Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 179
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ đến khi Trịnh Thư Vân ngoài, trong phòng yên lặng , Diệp Ninh ngáp dài, bỏ cuốn sách trong tay xuống, trực tiếp ngủ.
Sáng sớm ngày hôm .
Trời mới sáng bao lâu, bên ngoài vang lên ít tiếng bước chân.
“Diệp Ninh, Thư Vân, hai cô thức dậy ?”
Giọng của Từ Minh Vũ ở bên ngoài cửa vang lên.
Diệp Ninh mơ mơ màng màng mở to mắt, đáp : “Dậy .”
“Các cô mau thức dậy rửa mặt , gọi những khác.”
Từ Minh Vũ còn căng thẳng hơn bọn họ nhiều, ngờ gõ cửa từng phòng gọi các thành viên trong đội thức dậy.
Diệp Ninh sờ soạng tìm đồng hồ đặt bên gối, sáu giờ hai mươi lăm phút.
Buổi biểu diễn liên hợp sẽ bắt đầu lúc chín giờ rưỡi sáng, bọn họ cần đến sân khấu biểu diễn một tiếng để chuẩn , nhưng mà cho dù là như thế thì bây giờ cũng quá sớm .
“Mấy giờ ?” Trịnh Thư Vân ở trong ổ chăn nỉ non hỏi.
“Sáu giờ rưỡi. Cô thể ngủ thêm lát nữa, rửa mặt .” Diệp Ninh mặc quần áo , xuống giường.
Trịnh Thư Vân còn đang ước gì như thế, nghiêng ngủ tiếp.
Chờ Diệp Ninh rửa mặt xong , đột nhiên tiếng kêu to khàn khàn, đó là tiếng bước chân hỗn loạn và tiếng chuyện.
Trịnh Thư Vân từ trong ổ chăn bật dậy, còn chút buồn ngủ nào nữa.
“Bên ngoài xảy chuyện gì thế?”
Rõ ràng là xảy chuyện gì .
Mặt Diệp Ninh vô cùng căng thẳng, khỏi cửa phòng.
Trịnh Thư Vân dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, cũng theo.
Hành lang bên ngoài là thành viên của đoàn văn công, mà những đều chắn một cửa phòng.
Trịnh Thư Vân kéo Diệp Ninh chen bên trong.
Không chỉ Từ Minh Vũ mặt mà Lý Kiến Hoa, Hà Khôn cũng đang ở chỗ .
Mà Tôn Manh Manh thì đang ghế, thành tiếng.
Sắc mặt Lý Kiến Hoa vô cùng khó coi, chống nạnh, liên tục tới lui.
“Tại như thế hả? dặn dặn các cô nhiều , nhất định bảo vệ cổ họng cho , mà đến thời khắc quan trọng nhất xảy vấn đề...”
Anh tức sốt ruột, giọng điệu khi chuyện cũng chẳng mấy hiền hòa.
Người mở miệng Tôn Manh Manh, mà là bạn cùng phòng Lý Đồng của Tôn Manh Manh.
“Đội trưởng, chuyện thật sự thể trách Manh Manh . Vì giữ vững trạng thái, cơm chiều ngày hôm qua Manh Manh ăn những món ăn khẩu vị nhạt, hơn nữa khi ngủ vẫn còn bình thường.”
“Đội trưởng, xin .,,”
Tôn Manh Manh siết c.h.ặ.t t.a.y thành hình nắm đấm, dùng hết lực mới cố nén nước mắt.
Cô mở miệng, lập tức tất cả trong phòng đều hít hà.
Giọng của cô khàn đặc, mỗi khi một chữ đều mất nhiều sức lực,
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân , sắc mặt của hai cũng đều nghiêm túc.
Sắp sửa lên sân khấu biểu diễn , mà cuống họng của hát chính là xảy vấn đề lớn như thế, cũng khó trách mấy Lý Kiến Hoa sẽ sốt ruột đến mức .
Diệp Ninh những lời Lý Đồng mới , trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ.
Tôn Manh Manh là lỗ mãng, cô cực kỳ chú trọng đến buổi biểu diễn , thể vô ý như thế chứ.
Hay là còn chuyện bí ẩn gì mà khác đến?!
Nghĩ đến đây, Diệp Ninh theo bản năng đám đông, tìm kiếm bóng dáng của Vương Hinh Tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-179.html.]
Tôn Manh Manh xuất hiện vấn đề ngay thời điểm , lợi nhiều nhất đương nhiên là Vương Hinh Tuyết .
Không chỉ một Diệp Ninh suy nghĩ như thế.
mà bằng chứng, cho dù mấy Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa nghi ngờ thì cũng thể tùy tiện .
