Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 191
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:46
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đáy mắt Diệp Ninh vô cùng âm u, tuy rằng cô phận của những là gì, nhưng đàng hoàng chắc chắn sẽ đùa giỡn con gái nhà khác ngay công chúng như thế .
“Không hứng thú.”
Nói xong cô lập tức nắm cổ tay Trịnh Thư Vân rời .
Mấy đàn ông say khướt đầu tiên là quan sát , thấy bóng dáng của những khác, vô cùng ngông cuồng cản đường của hai bọn họ.
“Đừng mà. Các đây đều là , các em chơi với tụi , tụi cho mấy em tiền, thật nhiều tiền.”
Người đàn ông cầm đầu vô cùng đáng khinh, nhất là khi về phía Diệp Ninh, ánh mắt thèm nhỏ dãi.
Thậm chí gã còn sốt ruột vội vàng vươn tay về phía mặt Diệp Ninh.
Hơn nữa gã đùa giỡn Diệp Ninh, khóe mắt còn quên để ý đến vẻ mặt của đàn ông cực kỳ giống Cố Phong .
Sắc mặt vô cùng bình tĩnh, hề ý định mặt.
Bốp!
Diệp Ninh giơ tay đ.á.n.h bay bàn tay của đàn ông đáng khinh .
“Tránh !”
Sắc mặt Diệp Ninh âm u như nhỏ nước.
“Ui chu choa, cô bé cũng cứng ghê chứ! Anh đây thích!” Người đàn ông sắp sửa chảy cả nước dãi, đang chuẩn tiếp tục quấy rầy thì một đàn ông khác từ trong phòng bao .
Người đàn ông cao một mét bảy mươi tám, dáng tính là quá cường tráng, nhưng đều toát khí thế âm trầm.
“Đại ca.”
Tất cả ở bên ngoài gần như đều cung cung kính kính thẳng .
Người đàn ông liếc tên đàn em bên cạnh Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân, lập tức đoán gì đó.
“Đi.”
Một chữ vô cùng đơn giản, cho phép bất cứ ai dám chống đối.
Người đàn ông đáng khinh lộ vẻ mặt cam lòng, nhưng mà đại ca lên tiếng, gã cũng dám .
“Em gái, cơ hội gặp nha.”
Cả đám lảo đảo lướt qua hai bọn họ.
Mà Diệp Ninh thì thèm bọn họ nào, mãi đến khi bóng dáng của những biến mất khỏi hành lang, cô mới nghiêm túc sang.
“Diệp Ninh, , sai ?” Trong giọng của Trịnh Thư Vân mang theo chút run rẩy.
Diệp Ninh thu hồi tầm mắt, thấy dáng vẻ lo lắng bất an của Trịnh Thư Vân, việc đến nước , so đo mấy chuyện cũng ý nghĩa gì hết.
“Không gì, lẽ chúng nhận sai thật . Hơn nữa chúng cũng giải thích rõ ràng là nhận lầm , hình như bọn họ cũng nghi ngờ gì.”
Tuy là an ủi như thế, nhưng trong lòng Diệp Ninh rõ ràng, nếu đàn ông thật sự là Cố Phong thì chuyện lúc nãy sẽ mang đến cho nguy hiểm lớn đến mức nào.
Hiện tại cũng chỉ thể cầu khẩn rằng Cố Phong biện pháp để ứng phó với những đó.
Trịnh Thư Vân cô như thế, tâm trạng căng thẳng mới thả lỏng : “Chúng về phòng bao thôi, đều ăn xong hết .
Trên đường về nhà nghỉ, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đều nhiều tâm sự.
“Diệp Ninh, Thư Vân, hai cô đây với .”
Hà Khôn chủ động gọi, bảo hai bọn họ phòng của .
Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ đều rõ Hà Khôn đang gì.
mà về chuyện thì cho dù Hà Khôn tận tình khuyên nhủ như thế nào thì chỉ sợ cũng sẽ đổi gì cả.
Vào phòng, Hà Khôn chủ động rót nước cho Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.
“Thư Vân, cô cũng coi như là thành viên kỳ cựu trong đoàn văn công, cũng trong đoàn luôn cố gắng bồi dưỡng cô nhiều. Còn Diệp Ninh, tuy rằng cô chỉ mới gia nhập đoàn văn công bao lâu, nhưng mà trong đoàn đối xử với cô như thế nào, chắc là cô cũng cảm nhận đúng ?”
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân liếc , đoán Hà Khôn định gì tiếp theo.
Hai đồng loạt gật đầu.
Mộng Vân Thường
Giọng của Hà Khôn càng thêm nghiêm túc: “Tuy rằng đoàn văn công Đông Bắc của chúng thể sánh bằng đoàn văn công Tây Nam, nhưng mà chắc chắn sẽ dốc hết bộ tài nguyên để bồi dưỡng hai cô. Quan trọng nhất là, đoàn văn công chúng đều xem các cô giống như nhà, ở đoàn văn công Tây Nam sẽ thể nào bầu khí giống như thế . thế, các cô đồng ý ?”
Anh xong còn cẩn thận xác nhận với hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-191.html.]
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đồng thanh : “Đồng ý.”
