Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 189
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:44
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy Diệp Ninh đến đúng giờ, La Nghị mỉm từ bên trong đón, đó dẫn theo bọn họ ghế lô ở bên trong.
Nơi bảo đảm riêng tư, đường cây xanh núi giả, nước chảy róc rách
Diệp Ninh quan sát xung quanh, khách hàng thể đến nơi ăn cơm ít nhất đều quen thuộc với cảnh kinh thành.
Trong phòng bao, Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ sẵn bên trong.
Mọi chào hỏi xong lập tức xuống.
Ngoại trừ Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ , cũng chỉ mời thêm hai là Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh.
Tiêu Lệ Tú, Dư Mỹ Mỹ đều mặc quần áo thường ngày của , càng lộ vẻ trẻ trung xinh .
La Nghị lên tiếng : “Hôm nay mời đến đây chỉ là đôi bên quen với , cho nên chúng cũng cần quá gò bó. Đồ ăn của nơi ngon, ăn nhiều .”
“Cảm ơn chủ nhiệm La tiếp đón, đều là một nhà, sẽ khách sáo.” Hà Khôn lễ phép đáp lời.
Không ảo giác của Diệp Ninh , cô cứ luôn cảm thấy vẻ như mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ trông vui cho lắm thì ?
Đồ ăn bưng lên, cho dù là cách bày trí mùi vị thì đều . Đến cả Diệp Ninh cũng khỏi nếm từng loại thức ăn một.
Ánh mắt của Dư Mỹ Mỹ về phía Diệp Ninh, đó lên bưng ly nước mặt.
Mộng Vân Thường
“Diệp Ninh, lúc giữa và cô chút hiểu lầm, hiện tại lấy rượu, chính thức một tiếng xin với cô.”
Diệp Ninh ngờ Dư Mỹ Mỹ sẽ như thế, hơn nữa cô cũng nhận thái độ hiện tại của Dư Mỹ Mỹ khác hẳn với ngày hôm qua, cô thật lòng xóa bỏ xích mích đây với cô.
Cô mỉm , cũng bưng ly nước lên.
“ cũng chỗ đúng, uống xong ly nước , chuyện coi như bỏ qua.”
“Được.” Dư Mỹ Mỹ đồng ý vô cùng dứt khoát, uống cạn nước trong ly.
Mấy La Nghị, Hà Khôn đều lộ vẻ mặt khó hiểu, bọn họ cãi lúc nào?
“Mỹ Mỹ, chuyện gì thế?” La Nghị chủ động quan tâm.
Dư Mỹ Mỹ vô cùng thoải mái: “Chỉ là việc nhỏ thôi, hơn nữa chuyện đều qua .”
Sau khi xong về phía Diệp Ninh.
Diệp Ninh gật đầu : “ , đều qua hết .”
Bầu khí giữa hai lập tức trở nên hòa thuận.
La Nghị , xem cần ông nhúng tay .
“Như mới đúng, các cô đều là trụ cột của đoàn văn công, càng đoàn kết giúp đỡ lẫn hơn. Lần hai đoàn văn công cùng hợp tác biểu diễn hiệu quả khá , nhất là đồng chí Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đều biểu hiện ưu tú, càng các thủ trưởng khen ngợi và hài lòng.”
Những lời La Nghị giống như cho mấy Hà Khôn một viên t.h.u.ố.c an thần, gương mặt của bốn xuất hiện ý .
Tuy rằng vẫn còn sơ sót, nhưng cũng nghĩa là sẽ xuất hiện tình huống mà bọn họ lo lắng nhất.
La Nghị về phía Diệp Ninh hỏi: “Đồng chí Diệp Ninh, tiện hỏi cô một vài vấn đề , cô học đàn dương cầm và học hát từ ai thế?”
Trước khi đến bữa tiệc , ông cũng rõ ràng bộ thông tin của Diệp Ninh, nhưng chỉ riêng việc là điều tra gì.
Diệp Ninh sửng sốt, ngờ La Nghị sẽ tìm mò chuyện của cô.
Cô chút hoang mang thuật những lời mà cô từng với mấy Từ Minh Vũ lúc .
Dương cầm là học từ một thanh niên trí thức xuống nông thôn, mà ca hát thì là thiên phú sinh .
La Nghị xong càng kinh ngạc bất ngờ hơn.
Chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp mà thể hát như thế , nếu chuyên môn bồi dưỡng học tập, chắc chắn sẽ gian tiến bộ lớn hơn nữa.
“Thiên tài!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-189.html.]
