Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 149
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:21:34
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh những gương mặt hồi hộp chờ mong ở xung quanh, cố gắng khống chế ý khóe miệng.
Cô hết những chuyện thể , chuyện còn trông cậy sự cố gắng của bọn họ.
Bên phía Lý Kiến Hoa cũng tình huống tương tự, mỗi một thành viên trong đội ca hát cũng đều đang nhanh chóng quen với nội dung lời bài hát.
mà ngoại trừ những chuyện , việc lựa chọn hát chính cho bài hát cũng Lý Kiến Hoa khó xử.
Bởi vì là bài hát mới, cũng thể xác định rốt cuộc thì giọng của Vương Hinh Tuyết là của Tôn Manh Manh sẽ càng thích hợp với ca khúc hơn.
Nếu vì định thì đương nhiên là nên để Vương Hinh Tuyết hát chính, nhưng mà mấy ngày hôm nay trạng thái của Vương Hinh Tuyết đều cho lắm.
“Đội trưởng, thật sự thể !”
Vương Hinh Tuyết rõ tầm quan trọng của việc hát chính bài hát , lập tức lên tinh thần, chủ động giành lấy cơ hội.
mà cô mới xong, Tôn Manh Manh cũng lập tức tỏ thái độ : “Đội trưởng, cũng thử.”
Cô mở miệng, lập tức hấp dẫn lực chú ý của tất cả sân khấu.
Vương Hinh Tuyết nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Tôn Manh Manh, nhào lên may miệng của cô .
“Tôn Manh Manh, thể hiểu tâm trạng của cô, nhưng mà cô là mới, cho dù cô thực lực thì vẫn còn thiếu kinh nghiệm biểu diễn sân khấu.”
“Chị Hinh Tuyết, cô cũng là từ mới tiến bộ như bây giờ, cũng chính vì là mới cho nên mới càng cần rèn luyện nhiều hơn.” Tôn Manh Manh mỉm , nhưng ánh mắt vô cùng kiên quyết.
Đây là đầu tiên Tôn Manh Manh trực tiếp đối đầu với Vương Hinh Tuyết sân khấu, bình thường đại đa thời gian cô đều ở trong trạng thái gặp yên .
Lý Kiến Hoa ngờ hai bọn họ sẽ tranh giành lúc , đau đầu.
Hiện tại các lãnh đạo trong đoàn đều đang ở bên , chuyện quan trọng nhất chính là thể thuần thực biểu đạt lời bài hát.
Cho dù thế nào thì cũng cần chọn một trong hai .
Ánh mắt đảo tới đảo lui giữa hai , cuối cùng vẫn dừng Vương Hinh Tuyết.
“Vương Hinh Tuyết hát chính.”
Thật Vương Hinh Tuyết càng cần cơ hội hơn Tôn Manh Manh nhiều.
Vương Hinh Tuyết thở phào nhẹ nhõm, vô cùng ơn Lý Kiến Hoa, đồng thời còn quăng cho Tôn Manh Manh một ánh mắt khiêu khích.
Tôn Manh Manh cũng buồn bực, ngược thẳng lưng tiếp tục với Lý Kiến Hoa: “Đội trưởng, nhớ hết bộ lời bài hát !”
Một câu vô cùng đơn giản cô trở thành tâm điểm của sự chú ý nữa.
“Nhanh ?”
Lý Kiến Hoa kinh ngạc, đây cũng là suy nghĩ trong lòng .
Mặt Vương Hinh Tuyết lập tức xuất hiện vết nứt, thất thanh phản bác : “Không thể nào chuyện đó !”
Giây tiếp theo, Tôn Manh Manh chút hoang mang thuộc lòng bộ lời bài hát.
Lần đến cả Diệp Ninh cũng lau mắt mà cô .
Từ khi bọn họ nhận lời bài hát đến bây giờ cũng chỉ mới năm sáu phút mà thôi, mà Tôn Manh Manh nhớ hết bộ, đây cũng chuyện bình thường thể .
Cô gái cũng đang giấu nghề đây mà.
Tất cả trong đội ca hát đều bội phục Tôn Manh Manh, sắc mặt của Vương Hinh Tuyết trở nên cực kỳ khó coi.
Cho dù Lý Kiến Hoa lòng giúp đỡ Vương Hinh Tuyết thì cũng , thầm thở dài, đó về phía Tôn Manh Manh.