“Vậy là .” Cảm xúc của Hà Khôn kích động hơn: “Nếu là nhà, các cô chắc chắn sẽ bỏ nhà đúng ?”
Anh vòng tới vòng lui, cuối cùng cũng đến chủ đề chính.
“Chủ nhiệm Hà, định khuyên chúng đừng gia nhập đoàn văn công Tây Nam ?”
Trịnh Thư Vân cố nhịn , trực tiếp đ.â.m thủng tầng giấy cửa sổ .
Hà Khôn hổ ho khan: “Ý của là đoàn văn công Đông Bắc chúng chính là nhà ruột của các cô, là . Tục ngữ đúng lắm, con chê cha , ch.ó chê chủ nghèo, tuy rằng hiện tại các cô sự lựa chọn càng hơn, nhưng nhất định cũng nghiêm túc suy xét, nhưng nhất định thể xúc động!”
Lúc nãy ở bàn cơm, nếu La Nghị chờ sang năm trả lời thì cũng những lời ngay .
Anh sợ hai bọn họ sẽ trực tiếp đồng ý với .
“Chủ nhiệm Hà, cứ yên tâm , chuyện lớn như thế, chúng chắc chắn sẽ nghiêm túc suy xét!” Trịnh Thư Vân vui vẻ đồng ý.
Hà Khôn gật đầu như giã gạo : “Nếu thật sự đến đoàn văn công Tây Nam thì rời xa quê hương, về nhà một sẽ càng thêm khó khăn. Không cô thương nhà nhát ? Còn Diệp Ninh nữa, cô đến đây là vì tùy quân, nếu thật sự đến đoàn văn công Tây Nam thì chẳng ở riêng hai nơi với chồng nữa , mất nhiều hơn !”
Anh vắt óc suy nghĩ xem đến đoàn văn công Tây Nam còn điểm bất tiện gì nữa .
“Chủ nhiệm Hà, chúng đều hiểu, sẽ suy xét cẩn thận. Bây giờ cũng trễ lắm , và Diệp Ninh về phòng nghỉ ngơi đây!”
Trịnh Thư Vân lải nhải tiếp nữa, xong lập tức kéo Diệp Ninh ngoài.
“Cái con bé , còn xong mà...” Hà Khôn sốt ruột c.h.ế.t, nhưng cách nào với Trịnh Thư Vân.
Nói đến cùng thì bọn họ vẫn đến đoàn văn công Tây Nam, nếu thì lúc nãy chắc chắn sẽ bày tỏ rõ thái độ với luôn .
Anh nghĩ đến đây, trong lòng lạnh căm căm.
Mấy cô gái lương tâm , thật là tức c.h.ế.t mà!
“Ha ha ha, Diệp Ninh, cô thấy vẻ mặt sốt ruột của chủ nhiệm Hà lúc nãy ? gia nhập đoàn văn công lâu lắm , đây là đầu tiên thấy chủ nhiệm Hà mất khống chế cảm xúc đến mức đó đấy.”
Trịnh Thư Vân về phòng lập tức nhịn nữa, ầm lên.
Diệp Ninh ngược cảm thấy Hà Khôn chút đáng thương, vì giữ bọn họ , cho nên thèm để ý đến mặt mũi của .
“Cô nghĩ như thế nào?”
Trịnh Thư Vân đủ mới dừng : “Cô chuyện đến đoàn văn công Tây Nam đó hả? .”
Câu trả lời Diệp Ninh chút kinh ngạc, bởi vì từ đến nay Trịnh Thư Vân đều thích mở rộng các mối quan hệ, đến đoàn văn công Tây Nam rõ ràng sẽ tương lai phát triển hơn.
Trịnh Thư Vân tiếp tục : “ cảm thấy đoàn văn công của chúng khá , với chủ nhiệm Hà đúng, cũng rời xa quê hương .”
“Vậy lúc nãy cô thẳng với chủ nhiệm Hà luôn ?” Diệp Ninh cảm thấy nếu cô thì chẳng khác nào cho Hà Khôn một viên t.h.u.ố.c an thần.
Trịnh Thư Vân nhịn mỉm : “ cố ý chủ nhiệm Hà hồi hộp đó, như mới càng thêm coi trọng chúng chứ.”
Diệp Ninh dở dở , thì cô còn tính toán nữa .
Trịnh Thư Vân lộ vẻ mặt nghiêm túc: “Cô thì ? Tính thế nào?”
Cô rõ, dựa thực lực của Diệp Ninh mà , ở trong đoàn đúng là một chút cảm giác tài trọng dụng.
Hơn nữa La Nghị rõ ràng càng thêm để ý Diệp Ninh.
Diệp Ninh cũng trả lời ngay, mà là nghiêm túc suy nghĩ.
Thật đối với cô mà , cho dù là đến đoàn văn công Đông Bắc là đoàn văn công Tây Nam thì đều giống .
Tuy rằng hiện tại cô và Cố Phong còn mối quan hệ vợ chồng, nhưng đôi bên liên quan gì đến , cho nên vấn đề ở riêng hai xứ cũng tồn tại.
Nhìn từ góc độ lâu dài thì đương nhiên là đoàn văn công Tây Nam sẽ càng hơn.
Nghĩ đến Cố Phong, tâm trạng của cô trở nên nặng nề.
“ suy nghĩ thêm.”