Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Kiến Hoa thấy cô đột nhiên la to như thế cũng giật , giọng kiểu thì đúng là giống như bệnh.
“Nếu việc gì nữa thì xuất phát thôi.”
Tiệm cơm bọn họ ăn cách nhà nghỉ xa, bộ chỉ mất năm phút.
Một đám thiếu nữ trẻ trung xinh xuất hiện lập tức hấp dẫn lực chú ý của những đường.
Mọi , thẳng đến hướng tiệm cơm.
Một cơn gió lạnh thổi qua, Trịnh Thư Vân ăn mặc quá ít nhịn rụt cổ .
“Hình như bên đây còn lạnh hơn chỗ chúng nữa.”
Diệp Ninh dở dở hỏi: “Có cần nhường nón cho cô ?”
“Không cần, dù cũng sắp đến .” Trịnh Thư Vân kéo lấy cánh tay Diệp Ninh, hai dựa cùng , cũng còn cảm thấy quá lạnh nữa.
Chờ đến khi tiệm cơm, đều sợ ngây .
Trong tầm của bọn họ là đang ăn cơm, còn đều là trai xinh gái , cực kỳ mắt.
Hình như Diệp Ninh ý thức gì đó, đó lập tức thấy Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ đang về phía mấy bên .
“Diệp Ninh, đừng là mấy cũng giống như chúng đó nha?”
Trịnh Thư Vân thì thầm bên tai Diệp Ninh.
“Đội trưởng La, lâu gặp!”
“Chủ nhiệm Hà, đội trưởng Từ, đội trưởng Lý, đạo diễn Trương, mấy đến lúc nào đó?”
Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa rối rít bắt tay với một đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên mặc đồng phục của đoàn văn công, n.g.ự.c đồng phục của thêu hai chữ “Tây Na,.”
Lần thì cần giới thiệu, mấy Diệp Ninh cũng phận của đối phương.
Hiện tại tất cả đang ăn cơm ở nơi chính là mấy thành viên trong đoàn văn công Tây Nam thực lực mạnh mẽ trong truyền thuyết, ngày mai mấy sẽ cùng lên sân khấu biểu diễn với bọn họ.
Nụ mặt Trịnh Thư Vân biến mất tăm, lộ vẻ mặt nghiêm túc nặng nề.
Không chỉ cô , tất cả bên phía bọn họ đều giống như gặp kẻ địch.
So với vẻ lúng túng bất an của bọn họ thì các thành viên bên đoàn văn công Tây Nam vẫn cứ vui vẻ như cũ, thậm chí khi thấy bọn họ , mấy cũng nhanh chóng thu hồi tấm mắt, giống như thèm để ý đến bọn họ.
Khác biệt rõ ràng như thế Diệp Ninh nhướng mày.
Chuyện cô để ý cũng thái độ của đoàn văn công Tây Nam như thế nào mà là thái độ của mấy bọn họ.
Còn thật sự bắt đầu thi đấu thì tâm lý cũng thua .
“Nếu gặp ở chỗ , cũng quen với .” La Nghị vô cùng nhiệt tình , ở mặt mấy Từ Minh Vũ, ông cũng biểu hiện bất cứ cảm giác kiêu căng ngạo mạn nào.
“ cũng đang thế.” Hà Khôn chủ nhiệm lập tức đòng ý, đó hiệu với mấy Từ Minh Vũ,Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ.
La Nghị cũng vỗ tay, tiệm cơm yên lặng .
“Các đồng chí, chúng tạm dừng ăn cơm một chút nào! giới thiệu với một chút, bọn họ chính là đoàn văn công Đông Bắc chuẩn lên sân khấu biểu diễn cũng với chúng . Mọi vỗ tay hoan nghênh!”
La Nghị xong cũng là vỗ tay đầu tiên.
Các thành viên trong đoàn văn công Tây Nam cũng buông chén đũa xuống, vô cùng phối hợp.
Hà Khôn đầu về phía các thành viên bên : “Mọi cũng đừng ngẩn , mau chào các thành viên bên đoàn văn công Tây Nam .”
Nếu chỉ là một hai chào hỏi với thì chỉ là chuyện thuận miệng, nhưng mà hiện tại mấy chục chào hỏi với mấy chục , tình huống lập tức chút hổ.
Từ Minh Vũ lập tức về phía Trịnh Thư Vân, mà Trịnh Thư Vân cũng lập tức ngầm hiểu, lên ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-176.html.]
“ là Trịnh Thư Vân, thành viên của đội nhạc khí thuộc đoàn văn công Đông Bắc, thể gặp ở nơi , hơn nữa còn cơ hội lên sân khấu biểu diễn cùng , tất cả chúng đều cảm thấy vui vẻ.”
