Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:23:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Kiến Hoa giải thích như thế nào, thậm chí nghĩ đến tương lai mà Vương Hinh Tuyết khả năng sẽ đối mặt khi hội diễn kết thúc.

Tiếng chế nhạo bên phía đoàn văn công Tây Nam càng lúc càng lớn, cuối cùng đến cả La Nghị cũng thể nào cản đực.

La Nghị bất đắc dĩ lắc đầu, ông cũng khá quen thuộc với tình huống của Vương Hinh Tuyết.

Rõ ràng là bởi vì áp lực quá lớn dẫn đến căng thẳng nên mới xuất hiện sai lầm, lúc các đoàn văn công khác cũng từng xảy tình huống tương tự.

Xem năng lực chịu áp lực của cô gái vẫn còn kém.

Vương Hinh Tuyết cũng ý thức phần trình diễn của bản tệ đến mức nào, cô nghĩ đến tình cảnh của bản trong thời gian và những lời châm chọc khinh bỉ của xung quanh, cảm giác căng thẳng dần dần d.ụ.c vọng biểu hiện thế.

Tiếng hát run rẩy dần dần trở nên vững vàng hơn, cuối cùng cũng trạng thái.

mà cho dù cuối cùng cô khắc phục sợ hãi, cũng thể đổi sự thật rằng biểu hiện của cô bình thường.

Chờ đến khi ca khúc biểu diễn xong, thậm chí còn xuất hiện một lặng ngắn ngủi.

Khoảng vài giây , bên mới vang lên tiếng vỗ tay tượng trưng cho .

Vương Hinh Tuyết mím chặt môi, dùng hết sức mới thể giữ nụ xuống sân khấu.

Ngoại trừ thở dài , Lý Kiến Hoa nên lộ vẻ mặt gì khác.

Chờ đến khi Vương Hinh Tuyết đến mặt , mới miễn cưỡng vỗ nhẹ lên vai cô .

“Đội trưởng, xin , hỏng phần trình diễn ?”

Mắt Vương Hinh Tuyết đỏ lên.

“Không hết, căng thẳng cũng bình thường thôi mà, phần cô biểu hiện cũng còn tạm .” Lý Kiến Hoa nghĩ một đằng một nẻo an ủi, dù phần đại hợp xướng đó còn cần đến cô hát chính.

Vương Hinh Tuyết cảm nhận ánh mắt chói lọi ở xung quanh, thầm với chính bản , còn cơ hội, chỉ cần cô biểu hiện ở phần đại hợp xướng, chuyện gì cũng còn kịp.

Hà Khôn rõ ràng là bất mãn, trách cứ vài câu, Từ Minh Vũ dùng ánh mắt cản .

Hà Khôn cương cứng mặt thu hồi tầm mắt, cố nén lửa giận xuống.

Lần biểu diễn cũng nhỏ, tất cả đều cố gắng đạt đến mỹ, cũng chỉ Vương Hinh Tuyết là xảy chuyện.

“Đội trưởng Lý, hát chính của các mới hả? Trình độ thế mà còn cho cô hát đơn ca, cũng dễ dãi và cưng cô quá đó.” Triệu Tiểu Linh lên tiếng nhạo, đó còn cố ý về phía Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân.

“Đây là cách hưởng thụ sân khấu mà cô đó hả? Mấy cô hưởng thụ thì sướng , chỉ tội nghiệp cho lỗ tai của các lãnh đạo, đống tạp âm .”

Triệu Tiểu Linh thèm kiêng dè sự mặt của mấy Hà Khôn và Từ Minh Vũ, trực tiếp châm chọc.

Bởi vì cô đang sự thật, trình độ như thế còn thua cả dì quét rác trong đoàn văn công của bọn họ.

Bầu khí của hai bên lập tức trở nên vô cùng hổ.

“Tiểu Linh, thể như thế chứ?” La Nghị đầu tiên là trừng mắt Triệu Tiểu Linh, đó nhanh chóng xin mấy Hà Khôn: “Xin , con bé còn nhỏ chuyện suy nghĩ, các đừng chấp nhặt với cô .”

Không chỉ mặt Hà Khôn nóng rát mà gần như ai cũng như thế.

Chỉ bởi vì Vương Hinh Tuyết biểu hiện thất thường cho nên mới đoàn văn công Đông Bắc trở thành trò của đối phương.

Triệu Tiểu Linh đạt mục đích, hả hê vô cùng vui sướng.

Mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa đều chuyện, những khác đương nhiên cũng chỉ thể yên lặng chịu đựng.

Vương Hinh Tuyết vốn dĩ yêu thích, hiện tại càng trở thành tội nhân của đoàn văn công Đông Bắc, thái độ của mỗi một khi đối mặt với cô đều vô cùng lạnh nhạt.

Vương Hinh Tuyết cũng tự đuối lý, một lời.

Phần trình diễn vẫn cứ tiếp tục, Lý Kiến Hoa dùng tốc độ nhanh nhất để vực dậy tinh thần.

