Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh tán thành với cách của Trịnh Thư Vân, xem xem rốt cuộc Lý Kiến Hoa còn bảo vệ Vương Hinh Tuyết nữa .
“Chủ nhiệm, thật sự tại thứ biến thành t.h.u.ố.c bột tổn thương cổ họng, lúc uống thì nó là t.h.u.ố.c ngủ!”
Mộng Vân Thường
Lúc , trong phòng Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ đều mặt đầy đủ.
Bọn họ xác định thứ bên trong gói thuốc, nhưng mà Vương Hinh Tuyết cứ kiên quyết rằng cô gì.
Tôn Manh Manh vô cùng tức giận trừng mắt cô , ngờ đến nước mà cô còn chịu thừa nhận nữa.
“Vương Hinh Tuyết, cô coi chúng là kẻ ngốc hết ?” Hà Khôn thật sự nổi giận.
Cô chuyện lớn thế , chỉ hãm hại đồng nghiệp mà suýt chút nữa còn ảnh hưởng đến buổi biểu diễn ngày hôm nay, hành vi vô cùng ác liệt.
Vương Hinh Tuyết đột nhiên run lên, cảm xúc kích động, lóc kể lể: “ dám! Chủ nhiệm, đội trưởng, các suy nghĩ xem, nếu thật sự hãm hại Tôn Manh Manh thì tại khi thành công , còn giữ gói t.h.u.ố.c bột chứ? vứt , vì giữ điểm yếu cho chứ?”
Câu hỏi của cô bầu khí trong phòng còn thêm nặng nề.
“Rõ ràng là Tôn Manh Manh cố ý vu oan cho , cổ họng của cô vấn đề, phòng lục lọi, đó đổi t.h.u.ố.c ngủ của thành t.h.u.ố.c bột , lấy để bôi nhọ !”
Vương Hinh Tuyết gân cổ lên kêu gào, phân tích.
Tôn Manh Manh giận đến phát run: “Cô bậy! Rõ ràng gói t.h.u.ố.c bột là của cô...”
“Vậy cô chứng cứ gì để chứng minh cô táy máy tay chân với nó ?” Vương Hinh Tuyết hùng hổ chất vấn ngược .
là Tôn Manh Manh chứng cứ, nhưng mà gói t.h.u.ố.c chính là chứng cứ.
“Ngoại trừ cô thì còn ai khác sẽ hại !”
“Tất cả đều nghĩ như thế, cho nên khi cô gặp chuyện là đổ hết lên đầu một cách đương nhiên như thế, ngu đến mức đó!”
Thấy hai cãi , chỉ Hà Khôn cảm thấy đau đầu mà đến cả những khác cũng ngờ đến.
Mặc dù trong lòng bọn họ đều quyết định, nhưng mà Tôn Manh Manh cũng cách nào chứng minh những lời giảo biện của Vương Hinh Tuyết, cho nên ngược thể trực tiếp đưa kết luận .
Vương Hinh Tuyết về phía Lý Kiến Hoa, mặt lộ vẻ ấm ức và cam lòng.
“Đội trưởng, hiểu mà, thể chuyện như thế chứ? Với Tôn Manh Manh còn cào mặt thương, khả năng sẽ hủy dung, nhất định lời công bằng cho đó! Hu hu hu!”
Tôn Manh Manh c.ắ.n chặt khớp hàm: “Đội trưởng, Vương Hinh Tuyết, nhưng công đạo tự ở trong lòng mỗi , cổ họng của thành như thế , cũng trả công bằng cho !”
Lý Kiến Hoa nhíu chặt mày, Vương Hinh Tuyết, Tôn Manh Manh.
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt.
Cuối cùng chỉ thể về phía Hà Khôn.
“Chủ nhiệm Hà, bọn họ đều là thành viên của đội ca hát của , cho dù thế nào thì cũng đều là do quản lý cẩn thận, sẵn sàng chịu trừng phạt của tổ chức.”
Sắc mặt Hà Khôn lạnh lùng, đương nhiên cũng hiểu ý của Lý Kiến Hoa, hít một thật sâu với Vương Hinh Tuyết và Tôn Manh Manh: “Từ giờ trở , hai các cô về phòng đóng cửa ăn năn, chờ đến lúc về, sẽ báo cáo chuyện cho đoàn trưởng, để đoàn trưởng xử lý.
“Vậy buổi biểu diễn ngày mai thì ?” Vương Hinh Tuyết vẫn từ bỏ cơ hội cuối cùng.
Hà Khôn mất hết sạch kiên nhẫn, thật sự cô lên sân khấu, chẳng chuyện sẽ hỏng hết !
“Hai cô đều cấm lên sân khấu biểu diễn!”
Cốc cốc cốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-188.html.]
Năm giờ chiều, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đang định ngoài thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Cửa phòng mở , Từ Minh Vũ xuất hiện trong tầm mắt của hai .
