Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:22:41
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngay khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc , một chiếc xe đột nhiên xông đến, giống như nổi điên mà chắn ngang đầu xe của bọn họ.

Lốp xe cọ xát với mặt đất để một dấu vết cực sâu, chiếc xe mất khống chế lập tức giảm chậm tốc độ phân nửa.

“Ngay lúc nè!”

Diệp Ninh rống to với chị Dung.

Chị Dung hoang mang lo sợ gần như theo bản năng đạp phanh xe đến mức thấp nhất, hi vọng thể tạo tác dụng giảm tốc độ.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Năm giây.

Bởi vì quán tính nên xe vẫn cứ tiếp tục chạy về phía , nhưng mà bởi vì xe cản ở phía nên tốc độ xe càng ngày càng chậm.

Năm giây ngắn ngủi Diệp Ninh cảm thấy dài lâu như mới trải qua một thế kỷ.

Rầm!

Một tiếng vang lớn vang lên.

Xe ở phía đụng mặt tường , đó cuối cùng xe của Diệp Ninh và chị Dung cũng chịu dừng .

Chị Dung đụng mạnh xe, mà Diệp Ninh cũng chẳng hơn là bao, đầu đập lưng ghế dựa, hoa mắt chóng mặt.

mà Diệp Ninh rõ, bọn họ cứu !

Chiếc xe đằng nhét ở chính giữa, phần xe chỉ còn một phần ba, vô cùng thê thảm.

Nếu như chiếc xe , Diệp Ninh và chị Dung sẽ lành ít dữ nhiều.

“Chị Dung, chị ?”

Diệp Ninh hồn , chuyện đầu tiên chính là xác định sự an của chị Dung.

Chị Dung run run rẩy rẩy nỉ non : “ còn sống ?”

Diệp Ninh thấy chị lên, trái tim đang căng thẳng lập tức thả lỏng : “Không việc gì.”

Nói xong, cô lập tức về chiếc xe phía .

đối phương sẽ liều mạng giúp đỡ cô?

xuống xe, lúc mới phát hiện cô còn chút sức lực nào.

Cô thậm chí cũng xác định xem đàn ông ghế điều khiển c.h.ế.t .

Nếu sợ hãi thì là dối, cô g.i.ế.c !

Trong đêm đen, cô thấy cửa xe của chiếc xe phía mở , một bóng dáng từ bên xuống.

Bước chân của đối phương lảo đảo, lẽ cũng là cú va chạm mạnh lúc nãy thương.

mà chờ đến khi Diệp Ninh thấy rõ gương mặt của đến thì trực tiếp ngơ ngẩn.

Mục Văn Hạo ?!!

Cho dù là một xa lạ xuất hiện thì cô cũng sẽ kinh ngạc giống như bây giờ.

Gương mặt lạnh tanh sống đừng đến gần của Mục Văn Hạo hiện tại càng thêm đáng sợ, lập tức đến.

Đầu óc Diệp Ninh trống rỗng, thể nào hiểu tại là Mục Văn Hạo liều mạng cứu bọn họ!

Cửa xe mở , tầm mắt d.a.o động của Mục Văn Hạo trực tiếp về phía Diệp Ninh.

Ánh mắt đầu tiên khi thấy Diệp Ninh, sửng sốt.

“Cô ?”

Giọng trầm thấp áp lực quan tâm, cũng Diệp Ninh xác định đây thật sự là ảo giác.

Không đợi cô trả lời, Mục Văn Hạo nắm cổ tay cô, mạnh mẽ kéo cô xuống xe.

Chị Dung phản ứng càng thêm thái quá, là Mục Văn Hạo cứu bọn họ xong, run run rẩy rẩy miễn cưỡng tự mở cửa xuống xe, dùng cả tay lẫn chân bò xuống.

Tuy rằng cảm xúc của Diệp Ninh vẫn định, nhưng cũng thể bình tĩnh đối mặt với tình huống hiện tại.

. Đây rốt cuộc là chuyện gì thế?”

Cô cũng cảm thấy sự xuất hiện của Mục Văn Hạo chỉ là trùng hợp.

Ánh mắt thâm thúy của Mục Văn Hạo giống như dính chặt lên cô, quan sát cô từ xuống , từ trái sang .

Giờ phút , cô ánh trăng, thật sự giống hệt như một đóa hoa túc, đến trí mạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-168.html.]

Mới một tháng gặp, cô đổi thành như bây giờ.

Diệp Ninh nhận câu trả lời nhướng mày lên, tăng thêm âm lượng lặp câu hỏi nữa: “Ông chủ Mục, đang hỏi rốt cuộc đây là chuyện gì thế?”

 

 

 

Diệp Ninh mới sống sót tai nạn, sắc mặt đương nhiên là đẽ gì, cô dùng sức giật cánh tay đang Mục Văn Hạo túm lấy về.

