Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếp theo là đến đội nhạc khí lên sân khấu diễn tấu, đến lượt Từ Minh Vũ căng thẳng.

Anh thoáng qua đội ngũ của .

Mọi đều cho một ánh mắt kiên định.

Tiếng vỗ tay khi tiết mục kết thúc vang lên, Trương Quốc Trụ lau mồ hôi trán, mỉm .

Đồng thời cũng quên về phía Diệp Ninh.

thì phân đoạn xuất sắc nhất đều do và Diệp Ninh cùng tham khảo tạo thành.

“Diệp Ninh, cố lên!”

Anh cố ý cỗ vũ riêng cho Diệp Ninh cũng Từ Minh Vũ bất ngờ, nhưng mà hiện tại cũng lúc tìm tòi nghiên cứu mấy chuyện .

Diệp Ninh gật đầu.

MC giới thiệu chương trình xong, thành viên của đội nhạc khí lượt lên sân khấu.

Sân khấu còn lớn hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều, ánh đèn cũng sáng ngời chói mắt.

Nhạc cụ đều bày biện xong, khi Diệp Ninh xuống đàn dương cầm, tất cả trong đoàn văn công Tây Nam mới phận của cô.

Thì cô là đàn dương cầm.

Cô chỉ mới xuống chỗ đó, ánh đèn chiếu lên cô, tạo một vầng sáng nhàn nhạt, cũng đủ để thể rời mắt.

“Người đ.á.n.h đàn dương cầm của các khí chất thật đó nha!”

Trước khi phần trình diễn chính thức bắt đầu, đến cả La Nghị cũng đều Diệp Ninh hấp dẫn ánh mắt.

Mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ thì đều lộ vẻ mặt vô cùng phức tạp.

thì bọn họ cũng quen cảnh Diệp Ninh mập mạp trong một góc, đến cả mặt cũng dám để lộ, ngờ cũng sẽ một ngày cô ánh sáng chiếu rọi khắp như thế.

La Nghị rõ ràng cảm nhận vẻ mặt của chút khác thường, nhưng mà ông sai chỗ nào ?

Bài diễn tấu của dàn nhạc chính thức bắt đầu.

Từ Minh Vũ lựa chọn một ca khúc vô cùng kinh điển, hơn nữa bộ đội nhạc khí cũng tập luyện trong thời gian dài, cho nên thể bảo đảm sẽ phát sinh bất cứ tình huống ngoài ý nào sân khấu.

Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân phát huy định, hai trở thành linh hồn của cả dàn nhạc, giống như chỉ cần hai bọn họ ở đó thì dàn nhạc sẽ luôn chỗ dựa .

Tiếng đàn dương cầm của Diệp Ninh giống như nước chảy mây trôi, dẫn dắt cảm xúc của mỗi lên lên xuống xuống.

Tài nghệ cao siêu, gương mặt xinh , khí chất ưu nhã, cô nhanh chóng trở thành tiêu điểm của sự chú ý trong bộ thính phòng.

Thậm chí ít quan quân trẻ tuổi đều lộ vẻ mặt tràn ngập hứng thú với cô.

Diệp Ninh hưởng thụ sân khấu, hưởng thụ cảm giác an bình và vui sướng mà âm nhạc mang đến cho cô ở thời điểm hiện tại.

Dư Mỹ Mỹ và Tiêu Lệ Tú cũng chằm chằm về phía Diệp Ninh, đến cả trong mắt Dư Mỹ Mỹ cũng chợt lóe lên một chút khen ngợi.

Cô gái cũng chỉ là bình hoa chỉ chứ xài , cũng chẳng trách khi đối mặt với bọn họ, cô cũng hề sợ hãi e dè gì.

Hai mắt Triệu Tiểu Linh trừng thật to, tuy rằng cô thừa nhận, nhưng thể thừa nhận, đối phương thật sự thực lực.

“Giỏi thật đó!” La Nghị cảm thán thứ hai, đó về phía Từ Minh Vũ: “Đội trưởng Từ, đội ngũ của giỏi đó!”

Từ Minh Vũ khiêm tốn : “Cần cù bù thông minh, đây là kết quả bọn họ đạt khi tập luyện ngày đêm.”

La Nghị cảm thấy như thế hỏi: “Cô gái đàn dương cầm tên gì thế?”

Có một vài năng lực thể dựa huấn luyện để tăng mạnh, nhưng cũng một vài thứ cần dựa thiên phú,

Ông quen Trịnh Thư Vân, nhưng Diệp Ninh.

Từ Minh Vũ trả lời: “Cô tên Diệp Ninh, là cục cưng của dàn nhạc chúng đó.”

Câu hề khoa trương chút nào, Diệp Ninh chỉ tài năng cực giỏi về đàn dương cầm mà còn gõ trống, đầu óc còn thông minh, còn lực ngưng tụ mạnh, bình thường nào cũng thể như thế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-183.html.]

