Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đừng nữa, đoàn văn công chúng sẽ cho phép để kiểu tóc . Với kiểu tóc cũng kén dáng mặt, ai uốn tóc cũng .”
Diệp Ninh nhận Trịnh Thư Vân cũng , nhịn nhắc nhở.
“So với mấy ở nơi thì cảm giác chúng quê mùa ghê.” Trịnh Thư Vân cảm thán.
Diệp Ninh cảm thấy như thế, quê mùa một chút cũng , nếu nhiều năm , nếu cẩn thận thì đều sẽ trở thành lịch sử đen tối.
Một lúc , xe chậm rãi dừng của nhà nghỉ.
Từ Minh Vũ lập tức sắp xếp trật tự xuống xe.
Tất cả ở nhà nghỉ đều là nhân viên đến tham dự hội diễn liên hợp, Từ Minh Vũ và những phụ trách dẫn đội khác đến quầy lễ tân đăng ký, đó bắt đầu phân chia phòng ở.
Hai một phòng, lựa chọn tự do.
Trịnh Thư Vân trực tiếp dấu với Diệp Ninh, lấy một chìa khóa phòng nhất từ trong tay Từ Minh Vũ.
Đây là đầu tiên Diệp Ninh ở trong nhà nghỉ, đến phòng , thấy phòng còn hơn trong tưởng tượng của cô một chút.
Hai cái giường đơn tiêu chuẩn, tủ quần áo, bàn ghế dài,bình nước nóng, thậm chí còn cả phòng vệ sinh.
“Cũng tệ lắm.” Trịnh Thư Vân xuống giường nệm thử, cũng khá hài lòng.
Diệp Ninh lãng phí thời gian, bắt đầu sửa soạn hành lý.
Trịnh Thư Vân thì quá vội vàng, vẫn lên kế hoạch xem tiếp theo sẽ chơi.
“Diệp Ninh, Thư Vân, các cô sửa soạn xong ? Xuống lầu tập hợp ăn cơm thôi.”
Giọng của Lý Mạn Mạn từ ngoài cửa truyền đến.
Bọn họ xuất phát từ lúc sáng sớm, hiện tại lúc là giữa trưa, ít đều đói meo từ lâu.
Trịnh Thư Vân nhắc đến ăn cơm là lập tức lên tinh thần: “Được, chúng xuống ngay đây.”
Diệp Ninh cũng sửa soạn gần xong , đội nón và khăn quàng cổ bao tay , trùm kín mít.
Hiện tại đang là mùa đông giá rét, ngoài đương nhiên chú ý giữ ấm.
“Diệp Ninh, cô bọc thành cái bánh chưng nữa ? Không chút nào.”
là quá lãng phí gương mặt xinh của cô.
Diệp Ninh Trịnh Thư Vân chỉ áo bông, đó khoác thêm một cái áo khoác, mũ cũng khăn quàng cổ, cảm thấy cô nên nhắc nhở cô một chút.
“Ngày mai biểu diễn , nếu hôm nay cảm thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy đó.”
Trịnh Thư Vân cảm thấy ở nơi đây thì hình tượng cũng quan trọng, nhưng mà cô vẫn theo lời Diệp Ninh, quấn một cái khăn quàng cổ quá dày.
Chờ đến khi bọn họ xuống lầu tập hợp thì cũng ít .
Ngoại trừ các thành viên của đội ca hát và đội nhạc khí , còn cả của bộ phận diễn kịch và một ít nhân viên cùng.
Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ đang trò chuyện nhiệt liệt, thấy đều đến đông đủ, chuẩn xuất phát ăn cơm.
“Đội trưởng Lý, chờ chút , Vương Hinh Tuyết còn xuống.”
Người chuyện là Sầm Lan.
Lúc nãy khi phân chia phòng, tất cả đều cố tình tránh Vương Hinh Tuyết, đế cuối cùng chỉ còn hai là cô và Vương Hinh Tuyết.
Tuy rằng hai nghỉ chơi với từ lâu, nhưng Lý Kiến Hoa vẫn cứ sắp xếp cho bọn họ ở chung một phòng.
Lý Kiến Hoa lướt qua , đúng là thấy Vương Hinh Tuyết.
“Sao cô còn xuống nữa?”
Sầm Lan thành thật : “Lúc ngoài thì hình như cô khỏe lắm, còn nôn nữa.”
Diệp Ninh Vương Hinh Tuyết nôn, đáy mắt chợt lóe lên.
Ngoại trừ Vương Hinh Tuyết , tất cả những khác đều mặt đông đủ, Lý Kiến Hoa với Sầm Lan: “Cô lên xem Vương Hinh Tuyết như thế nào . Có ăn cơm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-175.html.]
