Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 150
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:21:35
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh ở sân khấu đàn dương cầm, cô đương nhiên quá quen thuộc với bài hát , cho nên đàn tấu để ý đến phản ứng của .
Nhất là mấy Lâm Thanh ở thính phòng.
Khi thấy Lâm Thanh lộ sắc mặt hài lòng, trong lòng Diệp Ninh cũng vui vẻ.
Bài hát kết thúc, cảm xúc của vẫn cứ đắm chìm bên trong ca khúc .
Thành viên trong đội ca hát và dàn nhạc là biểu diễn, càng chấn động hơn nữa.
Bốp.
Bốp bốp.
Mãi đến khi tiếng vỗ tay của một vang lên.
Lâm Thanh lên vỗ tay, đây là lời khen ngợi lớn nhất cho ca khúc .
Trương Quốc Trụ cũng theo sát phía , ngay cả Hà Khôn và Viên Học Trí cũng đều dậy.
Bọn họ buộc thừa nhận , cho dù bài hát là do một ca nữ trong phòng ca múa sáng tác thì cũng đủ để bọn họ chọn dùng .
“Tốt lắm!” Lâm Thanh đầu tiên là lên tiếng khen ngợi, đó tiếp tục : “ đồng ý cho ca khúc biểu diễn trong buổi biểu diễn liên hợp cuối năm nay, thời gian tiếp theo, cần vất vả luyện tập thêm .”
Quyết định của Lâm Thanh cho tất cả sân khấu đều vô cùng phấn chấn.
“Đội trưởng Lý, đội trưởng Từ, hai theo .”
Lý Kiến Hoa lập tức với mấy đang kích động ở sân khấu: “Mọi ăn cơm , chiều nay tiếp tục luyện tập.”
Anh xong mới theo Từ Minh Vũ, đuổi kịp bước chân của Lâm Thanh.
Bầu khí lập tức thả lỏng , vô tiếng kêu gọi vang lên.
“Trong buổi biểu diễn liên hợp với đoàn văn công Tây Nam , chắc chúng sẽ thua nhỉ?”
Bởi vì một bài hát, dường như cũng thêm tự tin.
Bầu khí áp lực kéo dài nhiều ngày, hôm nay cuối cùng cũng thả lỏng đôi chút.
Diệp Ninh ngược bình tĩnh, bởi vì cô rõ ở mặt thực lực chênh lệch cực lớn, thứ bọn họ nghĩ là thế nào để chiến thắng, mà là thua cho mặt mũi.
Vương Hinh Tuyết giữa mấy thành viên trong đội ca hát đang cảm xúc trào dâng, mặt mày lộ vẻ dữ tợn.
Cô đương nhiên bài hát quan trọng đến cỡ nào, nhưng cơ hội cứ cướp ngay mặt cô .
Không cam lòng!
Cô thật sự cam lòng!
Ba Lâm Thanh, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa văn phòng của đoàn trưởng.
“Bài hát , các giá cả ?”
Lâm Thanh chuẩn sẵn tâm lý.
“Bên phía Diệp T.ử giá cả sẽ do chúng đưa .”
Câu trả lời của Từ Minh Vũ Lâm Thanh kinh ngạc.
mà chị nhanh chóng hiểu gì đó.
“Xem bán cho chúng ân tình .”
Hơn nữa bọn họ còn thể nào từ chối ân tình .
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đoán chị đang nghĩ gì, dám tùy tiện phát biểu ý kiến.
mà Lâm Thanh nhanh chóng lộ vẻ mặt hiền hòa : “Nếu như thế, cứ dựa theo giá cả cao nhất trong đoàn cho cô .”
Hai hề ngạc nhiên chút nào, bởi vì bài hát xứng đáng.
Ra khỏi văn phòng, Từ Minh Vũ cầm biên lai Lâm Thanh phê duyệt, trực tiếp đến phòng tài vụ.
mà đường đến đó, gặp Trương Quốc Trụ từ trong phòng biểu diễn .
“Đội trưởng Từ, chúc mừng , cuối cùng cũng tìm cách giải quyết vấn đề .”
Trương Quốc Trụ thật lòng mừng cho bọn họ, đồng thời cũng hâm mộ.
Từ Minh Vũ khống chế nụ mặt: “Chuyện khó khăn nhất cuối cùng cũng giải quyết, bên tổ diễn kịch của chuẩn thế nào ?”
Trương Quốc Trụ thở dài : “Đã sáng tác vài kịch bản , nhưng đều cảm giác mỹ cho lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-150.html.]
Từ Minh Vũ cũng hiểu cảm giác hiện tại của , tình hình bên đội diễn kịch còn nghiêm túc hơn bọn họ nhiều, kịch bản cũng tự .
Từ Minh Vũ trò chuyện vài câu với Trương Quốc Trụ xong, đó lập tức tách .
Chờ đến khi khỏi phòng kế toán, tay cầm thêm một phong thư dày cộm.
“Đội trưởng Từ, chúng chuẩn đến nhà ăn ăn cơm, chung ?”
Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh đến, gặp thì chủ động mời.
Hiện tại của đội ca hát và đội nhạc khí đều vô cùng vui vẻ, thật sự là khác một trời một vực mới mấy ngày .
“Thôi, còn ngoài nữa.”
“Có chuyện gì còn quan trọng hơn chuyện ăn cơm chứ?” Trịnh Thư Vân nhịn trêu chọc.
Từ Minh Vũ : “Chúng lấy ca khúc của về, nhưng mà còn trả tiền cho .”
Diệp Ninh như thế, lập tức để ý đến phong thư mà đang cầm trong tay, cũng đoán việc gì.
Lần đợi Trịnh Thư Vân mở miệng, cô lên tiếng .
“Cũng cần sốt ruột đến thế.”
Từ Minh Vũ vẫn cứ kiên quyết: “Lần đoàn văn công thật sự thiếu Diệp T.ử một ân tình lớn, lúc nãy mới gặp đạo diễn Trương, bên phía tổ diễn kịch của bọn họ mãi vẫn xác định kịch bản, nếu nhờ Diệp Tử, hiện tại chúng cũng sẽ giống như thế. Người sáng tác cho cô một ca khúc như thế, đương nhiên nhanh chóng trả tiền cho .”
Diệp Ninh thấy hưng phấn như thế, cũng khuyên nhủ nữa.
“Diệp T.ử cũng sảng khoái, ngờ còn thể đưa ca khúc đó trả tiền nữa.” Trịnh Thư Vân theo bóng dáng Từ Minh Vũ rời , cảm thán : “ mà ngờ đến cả đạo diễn Trương cũng khó xử.”
Diệp Ninh quá quen thuộc với Trương Quốc Trụ, nhưng mà cô từng cùng Trịnh Thư Vân đến tổ diễn kịch vài , bầu khí ở bên cũng .
Trịnh Thư Vân thấy Diệp Ninh phản ứng gì, tiếp tục : “Cô , đạo diễn Trương chính là bằng cấp cao cấp nhất trong đoàn văn công của chúng , kinh nghiệm việc chỉ đoàn trưởng. Hơn nữa đạo diễn Trương đến tổ diễn kịch của đoàn văn công chúng cũng coi như là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, dựa theo kinh nghiệm của thì thể đến nơi càng hơn.”
Diệp Ninh hiếm khi Trịnh Thư Vân khen khác như thế, xem cô thật sự là đ.á.n.h giá thấp vị đạo diễn Trương .
Chiều tối, Diệp Ninh đúng giờ phòng ca múa Hồng Hải.
Quả nhiên chị Dung lập tức đưa tiền mà buổi trưa Từ Minh Vũ mới đưa đến, bỏ trong tay cô.
Diệp Ninh tiện tay đặt tiền trong ngăn kéo của bàn trang điểm, đó về phía chị Dung.
“Chị Dung, còn chuyện gì ?”
Hôm nay chị Dung trông khác với bình thường, mặt mày căng thẳng, lộ vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Chị Dung thôi.
Dưới ánh chăm chú của Diệp Ninh, chị cẩn thận đóng cửa phòng trang điểm , đó hạ giọng : “Mấy ngày nay chỉ sợ bầu khí trong phòng ca múa sẽ lắm, cô cũng để ý nhiều một chút, nhất định đừng trêu chọc ông chủ.”
“Rốt cuộc xảy chuyện gì thế?”
Nếu chuyện nghiêm trọng thì chị Dung sẽ trịnh trọng nhắc nhở cô như thế.
Chị Dung suy nghĩ một chút, cảm thấy cho Diệp Ninh cũng gì, lúc mới bổ sung thêm: “Là cô Đường gây sự rời khỏi ông chủ.”
Diệp Ninh sửng sốt, rõ ràng là ngờ sẽ là chuyện .
mà dựa mối quan hệ giữa Mục Văn Hạo và Đường Uyển Như mà , lẽ Đường Uyển Như chỉ là tùy ý cáu kỉnh kiếm chuyện, tuyệt đối sẽ rời khỏi Mục Văn Hạo.
“Tình hình khác.” Hình như chị Dung nhận suy nghĩ của cô, đành kỹ càng hơn: “Cô phòng ca múa Lam Phong ?”
Diệp Ninh gật đầu.
Từ khi cô đến Hồng Hải ca hát, cũng một ít hiểu về mấy cái phòng ca múa .
Phòng ca múa Lam Phong là phòng ca múa lớn nhất trong thành phố kế bên, quy mô còn chút lớn hơn Hồng Hải.
“Tuy rằng chúng và Lam Phong ở trong cùng một thành phố, nhưng mà hai bên vẫn luôn âm thầm hoặc công khai so kè chuyện ăn với . Cũng rốt cuộc cô Đường cách nào mà thể chuyện với bên Lam Phong, chỉ liên tục cướp mấy vụ ăn của ông chủ, ngày hôm qua còn trực tiếp trở mặt với ông chủ, là rời khỏi Hồng Hải, qua Lam Phong.”
Mộng Vân Thường