 

 

“Vương Hinh Tuyết, cô chuẩn , sắp sửa đến lượt cô lên sân khấu .”

Trình độ màn trình diễn của bộ phận diễn kịch và đội nhạc khí cũng coi như khá , điều cũng cho sắc mặt của Hà Khôn trở nên khá hơn nhiều.

Tiếp theo xem đội ca hát, đây cũng là tiết mục chịu áp lực lớn nhất.

Thật cho dù là là Lý Kiến Hoa thì đều hề trông cậy Vương Hinh Tuyết thể sánh bằng Dư Mỹ Mỹ và Tiêu Lệ Tú, chỉ cần thể thành phần biểu diễn thuận lợi là . Dù phần còn hợp xướng, đây mới là phần “tiền cược” lớn nhất của bọn họ.

Vương Hinh Tuyết vốn dĩ áp lực lớn , La Nghị khen ngợi Diệp Ninh thì càng cảm thấy trong lòng bực bội hơn, giờ phút đến cả việc hít thở thôi cũng cảm thấy khó khăn .

căng thẳng đến cực điểm, bắt đầu cảm thấy buồn nôn.

Lý Kiến Hoa thấy sắc mặt của cô đúng lắm, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng căng thẳng, bình thường cô hát như thế nào thì bây giờ cứ hát như thế đó.”

cũng coi như là hát chính kinh nghiệm, đến mức luống cuống ở thời khắc .

Nếu như là quá khứ thì Vương Hinh Tuyết thật sự sẽ , nhưng mà từ khi cô xảy loại chuyện đến bây giờ, nó cũng trở thành bóng ma thể nào tiêu diệt trong lòng cô . Cho nên mỗi khi cô lên sân khấu đều sẽ sợ hãi xuất hiện chuyện ngoài ý gì đó, nhất là những buổi biểu diễn càng quan trọng thì cảm giác sợ hãi càng lớn hơn.

Còn ánh mắt chăm chú bên phía đoàn văn công Tây Nam nữa, chúng nó cũng cảm thấy lưng như kim chích.

“Đội trưởng, ... ...”

Hai chữ đến bên miệng, lúc phần biểu diễn sân khấu cũng kết thúc, vô tiếng vỗ tay vang lên.

Lý Kiến Hoa vỗ nhẹ lên vai cô : “Lên sân khấu .”

Tiếng MC giới thiệu tiết mục cũng lập tức vang lên.

Người của đội nhạc khí lượt hậu trường, mặt Từ Minh Vũ cũng lộ nụ .

Mọi nhanh chóng tên của Vương Hinh Tuyết, thì cho dù Vương Hinh Tuyết lùi bước cũng , bước từng bước chân cứng đờ lên sân khấu.

Ngay giây phút cô ở giữa sân khấu, da gà da vịt của cô đều dựng hết cả lên.

Trong đầu còn liên tục hiện khung cảnh cô mắc sai lầm, nổi điên.

gương mặt lạnh nhạt đang quan sát bên thính phòng giống như xuyên thấu .

Lòng bàn tay cầm micro đổ mồ hôi ròng ròng, trơn trượt vô cùng khó chịu.

Ánh mắt d.a.o động liên tục đảo tới đảo lui, giống như đang trốn tránh gì đó.

Trạng thái của Vương Hinh Tuyết cho các thành viên trong đoàn văn công Tây Nam đều dừng chuyện bật .

“Cô hát chính thật đó hả? Sao cứ giống như đột nhiên đẩy lên sân khấu ?”

Lập tức nhịn nhạo.

Dáng vẻ sợ hãi rụt rè như thế , chắc là còn thua cả một mới.

“Cho dù đẩy lên sân khấu đột xuất thì cũng đến mức sợ đến thế chứ?”

Trong lòng Lý Kiến Hoa chút căng thẳng, nhíu chặt mày như bánh quai chèo, ước gì thể xông lên chỉ huy Vương Hinh Tuyết.

Ánh mắt của mấy thính phòng đều vô cùng nghiêm túc.

Mộng Vân Thường

Vương Hinh Tuyết nuốt nước bọt, bản bớt căng thẳng .

Mãi đến khi tiếng âm nhạc vang lên, đầu óc của cô trống rỗng.

Mở miệng hát câu đầu tiên sai nhịp, cô hoảng loạn điều chỉnh .

Mở màn như thế, thật sự thể dùng hai chữ “tai nạn” để hình dung.

Sắc mặt Lý Kiến Hoa vô cùng khó coi, cho dù như thế nào thì cũng ngờ rằng Vương Hinh Tuyết xuất hiện sai lầm ở thời khắc quan trọng như thế .

Hà Khôn cũng sa sầm mặt xuống, tâm trạng mới thả lỏng, bây giờ vì Vương Hinh Tuyết mà căng thẳng tiếp.

“Cô cái gì thế?”

Đây tuyệt đối là trình độ của cô .

Loading...