“Diệp Ninh, Thư Vân, tối nay một bữa tiệc, hai cô chung ?”
Anh cũng trực tiếp yêu cầu hai nhất định tham dự, mà chủ động hỏi ý kiến của bọn họ.
Trịnh Thư Vân đến bữa tiệc là lập tức hứng thú, bởi vì cô rõ ràng, nếu chỉ là tiệc xã giao thì Từ Minh Vũ chắc chắn sẽ đến tìm bọn họ.
“Là tiệc do chủ nhiệm La của đoàn văn công Tây Nam sắp xếp, mời hai cô cùng tham gia, Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ cũng mặt.
Ngày mai còn buổi biểu diễn, vốn dĩ nên tổ chức tiệc thời điểm , nhưng mà hôm nay là hai mươi tám tháng chạp, ngày mai là hai mươi chín tháng chạp, chờ biểu diễn xong chắc chắn đều sốt ruột về nhà ăn tết, sẽ cơ hội và thời gian để gặp mặt nữa, cho nên La Nghị mới thể tổ chức bữa tiệc đột xuất như thế.
Trịnh Thư Vân thậm chí còn thèm hỏi ý Diệp Ninh, lập tức đồng ý ngay: “Được, chúng nữa!”
“Nửa tiếng sẽ xuất phát.” Từ Minh Vũ thời gian, sắc mặt chút phức tạp.
Trịnh Thư Vân gật đầu, đó còn quên hỏi thăm chuyện của Vương Hinh Tuyết và Tôn Manh Manh giải quyết thế nào.
“Chủ nhiệm Hà gọi điện thoại cho đoàn trưởng, cụ thể sẽ xử lý như thế nào thì chờ về cho đoàn trưởng quyết định. mà chủ nhiệm Hà cho phép Vương Hinh Tuyết rời khỏi phòng, chắc là sẽ xảy vấn đề gì nữa.”
Hiện tại ở trong lòng Từ Minh Vũ, Vương Hinh Tuyết chẳng khác nào một trái b.o.m hẹn giờ, cần đề phòng cẩn thận lúc nơi, bảo đảm cô sẽ hại đến khác.
Diệp Ninh gì, cô cũng cảm thấy kinh ngạc với cách xử lý .
Dù thì bây giờ đang ở bên ngoài, cũng thể thật sự gì Vương Hinh Tuyết.
Tiễn Từ Minh Vũ , Trịnh Thư Vân kéo Diệp Ninh về phòng.
“Diệp Ninh, cô vì đồng ý dự tiệc nhanh như thế ?” Trịnh Thư Vân rõ ràng là chút kích động.
Diệp Ninh lắc đầu.
“La Nghị bình thường , ông bối cảnh gia đình xịn, tuy rằng chỉ là chủ nhiệm của đoàn văn công Tây Nam thôi, nhưng mà phận của ông cũng thua kém gì đoàn trưởng. Hơn nữa ông mối quan hệ rộng lớn, nếu như thể ông đ.á.n.h giá cao thì tương lai sẽ vô cùng xán lạn.” Trịnh Thư Vân trật tự rõ ràng, giống như cô hiểu về La Nghị.
Diệp Ninh cũng đoán đại khái, dù từ đến nay Trịnh Thư Vân luôn là loại lợi thì sẽ dậy sớm.
“Ngoại trừ La Nghị, Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ cũng phận bình thường. Ông nội của Tiêu Lệ Tú là công dựng nước cũng chẳng quá chút nào.” Trịnh Thư Vân cố ý đè thấp âm lượng.
Diệp Ninh lộ vẻ kinh ngạc, thật sự chút bất ngờ.
“Mà nhà của Dư Mỹ Mỹ ở ngay tại kinh thành, hơn nữa còn là tận cùng bên trong kinh thành, là hồng tam đại căn chính miêu hồng.” Cho dù là Trịnh Thư Vân thì cũng thể cảm thán, một thật sự là sinh đạt đến độ cao mà thường dùng cả đời cũng với tới.
“Cô coi loại bữa tiệc chúng nên ?”
Đối với Trịnh Thư Vân mà , đây là cơ hội để kết bạn.
Diệp Ninh thấy cô kích động như thế, dở dở .
Nếu như những khác thích kết bạn với mấy như thế thì cô còn thể hiểu , nhưng mà điều kiện gia đình của Trịnh Thư Vân vốn dĩ cũng , cần cố ý những việc .
“Ừm, cô thế thì đúng là nên .”
Nhiều bạn bè nhiều con đường, tuy rằng Diệp Ninh cũng rốt cuộc cô thể trở thành bạn với bọn họ .
La Nghị tổ chức bữa tiệc tại một tiệm cơm ở bên ngoài, tiệm cơm ở trong một hẻm nhỏ, nếu kỹ thì thể nào tìm mặt tiền cửa hàng, nhưng mà khi mới phát hiện bên trong còn một gian khác.