Nghe La Nghị khen ngợi Diệp Ninh, mấy Hà Khôn chỉ lộ bất cứ vẻ vui sướng gì mà ngược còn , mặt mày căng thẳng.
La Nghị thu hồi cảm xúc, ánh mắt sáng quắc chằm chằm hai Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.
“Các cô hứng thú gia nhập đoàn văn công Tây Nam ?”
Ông hề bất cứ lời dạo đầu nào, trực tiếp hỏi thẳng những lời .
Bầu khí trong bàn cơm lập tức đọng .
Tuy rằng mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ đều chuẩn sẵn tâm lý, nhưng La Nghị sốt ruột những lời như thế, bọn họ vẫn cảm thấy bực bội và áp lực nên lời.
Đoàn văn công Tây Nam là đoàn văn công thực lực đầu, cho dù là tiền trợ cấp đãi ngộ hoặc là tương lai phát triển đều là nhất. Không hề khoa trương mà chỉ cần đoàn văn công Tây Nam, thì bao giờ lo lắng tiền đồ nữa.
mà đoàn văn công Tây Nam cũng khó khăn, nhất là hai ba năm gần đây, từ đó đến giờ bọn họ bao giờ tuyển thêm mới đoàn với bên ngoài.
Tuy rằng tuyển chọn ngoài, nhưng tuyển chọn nội bộ.
Khi La Nghị đêm nay mở tiệc, hơn nữa còn chỉ định mời Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân thì mấy Hà Khôn cũng đoán dụng ý của ông .
Đoàn văn công Tây Nam đặc quyền, chỉ cần là nhân tài mà bọn họ , cho dù đó đang việc ở đoàn văn công nào thì cũng chuyển vô điều kiện.
Mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ cũng thể từ chối bữa tiệc ngày hôm nay, nhưng bọn họ cũng đây chính là cơ hội lớn dành cho Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân. Huống chi hiện tại bọn họ từ chối, La Nghị cũng thể trực tiếp đến đoàn văn công Đông Bắc đòi .
Cho nên bốn bọn họ mang theo tâm trạng vô cùng bất đắc dĩ mà ở đây.
Tiếp theo đây xem Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đồng ý , nếu hai bọn họ đồng ý, lẽ năm sẽ lệnh điều động nhân sự đưa xuống, đến lúc đó bọn họ sẽ còn là của đoàn văn công Đông Bắc nữa.
Trong lòng Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa khó chịu, đoàn văn công của thực lực yếu kém, mà là các đội viên thực lực đều kéo hết .
Diệp Ninh rõ ràng là ngẩn , cũng khá kinh ngạc.
Sau khi hồn, cô theo bản năng sắc mặt của mấy Từ Minh Vũ, cuối cùng cũng bữa tiệc ý nghĩa gì.
Trịnh Thư Vân cũng phản ứng giống như cô, đầu tiên là kinh ngạc, chờ đến khi hồn thì chút vui sướng.
Dù thì đối với cô mà , La Nghị khen ngợi là một chuyện đáng để vui sướng.
Bầu khí bàn cơm khá vi diệu, đó La Nghị còn bổ sung thêm: “Các cô cần cho câu trả lời ngay, cứ vui vẻ ăn tết xong, chờ năm đoàn văn công bắt đầu thì các cô quyết định cũng .”
La Nghị rõ đạo lý nóng vội sẽ thể thành công.
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân liếc , một vài thứ trong lòng hai cô gái đều rõ nhưng đều , bọn họ đồng loạt gật đầu.
“Chủ nhiệm Hà, đội trưởng Từ, đội trưởng Lý, đạo diễn Trương, nào, cũng lấy rượu, kính các một ly.” La Nghị đương nhiên hiểu tâm trạng hiện tại của bọn họ, chủ động bưng ly nước lên lấy lòng.
Dù ông cũng đang đào góc tường của , còn đào trắng trợn táo bạo như thế, thái độ đương nhiên một chút mới .
Hà Khôn rặn một nụ còn hơn cả , gì còn thể uống nổi, nhưng mà vì mặt mũi của đoàn văn công Đông Bắc, vẫn tạm chấp nhận phối hợp một chút.
Khoảng thời gian , La Nghị vô cùng thông minh mà chuyển sang đề tài khác, ông cố tình điều tiết, cuối cùng bầu khí cũng thả lỏng một ít.
“Thư Vân, vệ sinh một chút.”
Tiệc qua hơn phân nửa, Diệp Ninh nhỏ giọng với Trịnh Thư Vân, đó rời khỏi bàn ăn.
Dư Mỹ Mỹ cũng lập tức từ chỗ lên : “ cũng vệ sinh.”