Trịnh Thư Vân tự nhiên hào phóng chào hỏi của đoàn văn công Tây Nam, sự xuất hiện của cô cũng coi như đại diện cho bộ đoàn văn công.
Bên phía đoàn văn công Tây Nam cũng một cô gái bước .
Cô gái trông cũng trạc tuổi Trịnh Thư Vân, mắt ngọc mày ngài, đoan trang phóng khoáng.
“ là Dư Mỹ Mỹ, hát chính của đội ca hát, cũng vui quen với cô.”
Dư Mỹ Mỹ năng hùng hồn, đều lộ vẻ kiêu ngạo.
Cô đang quan sát Trịnh Thư Vân, đồng thời, Trịnh Thư Vân cũng đang đ.á.n.h giá cô .
Trịnh Thư Vân Dư Mỹ Mỹ, cô là hát chính của đoàn văn công Tây Nam, tuy rằng tuổi lớn nhưng thực lực và kinh nghiệm đều khá dày dặn.
Tám tuổi nhận t.ử của ca sĩ Vương Tuệ nổi tiếng nhất trong nước, mười lăm tuổi nước ngoài đào tạo sâu, hai mươi tuổi về nước gia nhập đoàn văn công Tây Nam, gần như chỉ mất ba tháng trở thành một trong những hát chính.
Cuộc sống của cô là bật hack cũng quá đáng chút nào.
Hai cô gái bắt tay .
Giọng của La Nghị vang lên nữa: “Mọi cũng đến đây ăn cơm đúng ? Chắc là lầu hai còn chỗ đó.”
Tiệm cơm là do hoạt động chủ định, cho nên chắc chắn là đủ chỗ cho thành viên của hai đoàn văn công ăn cơm cùng một lúc.
Mộng Vân Thường
Chẳng qua của đoàn văn công Tây Nam đến sớm hơn nên giành hết bàn của lầu một.
“Được, chúng lên lầu hai.” Hà Khôn đương nhiên sẽ so đo ở loại chuyện , lập tức dẫn theo Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa cùng lên cầu thang.
Tất cả các thành viên của đội ca hát, đội nhạc khí và bộ phận diễn kịch cũng lượt trật tự đuổi theo.
Không gian ở lầu hai cũng giống như lầu một.
Người phục vụ sắp xếp xuống, đó bắt đầu bưng đồ ăn lên.
Thức ăn cũng tiêu chuẩn cố định, cho nên cần cố ý gọi món.
Mấy Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân, Lý Mạn Mạn xuống chung một bàn, đều nhịn bắt đầu thì thầm to nhỏ.
“Lúc nãy mấy cô thấy , bên đoàn văn công Tây Nam kiêu ngạo ghê!” Lý Mạn Mạn nhịn lên tiếng cảm thán.
Lúc La Nghị giới thiệu cho đôi bên, bọn họ ai chủ động lên, cho cảm giác khó chịu.
“Ai bảo giỏi chi! Nếu như chúng cũng thực lực giống như , gặp đoàn văn công khác chắc chắn cũng thèm ngước mắt .”
Đây là hiện thực.
Chỉ cần buổi biểu diễn lớn tầm cỡ quốc gia thì chắc chắn đều là do đoàn văn công Tây Nam gánh vách. Số bọn họ biểu diễn cho các lãnh đạo nhiều đến mức đếm xuể, đến cả khi chiêu đãi khách nước ngoài quan trọng cũng đều là do bọn họ biểu diễn.
Không hề thái quá khi đoàn văn công Tây Nam chính là đoàn văn công đầu.
Diệp Ninh Trịnh Thư Vân chút ũ rũ, rõ ràng là đang vui.
“Cô thế?”
Trịnh Thư Vân đang ngẩn lúc mới hồn : “ việc gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy chút áp lực.”
Diệp Ninh cô như thế, cũng cảm thấy kinh ngạc.
Con Trịnh Thư Vân là thoải mái, hướng ngoại, giỏi và cực kỳ tự tin, hiếm chuyện gì thể cô cảm thấy áp lực.
“Là vì cái cô Dư Mỹ Mỹ đó hả?”
Trịnh Thư Vân chằm chằm Diệp Ninh, đột nhiên cảm thấy khi nào Diệp Ninh thuật tâm ?
Rõ ràng cô còn cái gì hết.”
“Một Dư Mỹ Mỹ thôi cũng đủ giỏi , nhưng mà cố tình mỗi một trong đoàn văn công Tây Nam đều là Dư Mỹ Mỹ.”
Diệp Ninh hiểu ý mà Trịnh Thư Vân biểu đạt, buổi biểu diễn liên hợp cũng lợi ích gì, ít nhất thể cho bọn họ rèn luyện nhiều hơn.