một chiếc xe taxi đường, cẩn thận bỏ Diệp Ninh trong, hơn nữa còn cho tài xế địa chỉ của nhà nghỉ.
Ánh mắt của Diệp Ninh từng rời khỏi .
Thì thật sự tất cả chuyện.
“Nghe đây.” Sở Mục nhích gần cô hơn, hai tay ôm lấy mặt cô, chằm chằm hai mắt cô, sợ cô rõ những gì sắp : “Sau khi về cô lập tức gọi điện thoại cho đồn công an, bảo bọn họ cho bảo vệ cô an . Sau đó lập tức liên lạc với Từ Minh Vũ, cho tình hình hiện tại của cô, bảo đến đón cô về. Những chuyện còn cứ giao hết cho , cô hiểu chữ?”
Giọng của nặng, trong ánh mắt sâu thẳm đè nén quá nhiều cảm xúc.
Diệp Ninh gật đầu thật mạnh : “Được, nhớ hết .”
Hình như Sở Mục thở phào nhẹ nhõm, đồng thời buông lỏng cánh tay đang nâng má của cô , chuẩn đóng cửa xe cho cô.
Anh cần lập tức về xử lý Lưu Hạt Tử, thể để Trịnh Toàn Cường phát hiện bất cứ điểm khác thường nào.
Diệp Ninh đột nhiên kéo tay .
Tay của lạnh đến thấu xương.
Sở Mục ngơ ngẩn, trong ánh mắt chạm của hai tràn đầy điều .
mà giờ phút thì cần gì nữa.
Cuối cùng, Diệp Ninh áp sức vô lời thành một câu.
“Anh bình an.”
Bốn chữ chịu tải tất cả nỗi bất an, chờ mong và lời cầu nguyện của cô.
Cuối cùng Sở Mục vẫn gật đầu, rút tay về, đóng cửa xe, nhanh chóng rời .
Diệp Ninh bóng dáng dứt khoát hề đầu của , trong lòng đột nhiên dâng lên cảm xúc chua xót.
Anh cứ giao hết tất cả chuyện nơi cho xử lý, cho nên nhiệm vụ của cũng sẽ vì cái c.h.ế.t của Lưu Hạt T.ử mà dừng , tiếp theo đây chỉ e là sẽ đối mặt với tình hình càng thêm nguy hiểm
Mọi chuyện sẽ thành như thế , tất cả đều là vì cô.
Từ đến nay, bao giờ tâm trạng của Diệp Ninh hỗn loạn như bây giờ.
Xe nhanh chóng khởi động, nhưng mà ánh mắt của cô vẫn cứ về phía hẻm nhỏ , mãi đến khi nó biến mất thấy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-206.html.]
Xe taxi dừng cửa nhà nghỉ, cuối cùng Diệp Ninh cũng hồn .
Vừa xuống xe, cô mới phát hiện tay chân của cô đều c.h.ế.t lặng.
Cô còn nhớ rõ những gì Cố Phong mới dặn dò cô, hơn nữa trải qua sự kiện ngày hôm nay, cô càng thêm ý thức sự đáng sợ của mấy Lưu Hạt Tử.
Cô đề phòng đủ điều, cuối cùng vẫn Lưu Hạt T.ử bắt .
Hiện tại Lưu Hạt T.ử c.h.ế.t, nếu đám mối quan hệ giữa cô và Cố Phong thì...
Cô thậm chí dám tiếp tục nghĩ nữa, gọi điện thoại về chính là cách an nhất cho cô và cả Cố Phong!
Diệp Ninh mới sảnh nhà nghỉ đột nhiên một bóng cản đường.
Thần kinh của cô vốn dĩ đang ở trong trạng thái cực kỳ căng thẳng, hiện tại chặn đường, lập tức đều phòng.
Cô dùng ánh mắt sắc bén về phía đối phương.
“Cô thế, đến bây giờ mới chịu về?”
Mục Văn Hạo chút khó chịu chất vấn, đồng thời cũng lập tức phát hiện vẻ mặt của Diệp Ninh đúng lắm.
“Cô thế?”
“Sao ở chỗ ?”
Hai gần như đồng thanh .
Diệp Ninh thật sự ngờ Mục Văn Hạo sẽ xuất hiện ở nơi , ngoại trừ kinh ngạc và sợ hãi , cô chút vui vẻ nào cả.
Mục Văn Hạo híp mắt chằm chằm mặt cô: “Cô trả lời câu hỏi của , tại sắc mặt như thế?”
Diệp Ninh việc ở phòng ca múa lâu như thế, hiểu rõ tính cách của cô, cô tuyệt đối nên dáng vẻ như thế .
Tuy rằng Diệp Ninh thấy Mục Văn Hạo, nhưng nơi tuyệt đối là nơi để chuyện.
“Đi theo .”
Nói xong cô lập tức phòng của .
Mộng Vân Thường
Mục Văn Hạo sải bước đuổi kịp.
Chờ phòng, Mục Văn Hạo bắt đầu quan sát từ trong ngoài, đó bắt đầu chê tới chê lui.
“Đoàn văn công cũng chỉ một chút đãi ngộ thế thôi hả, chỗ ở cũng keo kiệt quá đó.”
Diệp Ninh lười nhảm với , chủ động rót một ly nước ấm.
Mục Văn Hạo vô cùng đương nhiên xuống ghế sofa, chờ cô đưa nước ấm cho .
giây đó thất vọng , ly nước là Diệp Ninh tự rót cho cô, trực tiếp cầm ly chậm rãi uống.
Diệp Ninh uống xong nửa ly nước ấm, Diệp Ninh cảm thấy cơ thể cô ấm áp hơn một chút, đó mới về phía Mục Văn Hạo.
“Ông chủ Mục, đến kinh thành lúc nào thế? Đến đây bàn chuyện ăn ?”
Hôm nay là mùng tám tết, cũng là lúc việc ăn ở phòng ca múa vô cùng bận rộn, mà Mục Văn Hạo buông chuyện ở phòng ca múa đến kinh thành, chắc chắn là chuyện quan trọng gì đó.
Mục Văn Hạo gương mặt phần tái nhợt của Diệp Ninh, mới mấy ngày gặp, hình như cô gầy nhiều .
Ai cũng phong thủy ở kinh thành dưỡng , xem cũng chỉ là ăn bậy bạ.
“Sáng nay mới đến, ở đây chờ cô nửa ngày trời.”
Vốn dĩ đây từ sớm , nhưng mà chuyện đột xuất, cho nên mới kéo dài đến tận bây giờ.
Anh còn tưởng là đến đây sẽ gặp cô, ngờ chờ lâu như thế.
Anh cố ý cho Diệp Ninh , thể chờ đợi lâu như thế, cô cũng nên cảm thấy vinh hạnh.
“Hiện tại thể trả lời câu hỏi của ? Cô thế?”
Cô như thế chắc chắn là chẳng mấy vui vẻ, vui chịu về.
Diệp Ninh điều chỉnh cảm xúc, nếu cô gì thì chắc chắn sẽ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Mục Văn Hạo.
“Cũng chuyện gì lớn, mấy ngày hôm gặp ăn cướp, nhưng mà hiện tại mấy đó bắt , đang chuẩn về.”
Mục Văn Hạo đến bọn cướp, sắc mặt lập tức lạnh xuống.
“Chuyện lúc nào? Sao cô cho ?”
Diệp Ninh nhíu mày, vì chuyện cho chứ?
“Có thương ?” Mục Văn Hạo quan sát cô từ xuống .