Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:21:40
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

khi rời , còn một chuyện cần nữa.” Ánh mắt Phùng Bình về phía cánh tay đang thương của cô.

Diệp Ninh thuận thế sang, lúc mới nhớ cô cũng đang thương.

“Để xử lý miệng vết thương cho cô.” Phùng Bình chủ động .

Diệp Ninh cũng vẻ, xắn tay áo lên để lộ miệng vết thương.

Nếu so với Mục Văn Hạo thì vết thương của cô đương nhiên nhẹ hơn nhiều, Phùng Bình rửa sạch vết thương , đó thoa t.h.u.ố.c chống nhiễm trùng, thêm t.h.u.ố.c bột cầm máu, cuối cùng mới lấy băng gạc băng bó .

“Trước khi vết thương khép , cô cố gắng hạn chế đừng chạm nước.”

Phùng Bình dặn dò vài câu đơn giản, thèm hỏi đến nguyên nhân khiến Mục Văn Hạo và Diệp Ninh thương.

về , tình huống gì khác thì cô cứ gọi điện thoại đến cho .”

Ông cho Diệp Ninh cơ hội từ chối, xong lập tức xách hòm t.h.u.ố.c lên ngoài.

Diệp Ninh cực kỳ cạn lời, tuy rằng cô , nhưng mà bao lâu trong căn nhà rộng lớn vẫn chỉ còn cô và Mục Văn Hạo đang hôn mê.

Bỏ , cô lập tức phòng khách, tự rót cho một ly nước ấm, đó sofa nghỉ ngơi.

Tuy rằng căn nhà chỉ một tầng, nhưng mà hai dãy phòng phía đông và phía tây, hơn nữa cho dù là phòng khách là căn phòng ngủ lúc nãy của Mục Văn Hạo thì đều trang trí vô cùng xa hoa.

Chỉ cần cái đồng hồ sát đất cao chừng một ở trong góc cách đó xa, ngay giá trị xa xỉ, càng miễn bàn đến ghế sofa bọc da và bàn gỗ đặc mà cô đang .

Cách bày trí cũng phù hợp với sở thích của Mục Văn Hạo.

mà một căn nhà rộng như thế, mà ngoại trừ Mục Văn Hạo còn nào khác ở, thật sự trống trải.

Cơn buồn ngủ ập đến, Diệp Ninh dám thật sự ngủ say, dù thì Mục Văn Hạo vẫn còn đang truyền dịch, cô cần chờ đến khi truyền dịch xong mới thể nghỉ ngơi.

Hiện tại hơn một giờ sáng, cô ngáp dài, cố gắng thức đêm.

Sáng hôm , Mục Văn Hạo đau tỉnh, miệng vết thương bụng đau rát, nhưng mà cơn đau cho vẫn còn sống.

Ánh nắng mặt trời bên ngoài cửa sổ chói mắt, bình t.h.u.ố.c truyền dịch xong treo ở bên cạnh, mà thì đang yên giường.

Trong phòng ngoài phòng đều yên ắng, quá quen với cảm giác yên ắng .

Anh giãy dụa dậy, nhưng chỉ mới nhúc nhích một chút, đầu óc vòng vòng.

Lúc đột nhiên tiếng bước chân từ bên ngoài vang lên, giữa mày lập tức dâng lên một chút lệ khí.

Cửa phòng mở , Diệp Ninh từ bên ngoài .

bên trong tiếng động mới xem thử, quả nhiên Mục Văn Hạo tỉnh .

Mục Văn Hạo thấy cô, đầu tiên là sửng sốt, đó lệ khí chậm rãi tiêu tán.

“Sao cô ở chỗ ?”

Trên đầu Diệp Ninh rơi xuống ba sọc đen, giọng điệu ghét bỏ của , bộ tưởng cô nơi lắm ?

“Anh quên hết chuyện tối hôm qua hả?”

Mục Văn Hạo đương nhiên là nhớ rõ, nhưng mà còn tưởng rằng cô về từ lâu .

Mộng Vân Thường

“Bác sĩ Phùng mất m.á.u quá nhiều, cần chăm sóc, nhưng mà nơi ngoại trừ thì còn ai nữa.” Diệp Ninh giải thích đơn giản.

“Nếu hiện tại tỉnh thì còn việc gì nữa, cũng về .”

Cô đang ước gì thể nhanh chóng về đây.

“Khoan .”

Mục Văn Hạo thấy cô thật sự xoay định rời , gần như theo bản năng mở miệng gọi.

chóng mặt quá, cô đỡ dậy .”

Hiện tại tình hình của như thế , thật sự cần bên cạnh để sai khiến, tìm khác, còn bằng tìm cô.

Diệp Ninh cố nén cảm xúc bùng nổ của xuống, ngoài nhưng trong đến giường.

“Ông chủ Mục, mất m.á.u quá nhiều, nhất là nên xuống. Huống chi vết thương của mới khâu , nếu như nứt thì cho lắm.”

