Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:21:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mục Văn Hạo, thật sự lựa chọn cô !”
Ban đêm, phòng múa Hồng Hải luôn luôn là thịnh thế thái bình.
Diệp Ninh cầm báo tìm Mục Văn Hạo.
Mục Văn Hạo đưa câu trả lời là: “Vậy ? Vừa cô lộ diện, còn đạt đến hiệu quả mà chúng ”
Hiệu quả mà chính là báo chí ngày hôm nay gần như bán sạch, mà lượng ghế của phòng ca múa tối nay cũng đạt đến chín mươi chín phần trăm.
Sau khi những việc xong, sự cuồng nhiệt của các khách hàng đối với Diệp T.ử đạt đến độ cao từ đến nay từng .
Diệp Ninh vô cùng cạn lời.
“Anh giở trò bịp bợm như thế, sợ chờ đến khi phận của vạch trần, sẽ phản phệ càng nghiêm trọng hơn ? Chỉ sợ là mấy đó sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t luôn đó.”
Đây tuyệt đối là chuyện giật gân, đời cô từng thấy cảnh các siêu nổi tiếng hết thời fans phản phệ.
“Cô trở nên nhát gan như thế từ bao giờ ? Hay là cô tin năng lực của ? Huống chi trong bài báo đều đang khen cô, sẽ tiết lộ bất cứ tin tức nào của cô hết.”
Mục Văn Hạo chút hoang mang hỏi ngược , đãng tốn nhiều công sức vì bài báo , thấy Diệp Ninh để ý đến chuyện phận vạch trần như thế, trong lòng cũng quá dễ chịu.
Cho dù cho bên ngoài cô chính là Diệp T.ử thì chứ?
Cùng lắm thì nghỉ ở đoàn văn công nữa, dù thì ở bên cạnh cũng thoải mái hơn việc ở đoàn văn công nhiều.
Diệp Ninh cảm thấy hiện tại cô chẳng khác nào đang đàn gảy tai trâu, hơn nữa đàn ông cũng sẽ thật sự suy nghĩ cho cô.
Từ đầu đến cuối thứ chỉ ích lợi mà thôi.
Mục Văn Hạo nhận Diệp Ninh vui, như : “ vẫn là câu , nếu cô thật sự lo lắng cô sẽ nhận , thì cô nhanh chóng gầy xuống , đạt đến trạng thái mỹ nhát. Đến lúc đó sẽ ai thể uy h.i.ế.p đến cô nữa.”
Nói thật, cũng đang chờ mong ngày đó sẽ đến.
“ cảm ơn nhắc nhở!” Diệp Ninh lạnh lùng quăng một câu, nếu gặp chuyện tương tự mà cô còn chạy tìm đàn ông nữa thì cô sẽ thành một con heo ngu xuẩn.
Diệp Ninh rời , Mục Văn Hạo nhịn .
lúc , chuông điện thoại bàn việc reo lên.
“Alo, là Mục Văn Hạo.”
...
Không ở đầu dây bên cái gì, sắc mặt của Mục Văn Hạo lập tức trở nên âm u.
“ .”
Điện thoại nhanh chóng cúp máy, lập tức từ ghế lên.
Lần đến lượt đ.á.n.h trả .
Một tháng , sáng sớm.
Diệp Ninh hứng gió lạnh, từ bên ngoài thở hổn hển chạy bộ về.
Mấy ngày nay cô tăng mạnh cường độ huấn luyện, buổi sáng mỗi ngày ít nhất chạy bộ năm kilomet, ngoại trừ cái , cô còn cố ý may bao cát buộc chặt ở chân và cánh tay để gia tăng trọng lượng.
Ngoài chính là sắp đến thời gian của hội diễn liên hợp, lịch luyện tập của đoàn văn công cũng đến giai đoạn căng thẳng nhất.
Mỗi ngày ai nấy đều mất ăn mất ngủ, đều cố gắng tăng mạnh thực lực cá nhân và sự phối hợp với tập thể.
Hơn nữa mỗi tuần cô còn đến Hồng Hải ca hát năm ngày, cường độ huấn luyện cao và áp lực công việc như thế, cân nặng của cô cũng bắt đầu nhanh chóng giảm xuống.
Trong vòng một tháng , cô gần như sụt mất mười mấy cân.
Mộng Vân Thường
Cô cao một mét sáu mươi tám, với cân nặng hiện tại thì thể là mập mạp nữa, trông đầy đặn khỏe mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-163.html.]
Diệp Ninh lấy cái quần mà cô mặc lúc , vòng eo thể chứa hai cô của hiện tại, trông vẻ khoa trương.
Số quần áo đương nhiên là mặc nữa .
