Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:53
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh chờ nhân viên trang điểm đến, mà tự trang điểm cho luôn.

Hiện tại gương mặt của cô cũng cần trang điểm quá nhiều, phủ một lớp phấn mỏng, chỉnh lông mày một chút, vẽ mắt, đó là son môi.

Chỉ nhiêu đó thôi mà trong gương cũng đoan trang xinh đến mức rời mắt .

Đến cả Diệp Ninh cũng nhịn thầm cảm thán trong lòng, quả nhiên mỗi một mập mạp đều là ẩn hình, chính cô cũng ngờ rằng khi gầy xuống sẽ trở nên xinh như thế.

“Diệp Ninh, cô thật đó!”

Trịnh Thư Vân Diệp Ninh trang điểm xong, nhịn cảm thán.

Không chỉ , đến cả mấy Lý Mạn Mạn bên cạnh cũng liên tục chằm chằm Diệp Ninh.

Làn da của Diệp Ninh chỉ trắng sáng hồng hào, mà đặc biệt nhất chính là đôi mắt ngăm đen của cô, bắt mắt như một viên đá quý.

Trước khi Trịnh Thư Vân và Vương Hinh Tuyết cũng coi như xuất sắc nhất trong đoàn văn công, nhưng mà nếu bắt bọn họ so sánh với Diệp Ninh của hiện tại thì rõ ràng gương mặt của Diệp Ninh càng xuất sắc hơn nữa.

Đừng là bên mấy bọn họ, cho dù là bên đoàn văn công Tây Nam với danh xưng nhiều cũng thể tìm nào xinh hơn Diệp Ninh.

Hơn nữa ngoại trừ xinh , Diệp Ninh còn tỏa một loại khí chất nên lời.

Loại khí chất giống như cô tất cả , độc lập ở một vùng trời riêng.

Diệp Ninh cũng ngờ cô dễ dàng trở thành tâm điểm chú ý của như thế.

Người ngoài thì cũng thôi, bọn họ là ở chung với cô mỗi ngày mà.

“Diệp Ninh, cô sang bên xem, đến cả của đoàn văn công Tây Nam cũng đang cô đó.”

Lúc Trịnh Thư Vân những lời cũng hề hạ thấp âm lượng, Diệp Ninh và mấy Lý Mạn Mạn đều theo bản năng về phía đoàn văn công Tây Nam.

Quả nhiên ít thanh niên bên đều đang chằm chằm Diệp Ninh, rõ ràng cũng gương mặt và khí chất của cô hấp dẫn.

Diệp Ninh ngờ sẽ xảy tình huống , dở dở .

Đây vốn dĩ cũng chỉ là một trêu chọc vui đùa, nhưng mà mấy cô gái bên đoàn văn công Tây Nam lập tức cảm xúc khác ngay.

Người thể ở chỗ , cho dù là bàn về vẻ ngoài là năng lực thì đều là xuất sắc trong những đồng trang lứa, đương nhiên là thua những khác, huống chi còn là đoàn văn công Tây Nam kiêu căng ngạo mạn.

“Mấy từng thấy con gái bao giờ ?”

Trong đám đông một cô gái mất kiên nhẫn, khó chịu quát to với các thành viên bên .

Hơn nữa cô là cố ý gân cổ lên kêu, đến cả đoàn văn công Đông Bắc bên cũng rành mạch.

Bầu khí lập tức trở nên hổ.

Trịnh Thư Vân lập tức nhíu mày, đang định gì đó thì Diệp Ninh dùng ánh mắt cản .

Không cần thiết vì chút chuyện nhỏ so đo với đối phương.

Ngay từ đầu cô còn cho rằng chỉ cần im lặng thì bên cũng sẽ một sự nhịn chín sự lành. mà chờ đến khi trang điểm xong, các đội trưởng đều đằng để sắp xếp trình tự biểu diễn thì mấy cô gái bên đoàn văn công Tây Nam lập tức về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh thoáng qua là lập tức nhận ngay, chính giữa chính là cô gái từng hạ thấp coi thường bọn họ trong nhà vệ sinh tiệm cơm ngày hôm qua.

Lúc đó Dư Mỹ Mỹ gọi cô là “Tiểu Linh.”

“Hừ. Trong đoàn văn công tìm một con cóc hai chân khó chứ tìm cô gái hai chân xinh thì đầy . Có vài cảm thấy một chút là tưởng như ghê gớm lắm, cũng chỉ là một cái gối thêu hoa thì chứ chẳng xài .”

Triệu Tiểu Linh rõ ràng là đến kiếm chuyện với Diệp Ninh, lời cô cũng cực kỳ chanh chua.

vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện ngày hôm qua, cho nên hiện tại mới mượn đề tài để kiếm chuyện.

Xung quanh đều ồ lên, ít bên đoàn văn công Đông Bắc đều xụ mặt xuống, ngờ rằng đối phương kiêu ngạo đến mức .

Ánh mắt Diệp Ninh cứng , xem trêu chọc khác, nhưng khác cứ thích đến kiếm chuyện với cô.

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-180.html.]