Hơn nữa hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là buổi biểu diễn tiếp theo.
Lý Kiến Hoa thở dài, cuối cùng bất đắc dĩ về phía Tôn Manh Manh.
“Lát nữa sẽ tìm đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, buổi biểu diễn ngày hôm nay, cô cần lên sân khấu.”
Tôn Manh Manh đột nhiên run lên, tuy rằng cam lòng, nhưng cô cũng dựa trạng thái hiện tại của thì chắc chắn là thể hát chính .
Giờ phút ngoài trừ bật để phát tiết cơn ấm ức trong lòng , cô thể gì khác nữa.
Mộng Vân Thường
“Các cô cũng đừng đây nữa, mau về chuẩn , ăn sáng xong lập tức xuất phát đến hội trường biểu diễn.
Hà Khôn nghiêm giọng lệnh, hiện tại tuyệt đối thể xuất hiện thêm bất cứ tình huống gì nữa.
Tiếng nghị luận thì thầm vang lên, cũng dần dần tản .
Lúc Diệp Ninh ngoài, lập tức thấy Vương Hinh Tuyết ở góc ngoài cùng hành lang.
Khóe miệng Vương Hinh Tuyết cong lên, nụ hả hê nổi đau của khác còn kịp thu hồi .
Lúc Lý Kiến Hoa cũng từ bên trong , lập tức đến mặt cô , vẻ mặt của cô mới bình thường .
“Vương Hinh Tuyết, cô cũng chuẩn , hợp xướng ngày hôm nay do cô hát chính.”
Vương Hinh Tuyết sớm đoán sẽ là như thế, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c : “Xin đội trưởng cứ yên tâm, nhất định sẽ lấy trạng thái nhất!”
Ánh mắt Lý Kiến Hoa khi về phía cô d.a.o động một chút, nở một nụ trông còn hơn cả .
Quay về phòng, Trịnh Thư Vân nhịn nỉ non: “Nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của Vương Hinh Tuyết, cô chắc chắn trở nên nổi bật nữa .”
Diệp Ninh bày tỏ ý kiến.
“Diệp Ninh, cô cảm thấy chuyện của Tôn Manh Manh lạ lắm ? Đang yên đang lành tự nhiên khan tiếng chứ?” Lúc Trịnh Thư Vân những lời , cô còn cố ý hạ giọng, rõ ràng ám chỉ gì đó.
Diệp Ninh bình tĩnh : “Chúng cùng suy nghĩ đó.”
Trịnh Thư Vân lập tức lộ vẻ mặt tức giận : “Quả nhiên là thế mà! Vương Hinh Tuyết thật sự quá đê tiên vô sỉ, vì hát chính mà dùng thủ đoạn đê tiện như thế!”
Diệp Ninh nhanh chậm rót cho cô một ly nước : “Đừng giận. Đây chẳng qua chỉ là suy đoán của chúng mà thôi, chứng cứ thì Vương Hinh Tuyết sẽ thừa nhận, đáng để nổi giận như thế.”
Trịnh Thư Vân đương nhiên cũng hiểu đạo lý , nhưng mà cô chịu nổi cái dáng vẻ tiểu nhân đắc thế của Vương Hinh Tuyết.
“Lần Tôn Manh Manh chỉ thể câm ăn hoàng liên thôi.”
Ánh mắt Diệp Ninh trở nên thâm sâu hơn, cô lựa chọn im lặng, Tôn Manh Manh hề ngây thơ như những gì cô biểu hiện ngoài.
Vậy mà cô trúng chiêu của Vương Hinh Tuyết, đây cũng là chuyện khiến cô bất ngờ.
mà rốt cuộc thì Tôn Manh Manh thật sự nuốt trôi cục tức thì còn khó lắm.
Bảy giờ bốn mươi, của đoàn văn công Đông Bắc đến hậu trường của hội trường biểu diễn .
Không gian trong hậu trường rộng hơn trong đoàn văn công gấp mấy , thể cho hơn trăm cùng trang điểm nghỉ ngơi cùng một lúc.
Bởi vì Tôn Manh Manh xảy chuyện nên mấy Hà Khôn, Từ Minh Vũ càng cẩn thận hơn.
Sau tám giờ, các thành viên đoàn văn công Tây Nam mới “chậm rãi đến muộn”.
Hậu trường chia thành hai khu vực, của hai đoàn văn công đều đụng chạm đến .
Bên phía đoàn văn công Tây Nam năm sáu nhân viên trang điểm, cẩn thận lượt trang điểm cho mỗi một đội viên.
Đoàn văn công Đông Bắc chỉ hai nhân viên trang điểm theo, vẻ bận rộn.