Ngoại trừ việc cân nặng sụt giảm gầy , mái tóc dài đen nhánh xinh của cô cũng dài đến bả vai.
Trước cô cắt tóc để bán kiếm tiền, hiện tại cũng coi như là chậm rãi dưỡng dài .
Nhìn gương mặt rõ ràng trong gương, cuối cùng cô cũng còn mấy tầng nọng, chỉ chính Diệp Ninh trong sáu bảy tháng qua cô rốt cuộc trải qua những khó khăn vất vả gì.
Mục tiêu của cô là tiếp tục giảm thêm mười cân nữa, khống chế cân nặng ở một trăm đến một trăm mười cân.
Dựa theo tốc độ hiện tại mà , nhiều nhất cũng chỉ cần một hai tháng nữa.
Còn bảy ngày nữa là đến hội diễn liên hợp, hiện tại nếu cô bước lên sân khấu, chắc chắn sẽ còn ai dùng vẻ bề ngoài của cô để kiếm chuyện nữa.
Sau khi gầy cảm giác thật sự , đến cả việc hít thở cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Cô ăn mặc ngay ngắn , canh đúng thời gian ngoài.
Lúc xuống lầu thì gặp Lý Kim Phượng đang dọn dẹp nhà bếp.
Lý Kim Phượng từ lầu xuống, theo bản năng thoáng qua.
mà cô liếc một cái, suýt chút nữa nhận Diệp Ninh.
Lúc Diệp Ninh đang mặc một chiếc áo gió lông dày, áo khoác may , chiều dài lúc đến cảnh chân. Bên hông còn một cái đai lưng cột thành nơ con bướm, đai lưng phụ trợ, vòng eo của Diệp Ninh phác họa một cách mỹ.
Cổ áo khoác cũng cổ áo bình thường, mà là loại cổ áo lông xù trông cực kỳ xa xỉ quý giá.
Lông áo màu xám đậm nổi bật gương mặt trắng nõn sáng sủa của Diệp Ninh.
Trên đầu cô còn đội một cái nón len cùng màu, giữa ấm tác dụng trang điểm thêm cho gương mặt.
Cách ăn mặc Diệp Ninh trông phóng khoáng tự tin, thể hiện khí chất của cô.
“Diệp, Diệp Ninh?”
Lý Kim Phượng mà trợn tròn mắt, giờ phút trong lòng cô vô cùng khiếp sợ.
Gần như ngày nào cô cũng thể gặp Diệp Ninh, nhưng mà cũng vì mỗi ngày đều gặp cho nên cô bao giờ cảm thấy Diệp Ninh đổi quá nhiều.
Cô và mấy trong viện gia thuộc đương nhiên Diệp Ninh giảm cân, hơn nữa còn dần gầy mặt tất cả .
Bình thường cách ăn mặc của Diệp Ninh đều thiên về đơn giản, hiện tại lúc là mùa đông, vì giữ ấm cho nên thể mặc bao nhiêu quần áo thì mặc bấy nhiều, Diệp Ninh thường xuyên dùng quần áo quấn thành cái bánh chưng, cho nên đối với việc Diệp Ninh gầy , bọn họ ngoại trừ thấy mặt của cô thì còn khái niệm gì khác.
mà hôm nay Diệp Ninh mặc áo khoác , kích thích thị giác một cách bất ngờ như thế, Lý Kim Phượng lập tức nhận thấy rõ sự đổi của cô, thậm chí còn chút kinh ngạc.
Rõ ràng là mà cô thấy mỗi ngày, nhưng giống như cô đột nhiên trở nên vô cùng xinh .
“Chị dâu, cô thế?” Diệp Ninh ánh mắt đăm đăm của Lý Kim Phượng, còn tưởng là cô vấn đề ở chỗ nào.
Cúi đầu thoáng qua.
Cái áo khoác là do cô mới đặt hồi mấy ngày , còn khá .
Lý Kim Phượng miễn cưỡng hồn, giật nhẹ khóe miệng: “Cô, cô, cái áo của cô quá, mua chỗ nào thế?”
Cô vốn dĩ hỏi: “Sao cô tự nhiên trở nên như thế”, nhưng mà khi gặp Diệp Ninh thô tục mặt dày, ngu như heo thì thật sự khó thể dùng hai chữ xinh để miêu tả cô nữa.
“Đặt ở trong tiệm may đó.” Diệp Ninh cũng nghĩ nhiều.
“Thì là tự đặt may riêng , chẳng trách như thế, chắc cũng rẻ đúng ?” Lý Kim Phượng hỏi thăm, hai mắt vẫn cứ rời khỏi mặt Diệp Ninh.