Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:45
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Hinh Tuyết thể là do một tay Lý Kiến Hoa đề bạt lên, vốn dĩ cho rằng tương lai của cô sẽ sáng sủa, nhưng mà ngờ biến thành như bây giờ.

“Đội ca hát là một tập thể, cho dù ai là hát chính thì cũng giống thôi. Đó chỉ là một buổi biểu diễn, sẽ ảnh hưởng đến bất cứ thứ gì.” Lý Kiến Hoa chủ động an ủi.

Vương Hinh Tuyết những lời của , chỉ suy nghĩ thông suốt, ngược còn lớn hơn nữa.

Lý Kiến Hoa nhíu chặt mày thành bánh quai chèo, thật sự thế nào mới thể Vương Hinh Tuyết bình tĩnh .

“Vương Hinh Tuyết, cô mạnh mẽ lên, cô cứ xem những việc là sự rèn luyện con đường thành công của cô. Không bất cứ thành đạt nào là thuận buồm xuôi gió cả.”

“Là Diệp Ninh với Tôn Manh Manh! Hai bọn họ... Bọn họ hợp tác với cô lập , gây hấn với ... hu hu hu... Đội trưởng, bảo vệ đó.” Vương Hinh Tuyết ấm ức lóc kể lể.

“Mọi đều là đồng nghiệp của , chuyện cạnh tranh bình thường là khó tránh khỏi, cô nghĩ nhiều quá thôi.” Tuy rằng ngoài miệng Lý Kiến Hoa như thế, nhưng cả cái đoàn văn công ai cũng Diệp Ninh và Vương Hinh Tuyết hợp .

“Rõ ràng lúc nãy đội trưởng chọn , đều là tại Diệp Ninh...” Cuối cùng Vương Hinh Tuyết cũng ngừng , thút tha thút thít.

Lý Kiến Hoa thở dài thườn thượt : “Diệp Ninh chỉ đưa lời đề nghị mà thôi, hơn nữa lời đề nghị của cô cũng vấn đề gì cả. Nếu cô thật sự trách ai đó thì cứ trách đội trưởng là .”

Đây mà là điểm thông minh của Diệp Ninh, từ đến nay mỗi khi cô kiếm chuyện với Vương Hinh Tuyết bao giờ là cố ý gây rối hoặc là vu oan hãm hại, tất cả hành vi đều quang minh chính đại, hợp tình hợp lý.

Vương Hinh Tuyết hít mũi thật mạnh, hèn mọn cầu xin : “Đội trưởng, thể trách chứ. chỉ là giúp đỡ , giúp ?”

Lý Kiến Hoa hiểu cô gì: “Giúp cô kiểu gì?”

Thái độ của Vương Hinh Tuyết càng thêm thấp hơn, hai mắt rưng rưng : “ thật sự sắp chịu hết nỗi , chỉ cần Diệp Ninh còn ở đoàn văn công thì sẽ yên . Đội trưởng, cũng ghét cô ? Anh đuổi cô khỏi đoàn văn công ? Chỉ cần , đội nhạc khí và đội ca hát sẽ hơn nhiều.”

Trước Lý Kiến Hoa là phản đối cho Diệp Ninh gia nhập đoàn văn công kịch liệt nhất, cho nên Vương Hinh Tuyết mới dám suy nghĩ trong lòng cô cho .

Chỉ cần Diệp Ninh đuổi khỏi đoàn văn công, cô sẽ chẳng là cái gì hết.

Sắc mặt Lý Kiến Hoa lập tức trở nên vô cùng khó coi, đến cả ánh mắt về phía Vương Hinh Tuyết cũng trở nên lạnh nhạt hơn nhiều.

“Diệp Ninh hề phạm sai lầm, thể nào vô duyên vô cớ đuổi cô .”

Vương Hinh Tuyết cơn giận mụ mị đầu óc gì còn thể phát hiện sự khác thường của Lý Kiến Hoa chứ, cô kích động : “Chỉ cần đội trưởng đồng ý thì thể Diệp Ninh phạm sai lầm. Không là quân tẩu , thể phạm sai lầm ở tác phong nam nữ, đến lúc đó cho dù là đoàn trưởng thì cũng thể bảo vệ cô .”

Chỉ cần đến lúc đó Lý Kiến Hoa chịu phối hợp với cô , là chắc chắn thể Diệp Ninh bại danh liệt biến khỏi đoàn văn công.

Cuối cùng Lý Kiến Hoa cũng hiểu đang tính toán cái gì, dám tin rằng cô suy nghĩ ác độc như thế.

“Vương Hinh Tuyết, cô đang cái gì ?”

Một tiếng quát sắc bén ngắt ngang ảo tưởng độc ác của Vương Hinh Tuyết.

Vương Hinh Tuyết ngẩn ngơ.

Lý Kiến Hoa tức giận trừng to mắt, tăng thêm âm lượng : “ thể coi như từng qua lời lúc nãy, cô cũng dẹp hết những ý đồ xa đó ngay cho !”

“Đội, đội trưởng...” Đây là đầu tiên Vương Hinh Tuyết thấy dáng vẻ lạnh lùng sắc bén của Lý Kiến Hoa như thế.

Phản ứng của khác với những gì trong tưởng tượng của cô , đội trưởng ghét Diệp Ninh ?

