Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh vẫn luôn giữ cách chừng hai mét với gã , bảo đảm sự an của .

Người đàn ông nhanh chóng băng qua đường lớn, đến một con hẻm nhỏ ít .

Chờ đến khi hai đến một hẻm nhỏ yên lặng , đàn ông cuối cùng cũng dừng , hơn nữa còn lộ gương mặt dữ tợn.

Không ngờ cách của Hạt T.ử thật sự tác dụng, gã cũng chỉ mới tên “Cố Phong” thôi, cô gái thật sự lừa.

Mộng Vân Thường

“Anh là ai?”

Cho dù hiện tại trong hẻm nhỏ chỉ hai bọn họ, nhưng Diệp Ninh cũng hề hoảng hốt, bắt đầu hỏi.

Người đàn ông âm u, cảm thấy đúng.

“Bây giờ mới chịu hỏi là ai, chậm ?”

xong lập tức nhào về phía Diệp Ninh.

Trong mắt gã , Diệp Ninh chẳng qua chỉ là một phụ nữ tay trói gà chặt mà thôi, chẳng chút uy h.i.ế.p nào.

mà giây tiếp theo gã lập tức sai lầm đến cỡ nào, gã thậm chí còn cơ hội đến gần Diệp Ninh, đột nhiên thứ gì đó trong tay Diệp Ninh phun mặt, đó hai mắt lập tức nóng rát như cháy.

Không đợi gã ý thức xảy chuyện gì, Diệp Ninh bắt đầu tay đ.ấ.m chân đá.

Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, đàn ông mất năng lực đ.á.n.h trả, ngã xuống đất kêu rên.

Diệp Ninh đạp đàn ông thêm vài phát thật mạnh nữa, đó mới chút thở gấp dừng tay .

“Người theo dõi hôm đúng ? Nói, rốt cuộc cái gì?”

Ngay hôm qua cô chỉ là trốn trong nhà nghỉ ngoài thôi , mà còn ở trong phòng chuẩn đủ thứ đồ phòng .

Khi gặp nguy hiểm, thứ cô am hiểu nhất né tránh, bỏ trốn mà là chủ động xuất kích.

Nước ớt cay nhất cùng với d.a.o gấp sắc bén nhét trong túi, còi dùng để thổi lúc thời khắc nguy hiểm, cô đều chuẩn đầy đủ hết.

Không chỉ như thế, cô còn hỏi thăm rõ ràng với nhân viên công tác trong nhà nghỉ, quen với địa hình ở khu vực ga tàu hỏi, nơi nào hẻo lánh, nơi nào đông , nơi nào cảnh sát tuần tra.

chuẩn sẵn sàng hết , cô ngay những sẽ dễ dàng bỏ qua cho cô mà, hiện tại cuối cùng cô cũng thể rõ mục đích của mấy .

, gì hết...”

Người đàn ông rên rỉ kêu đau ấp úng trả lời câu hỏi của Diệp Ninh.

mà gã cũng quá khinh thường thủ đoạn tàn nhẫn của Diệp Ninh , giây tiếp theo, Diệp Ninh trực tiếp đè tay của gã xuống.

Diệp Ninh lạnh, giơ tay chém, lập tức tay đàn ông chảy máu.

Người đàn ông thể mở mắt , chỉ cảm thấy cổ tay đau đớn xuyên tim, m.á.u phun ngoài.

“A!”

Giờ phút , đàn ông mới thật sự sợ hãi, bởi vì gã cảm nhận rõ ràng một mũi đao lạnh băng đang kề cổ của gã .

Ngay đó, giọng lạnh nhạt đến cùng cực của Diệp Ninh vang lên: “ hỏi một cuối, rốt cuộc các là ai? Vì theo dõi bắt cóc ?”

Người đàn ông đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cảm giác m.á.u đang dần trôi dám khẳng định rằng nếu như gã khai hết chuyện thì cô gái sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t gã thật.

, ! Là Hạt Tử, ý cô, bảo chúng trói cô !”

Bọn họ đúng là đuôi mù hết , cảm thấy cô gái dễ đối phó!

Diệp Ninh lập tức nắm thông tin mà gã mới cung cấp: “Anh Hạt T.ử là ai? Tên đó gặp ở chỗ nào? Còn nữa, Cố Phong, mau!”

Người đàn ông “Chúng ”, nghĩa là sẽ chỉ một đến đây, cho nên cô đẩy nhanh tốc độ mới .

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-199.html.]

“Hạt Tử, Hạt T.ử chính là Lưu Hạt Tử. , Cố Phong gì hết, là Hạt T.ử bảo như thế, đều là sự thật...”