Dù cũng là một tập thể, cũng thể bỏ cô ở một .
Sầm Lan lộ vẻ mặt khó xử, yên tại chỗ nhúc nhích.
Cô và Vương Hinh Tuyết gần như với tiếng nào, cho dù cô hỏi thì Vương Hinh Tuyết cũng sẽ để ý đến cô .
Lý Kiến Hoa thấy cô phản ứng, định giục thì Diệp Ninh từ trong đám đông bước .
“Đội trưởng Lý, để xem thử.”
Tất cả lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Diệp Ninh về phía Sầm Lan: “Hai cô ở phòng nào?”
Sầm Lan sợ đến ngây , vài giây mới : “Phòng 304.”
Diệp Ninh chút hoang mang lên cầu thang đến lầu ba.
“Ọe!”
Vương Hinh Tuyết xổm trong phòng vệ sinh ở trong phòng, nôn hết mật xanh mật vàng ngoài.
Ngay từ đầu cô còn cho rằng cô m.a.n.g t.h.a.i lâu như thế, sẽ còn nôn nghén nữa, nhưng mà ngờ rằng chỉ mới xe mấy tiếng đồng hồ kích thích phản ứng trong chu kỳ mang thai.
Chờ đến khi cô nôn xong thoải mái hơn một chút, ngoài thì lập tức thấy Diệp Ninh ở trong phòng.
Trong lòng căng thẳng, gương mặt vốn dĩ tái nhợt thì càng thêm khó coi.
“Sao cô ở chỗ ? Sao cô vò ?”
Vương Hinh Tuyết luống cuống, rốt cuộc Diệp Ninh từ lúc nào, tiếng cô nôn mửa ?!
“Đội trưởng Lý bảo lên hỏi cô, cô ăn cơm ? Lúc đến thì cửa phòng đang mở, trực tiếp là .” Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh .
“Cô thật sự quá tố chất, cô khi phòng của khác thì gõ cửa ?” Vương Hinh Tuyết tức giận nổi giận với cô.
Mộng Vân Thường
Diệp Ninh chỉ lộ vẻ khó chịu nào, ngược còn vô cùng quan tâm : “Cô đừng nổi giận, nếu sẽ cho đứa bé trong bụng.”
Cô cứ thế tùy ý những lời , giống như cũng chỉ đang mấy chuyện đơn giản như thời tiết bên ngoài như thế nào .
Vương Hinh Tuyết ngơ ngẩn, phản ứng đầu tiên chính là trong lòng hoảng loạn, đó tho bản năng vuốt bụng của .
Mấy chữ “Sao cô ” đến bên miệng cô miễn cưỡng nuốt ngược trong.
“Cô đang ăn lung tung gì đó! Cái gì mà em bé hả, em bé gì hết!”
Cô đè thấp giọng cãi , trong ánh mắt vặn vẹo tràn ngập địch ý và sợ hãi đối với Diệp Ninh.
Thông qua phản ứng lúc nãy của cô , Diệp Ninh câu trả lời: “Cô thì , đều đang ở chờ cô, cô ăn cơm chung luôn ?”
Cô về đề tài lúc nãy.
Hiện tại Vương Hinh Tuyết ăn cơm, chỉ ăn cô!
“ lặp nữa, mang thai! Cô danh tiếng của !”
Thấy cô thẹn quá hóa giận, Diệp Ninh cong môi lộ một nụ lạnh hỏi: “Cô đang sợ hãi gì thế?”
Đầu óc Vương Hinh Tuyết lập tức trống rỗng: “... ...”
“Nếu cô xuống ăn cơm thì chúng đây.” Diệp Ninh xong lập tức xoay .
Vương Hinh Tuyết theo bóng dáng xa của Diệp Ninh, đột nhiên nghĩ đến nếu cô , Diệp Ninh khả năng sẽ lan truyền chuyện cô m.a.n.g t.h.a.i ngoài.
“ !”
Cô hô to, nhanh chóng cầm áo khoác lên đuổi theo.
Tất cả đều ngờ rằng Diệp Ninh thật sự kêu Vương Hinh Tuyết xuống, tuy rằng sắc mặt của Vương Hinh Tuyết cho lắm.
“Vương Hinh Tuyết, cô cảm thấy khỏe ?” Lý Kiến Hoa chủ động hỏi thăm.
Vương Hinh Tuyết lắc đầu như trống bỏi: “ chỉ say xe thôi.”
Lúc giải thích cô còn cố ý lớn lên, sợ còn rõ, la lên xong còn cố ý liếc Diệp Ninh.