“Cô đừng gì nữa, hiện tại chuyện duy nhất cô cần chính là điều chỉnh suy nghĩ và cảm xúc của bản , bình tĩnh định mà ở đoàn văn công. Nếu cô dám những chuyện mà cô mới , chắc chắn sẽ nhân nhượng cô.” Lý Kiến Hoa cho hết lời, để một lời cảnh cáo rời thèm đầu .

 

 

 

“Diệp Ninh, cảm ơn cô giúp .”

Buổi trưa, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đang đường đến nhà ăn thì Tôn Manh Manh cản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-172.html.]

Tôn Manh Manh chân thành cảm ơn Diệp Ninh.

Nếu nhờ Diệp Ninh, cô tuyệt đối thể trở thành hát chính của đoàn văn công trong thời gian ngắn như thế.

Diệp Ninh vô cùng tùy ý : “ chỉ đưa một lời đề nghị mà thôi, thể cho tất cả đều chọn cô, đây cũng là bản lĩnh của cô.”

, nhưng mà nếu như cô đưa lời đề nghị thì chắc chắn sẽ mất cơ hội , cho nên vẫn cảm ơn cô.” Tôn Manh Manh thật lòng cảm ơn đối phương.

“Sắp sửa biểu diễn , cô cố gắng lên.” Diệp Ninh cổ vũ cho cô .

Tôn Manh Manh gật đầu thật mạnh: “ chắc chắn sẽ lấy trạng thái nhất!”

cảm ơn xong lập tức rời .

“Diệp Ninh, hình như cô thích Tôn Manh Manh lắm đúng ?” Trịnh Thư Vân bóng dáng vui sướng của Tôn Manh Manh, đúng là Diệp Ninh giúp đỡ cô . Không nhưng cô cứ cảm giác con Tôn Manh Manh giả tạo.

“Còn đến mức thích.” Thật Diệp Ninh là loại ngoài nóng trong lạnh, bao nhiêu thật sự cô để trong lòng.

“Hiện tại Tôn Manh Manh chính là nổi tiếng nhất trong đội ca hát, nếu tỏa sáng rực rỡ ở hội diễn liên hợp thì chắc chắn sẽ tương lai vô cùng xán lạn.” Đến cả Trịnh Thư Vân cũng chút hâm mộ Tôn Manh Manh.

thì Tôn Manh Manh chỉ là mới mới đến đoàn văn công mấy tháng mà thôi.

Diệp Ninh cảm thấy như thế: “Cô quên mất một câu, vinh dự càng lớn thì áp lực càng lớn. Cô và Vương Hinh Tuyết tranh giành vị trí hát chính, mục đích đều là vì trở nên nổi bật. chuyện nào thể bảo đảm một trăm phần trăm chứ, thực lực của chúng thua xa đoàn văn công Tây Nam, ở vị trí chẳng khác nào chim đầu đàn.”

Trịnh Thư Vân ngơ ngẩn, cô hề nghĩ đến chuyện .

Trên thực tế từ khi bọn họ lấy ca khúc do Diệp T.ử sáng tác, tất cả đều rơi cảm xúc phấn khởi khó diễn tả , thậm chí còn vứt nỗi sợ hãi đối với đoàn văn công Tây Nam.

Chỉ sợ đến cả Vương Hinh Tuyết và Tôn Manh Manh đều còn đang trông cậy việc thể mượn bài hát để chiến thắng đoàn văn công Tây Nam nữa đó.

mà hiện tại Diệp Ninh một câu tỉnh ngộ.

“Vậy Tôn Manh Manh trở thành hát chính là đang hại cô ?”

Nếu so sánh giữa Vương Hinh Tuyết và Tôn Manh Manh thì Vương Hinh Tuyết càng ghét hơn.

Diệp Ninh đầy thâm ý: “Là phúc là họa thì còn xem bản Tôn Manh Manh thể nắm chắc .”

Hai mươi bảy tháng chạp, các thành viên trong đoàn văn công tham gia hội diễn liên hợp đều lên xe di chuyển đến kinh thành.

Địa chỉ của buổi hội diễn đặt tại nhà hát lớn Trung Hoa ở Kinh thành, thời gian là hai ngày hai mươi tám và hai mươi chín.

Diệp Ninh và của đội nhạc khí cùng một xe, các cô gái thanh niên dọc theo đường đều ríu rít ngừng.

qua cửa sổ, quan sát phong cảnh liên tục rút lui ở bên ngoài, thể đến Kinh thành ở thời đại , trong lòng cô cũng chờ mong và hồi hộp.

Mộng Vân Thường

Trên các con đường phố ở các hương trấn mà bọn họ qua, nơi nào cũng dán các khẩu hiệu đỏ rực, hơn nữa bởi vì sắp sửa ăn tết, cho nên đến đây cũng tràn ngập bầu khí vui vẻ vì sắp ăn tết.

Đến Kinh thành cần xe bốn năm tiếng, Từ Minh Vũ quên dặn dò một ít việc cần lưu ý khi đến kinh thành.

mà hiện tại mỗi đều đang trong cảm xúc kích động, tâm trạng lải nhải.

“Diệp Ninh, giờ cô đến Kinh thành nào ?”

Trịnh Thư Vân hưng phấn hỏi.

Diệp Ninh lắc đầu.

Kinh thành của hai ba mươi năm thì cô đến thường xuyên.

 

 

 

Loading...