Người đàn ông chỉ cảm thấy mắt đau rát mà cảm giác m.á.u trôi ở cổ tay cũng cho gã cảm thấy sợ hãi.

Đáy mắt Diệp Ninh vô cùng âm u: “Anh ý , là ý gì hả?”

“Anh Hạt T.ử lệnh cho mấy chúng đến bắt cô, , ...” Người đàn ông suy nghĩ mãi vẫn nên lời câu tiếp theo, ước gì thể hô to cứu mạng, nhưng mà phận của gã như thế, một khi gọi công an đến, cho dù c.h.ế.t trong tay công an đến thì cũng sẽ đại ca diệt khẩu.

Diệp Ninh hiểu ý của gã , cũng nhận đàn ông dối, hỏi câu hỏi cuối cùng: “Lưu Hạt T.ử mà đang ở ?”

Người đàn ông lắc đầu như trống bỏi, nếu đều c.h.ế.t, cứ để gã c.h.ế.t luôn bây giờ .

Sắc mặt Diệp Ninh vô cùng lạnh lùng, còn tiếp tục tra hỏi, đầu hẻm bên đột nhiên vài bóng xuất hiện.

Những đều vẻ hung dữ ác động, thấy tình huống trong hẻm nhỏ thì đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Bọn họ còn kịp phản ứng thì Diệp Ninh cũng hành động.

Cô nhanh chóng chạy ngoài đầu hẻm.

rõ thực lực của , lẽ thể đối phó với một hai kẻ bắt cóc là thành vấn đề gì, nhưng mà hiện tại nhiều như thế, biện pháp duy nhất thể bảo đảm an chính là bỏ chạy.

Hơn nữa cô cách hai ngõ nhỏ nữa là đến đình canh gác của công an tuần tra, nếu cô đủ may mắn thì còn thể dẫn dắt mấy qua đó, thể bắt tất cả bọn họ.

“Mẹ , mau đuổi theo!”

Nhìn thấy Diệp Ninh bỏ chạy, c.h.ử.i thề, co giò lên đuổi theo.

Tốc độ của Diệp Ninh chậm, nhưng mà khi chạy qua hai con hẻm , cô mới đau đớn nhận hình như cô nhầm hẻm, thấy lối đường lớn cả.

Mấy ở phía vẫn còn đuổi theo sát , sốt ruột là dối, nhưng mà cô cũng quá hoảng loạn mù quáng, mà liên tục chạy qua các hẻm nhỏ, cắt đuôi bọn họ.

vẻ cô quá may mắn , khi cách của đôi bên càng lúc càng gần, cô chạy một ngõ cụt.

Lúc nếu chạy ngoài đổi đường khác thì còn kịp nữa .

Cô há to miệng thở hổn hển, sắc mặt vô cùng âm u, theo bản năng sờ con d.a.o trong túi, thậm chí chuẩn sẵn sàng sẽ ôm bọn họ c.h.ế.t chùm.

Tiếng la hét và tiếng bước chân ở bên ngoài càng lúc càng gần, ngay lúc cô quyết định bất chấp thứ thì cánh cửa đang đóng chặt ở bên cạnh đột nhiên mở , đợi cô phản ứng thì một đột nhiên xuất hiện kéo trong.

Cửa đóng , cùng lúc đó, mấy đang đuổi theo cô cũng chạy đến đầu hẻm.

Diệp Ninh theo bản năng kêu to, giãy dụa, nhưng mà giây tiếp theo miệng cô bàn tay to của đối phương bịt , hơn nữa còn đè tường, thể nhúc nhích.

Lần đầu tiên khác khống chế như thế, cô gần như nổi điên, giơ con d.a.o gọt hoa quả sắc bén lên, đ.â.m đàn ông .

mà gần như cùng lúc đó, cô cũng thấy rõ gương mặt của đàn ông, động tác thực hiện một nửa chợt cương cứng giữa trung.

Trong đôi con ngươi kịch liệt co rút rõ ràng đang phản chiếu gương mặt của Cố Phong.

“Đừng nhúc nhích!”

Tiếng cảnh cáo trầm thấp của đàn ông vang lên bên tai cô.

Diệp Ninh thật sự nhúc nhích nữa.

thể xác định ở đối diện chính là Cố Phong, cũng chính là mà cô gặp trong hành lang tiệm cơm mấy ngày .

Bên ngoài vang lên tiếng mắng c.h.ử.i bực bội của mấy .

“Người ? Sao thấy nữa ?”

“Có khi nào chạy sang hướng khác ?”

“Mẹ nó, còn mau đuổi theo!”

Tiếng bước chân lộn xộn dần dần xa, bộ thế giới giống như cũng đều yên lặng .

 

 

 

 

Loading...