Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 196
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trịnh Toàn Cường cong môi mỉm : “Cậu cứ đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c quen , khó khăn lắm mới yên vài ngày mà còn quen, là .”
Sở Mục gì, vẫn nhận câu trả lời mà .
cũng hỏi tiếp, chỉ tiếp tục uống rượu cùng với Trịnh Toàn Cường.
Khoảng bốn năm phút , Trịnh Toàn Cường mới : “Dạo gần đây kiểm tra quá gắt, còn chờ tiếp.”
Sở Mục rũ mắt, giấu cảm xúc mới lóe lên.
“ nhớ rõ là trẻ mồ côi, sống ở trong trại trẻ mồ côi, năm nay ăn tết cần gọi điện thoại về cho trại trẻ mồ côi ?” Trịnh Toàn Cường vẫn cứ .
“Chắc trong trại trẻ mồ côi điện thoại mà đúng ? Hay là quên mất điện thoại ?”
Sở Mục còn trả lời thì Trịnh Toàn Cường bổ sung thêm.
Bầu khí trở nên căng thẳng.
Dưới ánh chằm chú của Trịnh Toàn Cường, Sở Mục bình tĩnh lên, về phía phòng sách, bởi vì chỉ trong phòng sách mới điện thoại bà.
Trịnh Toàn Cường lập tức nháy mắt với Lưu Hạt Tử, Lưu Hạt T.ử lập tức theo Sở Mục phòng sách.
Khác với gian ầm ĩ ở bên ngoài, trong phòng sách yên lặng hơn nhiều.
Sở Mục đương nhiên Lưu Hạt T.ử đây gì, vô cùng bình tĩnh gọi đến một dãy .
Điện thoại cũng nhanh chóng kết nối.
Mộng Vân Thường
Lưu Hạt T.ử dán bên còn của ống , tiếng từ bên trong vọng .
“Trại trưởng Lưu, con là Sở Mục, bà còn nhớ con ?”
“Sở Mục? Con là bé Sở Mục đó hả? Bà đương nhiên là còn nhớ con , hiện tại con khỏe ? Không ngờ con rời khỏi trại trẻ mồ côi lâu thế mà còn gọi điện thoại về cho bà nữa.”
Trong điện thoại truyền đến tiếng một phụ nữ già nua, bà nhớ Sở Mục, vô cùng kích động.
Lúc Lưu Hạt T.ử mới rời xa ống , xuống bàn sách.
Sở Mục chuyện phiếm với đối phương vài câu, chủ yếu là chúc đối phương năm mới vui vẻ, đó lập tức cúp máy.
“Bây giờ hài lòng ?”
Anh lạnh nhạt liếc Lưu Hạt Tử.
Lưu Hạt T.ử hắc hắc, lộ miệng đầy răng vàng khè.
“Đại ca chỉ là quan tâm thôi mà.”
Sở Mục cũng vạch trần mục đích thật sự của việc Trịnh Toàn Cường bảo gọi điện thoại.
Con Trịnh Toàn Cường trời sinh tính tình đa nghi, tuy rằng cứu mạng của , nhưng cũng tin tưởng .
“ đại ca nhanh chóng tin tưởng , nhưng mà lai lịch của thật sự khả nghi. Nếu như thật sự sốt ruột thì thể bày cho một cách. Chỉ cần thể , bảo đảm cho dù là đại ca là mấy còn , tất cả đều sẽ tin tưởng vô điều kiện, xem như em chân chính.”
Lưu Hạt T.ử đặt tay lên vai Sở Mục, liên tục lấy lòng.
Lần Sở Mục từ chối, mà thuận thế hỏi: “Cách gì?”
Lưu Hạt T.ử hiếm khi thấy chịu phối hợp như thế, vội vàng : “Chính là cô gái mà chúng gặp ngày hôm đó, chỉ cần bắt cô về đây cho , đại ca chắc chắn sẽ nghi ngờ nữa.”
Dù thì nếu Sở Mục thật sự là cớm, chắc chắn sẽ vô duyên vô cớ hại gái nhà lành, hơn nữa cô gái còn khả năng là mà quen .
“Anh tìm cô gái ?” Đáy mắt Sở Mục chợt lóe lên chút nguy hiểm.
Lưu Hạt T.ử đến thâm trầm: “Chỉ là là cô gái mà nhắm đến thì ai thể chạy thoát .
Tuy rằng gã hiện tại Diệp Ninh đang ở nơi , nhưng cũng trả lời câu hỏi của Sở Mục, đó tiếp tục khoe khoang.
“Thật cho dù tay thì cũng thể xử lý . Hiện tại chỉ là cho một cơ hội mà thôi. Sao nào, ?”
So với lòng nghi ngờ của Trịnh Toàn Cường thì Lưu Hạt T.ử càng tiêu diệt Sở Mục hơn, để đề phòng sẽ Sở Mục uy h.i.ế.p đến địa vị của , cho nên hiện tại gã mới cố ý thử như thế.