“Mọi đừng nản lòng, đến phần đại hợp xướng, tất cả đều thể hiện trạng thái nhất của !”

càng la to thì trong lòng ngược càng tự tin.

Đại hợp xướng tuyệt đối thể xuất hiện thêm bất cứ sơ suất gì nữa!

 

 

 

Bầu khí trong hậu trường căng thẳng nặng nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-184.html.]

Buổi biểu diễn gần đến lúc kết thúc, Hà Khôn đặt bộ hi vọng phần đại hợp xướng.

Lý Kiến Hoa đích rót nước cho Vương Hinh Tuyết, để cô uống giải khát, thuận tiện điều chỉnh trạng thái.

Nếu khác đưa nước thì Vương Hinh Tuyết chắc chắn sẽ uống, nhưng mà cô tin tưởng Lý Kiến Hoa.

Uống xong một ly nước, cô cũng cảm thấy khá hơn nhiều.

Mộng Vân Thường

Trong lòng tích tụ đủ sức, chỉ chờ đến lúc đại hợp xướng để biểu diễn thật .

Một bóng dáng đột nhiên từ ngoài của đến.

nhanh, nhanh chóng xuyên qua khu vực đoàn văn công Tây Nam.

Bởi vì cô cũng mặc đồng phục của đoàn văn công, cho nên ai quá chú ý đến cô .

Chờ đến khi mấy Lý Kiến Hoa thấy Tôn Manh Manh thì Tôn Manh Manh đến gần Vương Hinh Tuyết .

Vương Hinh Tuyết thấy cô đến đây, trực tiếp mỉa.

nghĩ đến đúng lúc lắm, còn thể thấy cô biểu hiện xuất sắc sân khấu.

Tôn Manh Manh thấy cô mỉm , đáy mắt âm u, vẻ vô cùng âm trầm.

Giây tiếp theo, đợi mấy Vương Hinh Tuyết, Lý Kiến Hoa phản ứng , cô trực tiếp vung tay tát mạnh mặt Vương Hinh Tuyết.

Bốp!

Tiếng chói tai lập tức tất cả trong hậu trường đều giật .

Vương Hinh Tuyết thấy mắt đầy xẹt, ngơ ngác.

Phần mặt đ.á.n.h còn đau rát.

“A!”

Người phát tiếng hét Vương Hinh Tuyết mà là một cô gái khác bên cạnh Vương Hinh Tuyết.

Cô gái chằm chằm ba vết cào đang rướm m.á.u mặt Vương Hinh Tuyết, sợ hãi kêu to.

Mà trong móng tay buông thõng xuống của Tôn Manh Manh còn dính theo da thịt mới moi xuống từ mặt Vương Hinh Tuyết.

“Mặt của !” Vương Hinh Tuyết giơ tay bịt mặt, khi cảm nhận thấy bàn tay dính đầy m.á.u tươi thì luống cuống, cơn đau đớn cảm giác sợ hãi thế.

Bởi vì từ lúc Tôn Manh Manh xuất hiện đến lúc tay đều quá nhanh, cho nên mãi đến giờ phút , mới hồn .

Tình hình lập tức rối loạn!

Người phản ứng lớn nhất chính là Lý Kiến Hoa, thấy vết cào mặt Vương Hinh Tuyết, suýt chút nữa ngất xỉu.

“Tôn Manh Manh, cô điên hả?”

Anh lạnh lùng quát to, cổ loáng thoáng hiện lên gân xanh.

Tiết mục tiếp theo chính là đại hợp xướng, mà Tôn Manh Manh còn mặt Vương Hinh Tuyết thương, chỉ Lý Kiến Hoa nổi điên mà đến cả Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Trương Quốc Trụ cũng đều kinh ngạc về phía Tôn Manh Manh.

Diệp Ninh nhíu mày, lập tức ý thức gì đó.

Từ đến nay Tôn Manh Manh lỗ mạng, hiện tại cô dám như thế, chắc chắn là chuẩn từ .

Quả nhiên, trong tiếng kêu của Vương Hinh Tuyết và ánh tức giận của mấy Lý Kiến Hoa, Tôn Manh Manh mở miệng.

Giọng của cô vẫn còn khôi phục, khàn khàn đến mức mỗi khi một chữ đều cảm thấy cực kỳ khó chịu. mà những lời cô tiếp theo đó vẫn cho tất cả rõ ràng.

“Đội trưởng, là cô , cô cổ họng của thương!”

Lý Kiến Hoa đột nhiên ngẩn , lửa giận sự kinh ngạc thế.

Tiếng của Vương Hinh Tuyết cũng đột nhiên im bặt, trong nháy mắt nào đó cô vô cùng hoảng loạn, nhưng mà cô cũng nhanh chóng phản ứng .

“Cô đừng ăn lung tung bậy bạ! Cô bảo vệ cổ họng của cho , còn vu khống khác nữa ?”

Không đợi Vương Hinh Tuyết phản bác xong, Tôn Manh Manh tức giận trừng to mắt, lập tức thò tay túi lấy một gói thuốc.

 

 

 

 

Loading...