Cuối cùng Mục Văn Hạo cũng hồn: “Hiện tại tiện chuyện, cô lập tức rời khỏi nơi , chuyện còn cứ giao cho xử lý là .”

g.i.ế.c c.h.ế.t tài xế , cảm thấy thể rời ?” Sắc mặt Diệp Ninh âm u đến mức thể vắt nước.

Cô là vì tự bảo vệ , tình huống như lúc nãy, nếu đàn ông c.h.ế.t, c.h.ế.t chắc chắn sẽ là bọn họ.

Cho dù kết quả như thế nào thì cô cũng ý định trốn tránh.

Mục Văn Hạo lập tức đến chỗ ghế điều khiển mà đàn ông kiểm tra.

Chị Dung cũng đến bên cạnh Diệp Ninh, theo bản năng đỡ lấy cô, hai chống đỡ lẫn .

“Diệp Ninh, cô đừng sợ, chúng , chúng chỉ là phòng vệ chính đáng...”

Chị Dung thật sự sợ hãi, mặt mũi trắng bệch, ấp úng .

Diệp Ninh vẫn cứ chằm chằm hành động của Mục Văn Hạo.

Một lúc Mục Văn Hạo về : “Còn c.h.ế.t.”

Nghe những lời của , Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm.

Cho dù là tình huống nào thì cô cũng dính chuyện g.i.ế.c .

Mục Văn Hạo thò tay túi trong của áo lấy chìa khóa đưa đến mặt cô.

Diệp Ninh thoáng qua là lập tức nhận , đây là chìa khóa nhà .

“Cô về nhà , cảnh sát sẽ đến nhanh thôi, chờ xử lý xong chuyện chỗ sẽ lập tức về.”

...”

Mộng Vân Thường

“Không lẽ cô chờ cảnh sát đến đây điều tra, cho bọn họ mối quan hệ giữa cô và Hồng Hải ?”

Diệp Ninh còn kịp lời từ chối, Mục Văn Hạo mạnh mẽ ngắt lời.

“Cô ở chỗ sẽ chỉ càng thêm phiền phức cho mà thôi!”

Thái độ của Mục Văn Hạo vô cùng kiên quyết.

Ánh mắt lạnh nhạt của Diệp Ninh đối diện với sự độc đoán của .

Lúc chị Dung vội vàng giảng hòa: “Diệp Ninh, cô cứ theo sự sắp xếp của ông chủ, về . Ông chủ chắc chắn tính toán riêng của ông chủ, lúc cô bại lộ phận đúng là cũng lắm.”

Diệp Ninh hít thở sâu, cô cũng chị Dung lý, nhưng mà vẫn nhận lấy chìa khóa của Mục Văn Hạo.

về nhà .”

“Không ! Bên an !” Mục Văn Hạo thậm chí chờ cô xong ngay.

Diệp Ninh về phía , giống như một câu gì đó cực kỳ ngu ngốc.

Nếu đến cả viện gia thuộc của quân khu đại viện mà còn an , chỉ e là cái cái thành phố chẳng còn nơi thật sự an nữa.

Mục Văn Hạo cũng lập tức phản ứng , ánh mắt liên tục đảo tới đảo lui.

“Cô theo lời , nơi gần nhà , hiện tại cũng thể xác định mấy đó còn chuẩn gì khác . Lỡ như đường cô về gặp bọn họ, cũng nào cũng đều thể chạy đến kịp lúc.”

Giọng của tràn ngập bất đắc dĩ, đầu tiên bá đạo lệnh mà dùng giọng điệu hiền hòa, là thương lượng với Diệp Ninh, còn bằng là đang dỗ cô thì đúng hơn.

Chị Dung trừng to mắt, tròng mắt như sắp rơi ngoài, chị việc với Mục Văn Hạo nhiều năm, đây là đầu tiên chị thấy Mục Văn Hạo thái độ như thế đối với phụ nữ.

“Mấy là ai thế?” Diệp Ninh để ý đến trọng điểm hơn.

Mục Văn Hạo trực tiếp nháy mắt với chị Dung.

Chị Dung lập tức hiểu ngầm: “Diệp Ninh, hiện tại thật sự lúc để mấy thứ , cô thì chúng đến nhà ông chủ chờ ông chủ về , đến lúc đó ông chủ chắc chắn sẽ cho cô bộ chuyện.”

Nói xong lời cuối cùng, chị Dung cũng chút chột , chị cũng thể quyết định Mục Văn Hạo .

Mục Văn Hạo đành đưa chìa khóa cho chị Dung, hơn nữa thúc giục : “Đi nhanh .”

Nơi phát tiếng động lớn như thế, bao lâu công an sẽ chạy đến thôi.

 

 

 

Loading...