Nếu Sở Mục đồng ý, gã sẽ tạm thời tha cho , dù thì hiện tại chuyện gì quan trọng hơn việc .
Nếu Sở Mục đồng ý, gã sẽ cướp cô gái về , đó đưa cô đến mặt đại ca, đến lúc đó cho dù Sở Mục phận như thế nào thì đại ca cũng sẽ trọng dụng nữa.
Lưu Hạt T.ử tính toán nhiều thứ, chỉ chờ Sở Mục quyết định.
Sắc mặt Sở Mục vô cùng lạnh nhạt : “Đại ca cho phép bất cứ nào gây chuyện thị phi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-196.html.]
Lưu Hạt T.ử nghẹn ngào: “ đại ca cũng là tìm gái mà, cho nên đừng lấy đại ca tấm mộc.”
Sở Mục dáng vẻ đắc chí đáng khinh của gã, ánh mắt d.a.o động .
“Được, đồng ý.”
Lưu Hạt T.ử hưng phấn đến mức ngũ quan vặn vẹo thành một cục: “Vậy mới là em chứ, chờ thu phục con nhỏ , cũng lắm thì đây cho thứ hai.”
Chỉ cần nghĩ đến chuyện sắp sửa Diệp Ninh, Lưu Hạt T.ử bắt đầu nóng ran khó chịu.
Sắc mặt của Sở Mục càng thêm lạnh nhạt hỏi: “Hiện tại cô ở chỗ nào?”
Tuy rằng Lưu Hạt T.ử tinh trùng bò lên não, nhưng cũng hề hồ đồ, gã vẫn còn đề phòng Sở Mục.
“Chờ đến lúc hành động sẽ cho , tạm thời đừng để đại ca chuyện .”
Mặt Sở Mục vô cùng lạnh lùng, chờ gã xong trực tiếp khỏi phòng sách.
Cảm xúc Lưu Hạt T.ử vô cùng phấn khởi, cùng ngoài.
Đi ngoài xong trực tiếp về phía Trịnh Toàn Cường.
Trịnh Toàn Cường vẫn cứ ở đằng uống rượu, giống như bất cứ chuyện gì xảy .
Nhà nghỉ.
Diệp Ninh ngủ say tiếng pháo ồn ào ở bên ngoài đ.á.n.h thức.
Cho dù đồng hồ thì cô cũng đến rạng sáng, sang năm mới .
Nghĩ đến cú điện thoại của Mục Văn Hạo tối hôm qua, tuy rằng cô lắm nhưng vẫn đành gọi điện thoại đến văn phòng Mục Văn Hạo.
Đã giờ , Mục Văn Hạo chắc còn ở đó.
mà suy nghĩ của cô chỉ thoáng xuất hiện vài giây ngắn ngủi, điện thoại vang lên tiếng của Mục Văn Hạo.
“Trễ bốn phút.”
“...”
Diệp Ninh đang mơ mơ màng màng rảnh nghiên cứu xem những lời là ý gì.
“Ông chủ Mục, năm mới vui vẻ.”
Cô lệ xong, chuẩn cúp máy.
“Cô ngủ ?”
Mục Văn Hạo hỏi thăm, Diệp Ninh đành đặt ống lên lỗ tai nữa.
“Nếu thì gì nữa?”
Hiện tại rạng sáng, cô thói quen thức đêm.
Mục Văn Hạo thèm để ý đến cảm xúc của cô, tiếp tục hỏi: “Một ?”
“Chứ thì thế nào?”
Diệp Ninh mới phát hiện nhảm nhiều thật đó.
“Ha ha, lắm.” Tiếng sung sướng của Mục Văn Hạo cơn buồn ngủ của cô cũng giảm đôi chút: “ cũng một .”
“Ông chủ Mục, bây giờ khuya lắm , nếu chuyện gì nữa thì cúp máy đây.”
Diệp Ninh còn kiên nhẫn nữa.
Mục Văn Hạo giống như lời cô , cứ tiếp tục lo chuyện của : “Chừng nào thì cô về?”
“Còn nữa, lẽ là hai ba bữa, cũng thể là sáu bảy bữa nữa.”
Ăn tết, hiếm khi dịp đến kinh thành, coi như là cho bản một kỳ nghỉ.”
“Được, . Cũng chúc cô năm mới vui vẻ.”
Lời chúc và giọng điệu bình thản của Mục Văn Hạo Diệp Ninh cảm thấy .
mà đợi cô thêm cái gì, Mục Văn Hạo đột nhiên cúp máy.
Diệp Ninh chằm chằm ống vài giây, càng cảm thấy hôm nay đầu óc của Mục Văn Hạo bình thường, mấy chuyện thể nào hiểu nỗi.
mà dù cũng gọi điện thoại xong , cuối cùng cô cũng thể ngủ ngon.