Đối mặt với sự khiêu khích của đoàn văn công Tây Nam, bên đoàn văn công Đông Bắc đều nổi giận nhưng dám gì.

thì bọn họ thật sự thực lực để chuyện với đối phương.

khác sợ bọn họ, chứ Trịnh Thư Vân thì thể nào nuốt trôi cục tức , đợi Diệp Ninh mở miệng trực tiếp cãi .

“Các cô thể khống chế hai mắt của bên , ngược chạy đến đây trách chúng , đúng là nực mà.”

Triệu Tiểu Linh hề để ý đến Trịnh Thư Vân, mỉa : “Chỉ là liếc sang bên các cô một chút thôi là thể cho các cô cảm giác về sự ưu việt lớn đến thế , đúng là buồn c.h.ế.t mất.”

Nói xong lời cuối cùng, cô còn cố ý phối hợp thêm động tác, che miệng bật trông vô cùng lố lăng.

Hành động tràn ngập châm chọc.

Trịnh Thư Vân chọc tức đến mặt đỏ bừng: “Cô...”

“Không lẽ đúng ? Nếu các cô thật sự tài năng thì cũng sẽ như ngày hôm nay!” Triệu Tiểu Linh ngẩng cằm thật cao, vô cùng tự tin.

Trịnh Thư Vân lập tức đến á khẩu trả lời , những khác càng giận chứ dám gì.

Trong những , chỉ Vương Hinh Tuyết là cong khóe môi, thậm chí còn chút chờ mong đối phương tiếp tục là Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh mất mặt.

Diệp Ninh giữ chặt lấy cánh tay của Trịnh Thư Vân đang nổi giận, dùng giọng điệu vô cùng bình tĩnh : “Thư Vân, cần gì chấp nhặt với loại chứ.”

Triệu Tiểu Linh vốn dĩ kiếm chuyện với cô, thấy cô chuyện, lập tức chuyển đầu s.ú.n.g ngay.

“Phiền cô ăn cho rõ ràng, là loại như thế nào hả?”

hùng hổ , khí thế vô cùng đáng sợ.

Nếu bình thường chất vấn như thế, chắc chắn sẽ luống cuống tay chân. Bởi vì một khi trả lời vấn đề thì mâu thuẫn sẽ lập tức trở nên gay gắt ngay.

Lần đến cả Trịnh Thư Vân cũng đều lo sợ bất an về phía Diệp Ninh.

Gương mặt Diệp Ninh vẫn quá nhiều cảm xúc d.a.o động, ánh mắt chăm chú của bao : “Tự nhận là loại tài giỏi cho nên luôn vênh mặt hất hàm sai khiến, luôn cho rằng là cao quý hơn khác. mà những thật sự tài năng thì thứ đó hơn khác chỉ thực lực mà còn phẩm chất đạo đức vô cùng . Nếu một đến cả đạo đức cũng , cho dù chút thực lực thì cũng thể phát triển lâu dài .”

Giọng của cô nặng, tốc độ chuyện cũng nhanh, nhưng mỗi một câu mỗi một chữ cô thể cho xung quanh đều rành mạch.

Hậu trường rộng lớn lặng ngắt như tờ, khí giống như cũng đông cứng .

Người của đoàn văn công Tây Nam đều ngờ rằng Diệp Ninh dùng giọng điệu nhanh chậm để phản kích Triệu Tiểu Linh.

Hơn nữa trật tự còn rõ ràng, thể nào cãi .

Ánh mắt của khi về phía Diệp Ninh bắt đầu đổi.

Chỉ e là cô gái chỉ gương mặt xinh mà còn đầu óc thông minh nữa. Từ những lời cô và khí chất toát , rõ ràng là chịu giáo d.ụ.c cao cấp.

Dư Mỹ Mỹ và Tiêu Lệ Trân , bọn họ là trụ cột của đoàn văn công Tây Nam, hai sức ảnh hưởng và địa vị lớn ở đoàn văn công .

Hiện tại lãnh đạo mặt, thành viên trong đoàn sắp sửa nhạo, bọn họ đương nhiên thể khoanh tay .

Mặt Triệu Tiểu Linh lúc xanh lúc đỏ lúc trắng, hét chói tai chất vấn: “Cô ai đạo đức hả?”

Mộng Vân Thường

Diệp Ninh đáp hề chần chừ: “Ai đến đây kiếm chuyện thì đó đạo đức, ai ở vị trí mạnh coi thường khác thì đó đạo đức.”

Câu trả lời chẳng khác nào chỉ đích danh mấy bọn họ để châm chọc.

Ngũ quan của Triệu Tiểu Linh đều vặn vẹo, từ đến nay cô bao giờ chịu ấm ức như thế .

“Cái con tiện...”

“Tiểu Linh, đủ !”

Tiếng mắng của Triệu Tiểu Linh Dư Mỹ Mỹ đến cưỡng ép ngắt ngang.

Trong tình huống , nếu cô thật sự mắng thì bộ đoàn văn công Tây Nam của bọn họ sẽ mất mặt.

 

 

 

 

 

Loading...