Mục Văn Hạo thể lời cô chứ, nhanh chóng vươn tay về phía cô.

Diệp Ninh lẩm bẩm lầm bầm cái gì đó trong miệng, nhưng vẫn túm chặt cánh tay của , nâng dậy.

 

 

 

Chỉ một động tác đơn giản thôi cũng Mục Văn Hạo đổ mồ hôi đầy đầu, nhưng mà phát bất cứ âm thanh nào.

Diệp Ninh thể bội phục năng lực chịu đau của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-155.html.]

uống nước.” Mục Văn Hạo dậy trực tiếp lệnh.

Diệp Ninh chỉ thể tiếp tục rót nước cho .

Mục Văn Hạo giơ tay sờ soạng ly nước đưa đến, mặt mày khó chịu.

“Nóng quá.”

Giữa mày Diệp Ninh bắt đầu xuất hiện chữ “xuyên”, rõ ràng gì đó, nhưng cuối cùng vẫn cố nén xuống.

Một lúc , cô đưa ly nước thứ hai đến mặt Mục Văn Hạo.

Lúc Mục Văn Hạo mới cầm lên uống.

Diệp Ninh cầm lấy ly nước trả, tiện tay đặt lên tủ lùn ở cạnh mép giường.

“Ông chủ Mục, nếu còn chuyện gì khác...”

đói bụng, cô nấu cháo .”

Cô mới một nửa Mục Văn Hạo ngang ngược ngắt lời.

Diệp Ninh thật sự nhịn nữa: “Ông chủ Mục, hầu của , chăm sóc thì thể tìm khác đến. còn việc, ...”

thể trả tiền thuê cho cô.” Mục Văn Hạo một nữa trực tiếp ngắt ngang lời Diệp Ninh .

Sắc mặt của Diệp Ninh trở nên vô cùng khó coi.

Mục Văn Hạo tiếp tục : “Tốt cũng coi như là ông chủ của cô, cô nhờ điều tra đám mà Sầm Lan thuê, cũng là cô nợ một , lúc bây giờ cô trả .”

Diệp Ninh cực kỳ cạn lời , nhưng mà cố tình cô thật sự từng như thế.

Mục Văn Hạo vô cùng bình tĩnh cô.

“Phù.” Diệp Ninh thở dài một , đó khẽ cửa động khóe môi : “ thật sự cách chăm sóc khác, gọi điện cho cô Đường đến nha?”

Toàn bộ trong phòng ca múa đều mối quan hệ giữa Mục Văn Hạo và Đường Uyển Như, hiện tại Mục Văn Hạo gặp chuyển , Đường Uyển Như mới là nên bổn phận ở nơi đây.

Hơn nữa nếu Đường Uyển Như đến, lẽ còn thể dịu bầu khí căng thẳng giữa hai bọn họ, cho đôi bên đều cơ hội nhượng bộ.

Mục Văn Hạo tên của Đường Uyển Như, đường nét gương mặt lập tức trở nên căng thẳng, đến cả nhiệt độ khí trong phòng cũng lập tức giảm xuống.

Anh trả lời, nhưng Diệp Ninh đáp án.

“Nếu cô Đường , thì gọi chị Dung đến.”

Nhìn thấy Diệp Ninh kháng cự như thế, tâm trạng của Mục Văn Hạo cũng .

“Có cần gọi điện thoại đến cho đoàn văn công ?”

Diệp Ninh nín thở, kinh ngạc trừng mắt .

Anh đang uy h.i.ế.p cô đó hả?!

Tầm mắt của hai va chạm , tia lửa b.ắ.n tung tóe.

Một giây.

Hai giây.

Cuối cùng vẫn là Diệp Ninh thua cuộc.

nấu cháo.”

Đầu óc của cô vấn đề lắm mới giảng đạo lý với loại đàn ông .

Mục Văn Hạo thấy cô xụ mặt, cam lòng ngoài, khóe môi cong lên nở nụ sung sướng.

Từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ, tuy rằng phụ nữ luôn biểu hiện lời, nhưng mà từ đến nay cô vẫn hề đổi ý định phản kháng .

Diệp Ninh phòng bếp, nấu cháo mắng Mục Văn Hạo.

Dính líu đến Mục Văn Hạo là chuyện sai lầm nhất mà cô từng từ đến nay.

Nửa tiếng , Diệp Ninh bưng cháo về phòng ngủ nữa.

Mục Văn Hạo vẫn giữ nguyên tư thế như lúc cô khỏi phòng, chẳng qua hiện tại nhắm mắt .

“Ông chủ Mục?”

Diệp Ninh thử gọi.

Mục Văn Hạo bất cứ phản ứng gì.

Diệp Ninh buông chén cháo , đó đến mặt Mục Văn Hạo, duỗi tay quơ tới quơ lui mặt , xác định xem ngủ thật .

 

 

 

 

Loading...