“Vậy để Tôn Manh Manh hát chính .”
“Vâng, đội trưởng.”
Giọng của Tôn Manh Manh tràn ngập tự tin, lập tức đến vị trí chính giữa sân khấu.
Vị trí chỉ thuộc về hát chính.
Vương Hinh Tuyết siết chặt nắm tay, ngón tay cắm lòng bàn tay, hận ý của cô đối với Tôn Manh Manh cũng lên đến đỉnh điểm.
Lâm Thanh kiên nhẫn chờ đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-149.html.]
mà Hà Khôn và Viên Học Trí bên cạnh chị đang khe khẽ nhỏ với .
“Nghe bài hát là do hai Lý Kiến Hoa mua từ trong tay một ca nữ.”
“ cũng thế, ca nữ nổi tiếng. Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ cũng hết cách , ngờ đến nông nỗi tìm loại để mua ca khúc.”
“Dù cũng tin một ca nữ thể sáng tác ca khúc gì ho.”
Hai lắc đầu quan sát Lâm Thanh.
Bọn họ đều cảm thấy chuyện mua ca khúc của Diệp T.ử tuyệt đối là , nhưng hình như Lâm Thanh phản đối. Cho nên bọn họ mới cố ý như thế, chủ yếu là để Lâm Thanh rõ thái độ của bọn họ.
Mộng Vân Thường
mà Lâm Thanh vẫn hề phản ứng gì.
Hai về phía Trương Quốc Trụ cũng đang ở bên cạnh.
“Đạo diễn Trương, chuyện cảm thấy thế nào?”
Trương Quốc Trụ đạo diễn, mấy ngày nay cũng sứt đầu mẻ trán, bộ phận diễn kịch của bọn họ cũng đang cố gắng luyện tập tiết mục mới, nhưng mà mỗi một sáng tác kịch bản mới đều bọn họ quá hài lòng, gì còn tâm trạng quan tâm những bộ phận khác chứ.
“Chờ lát nữa , ca khúc đương nhiên là nhất, nếu thì cần là .”
Anh vẫn khá thể thông cảm cho Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ, tình huống thực lực cách xa với đoàn văn công Tây Nam như thế, biện pháp duy nhất để tăng lên thực lực trong thời gian ngắn chính là sáng tác một ca khúc mới thật .
Mà tổ diễn kịch của bọn họ khác, kỹ thuật diễn của diễn viên là một phương diện, quan trọng nhất cũng là kịch bản.
Lần tổ diễn kịch cũng cần đưa một tiết mục cùng tham dự hội diễn, bảy tám ngày qua ngủ ngon .
Hà Khôn mới chuyện cũng chỉ thể gật đầu đồng ý.
mà và Viên Học Trí vô cùng khẳng định rằng ca khúc mới sắp sửa luyện tập chắc chắn sẽ bọn họ hài lòng.
“Đội trưởng Lý, bên thế nào ?”
Từ Minh Vũ xác nhận với Lý Kiến Hoa.
“Được .”
“Bên cũng .”
Từ Minh Vũ xong thở hắt , thật bọn họ là đội trưởng, còn căng thẳng hồi hộp hơn các đội viên nhiều.
“Bắt đầu thôi.”
Lý Kiến Hoa lệnh, và Từ Minh Vũ cùng xuống sân khấu.
Bầu khí trong đại sảnh lập tức trở nên vô cùng căng thẳng.
Hà Khôn và Viên Học Trí đều đang chờ xem trò hề của đội ca hát và dàn nhạc.
mà khi âm nhạc mới vang lên, biểu tình của hai gần như đều đồng loạt cứng .
Bắt đầu từ nốt nhạc đầu tiên cũng trái tim của như bóp chặt, gần như chỉ mới là một khúc nhạc dạo cũng đủ bất ngờ.
Tiếng hát của Tôn Manh Manh vang lên.
Giọng hát của cô trong trẻo, bởi vì lời bài hát, cô thậm chí còn cố ý giọng của trở nên dày hơn, sự dẫn dắt của cô , khí thế của cả bài hát cũng bùng nổ.
Lâm Thanh ở vị trí chính giữa nhất thính phòng lộ vẻ mặt kinh ngạc, đó khóe miệng bắt đầu nhịn cong lên.
Hà Khôn và Viên Học Trí một giây còn đang thề thốt khẳng định, hiện tại đều ngơ ngẩn.
Cảm xúc của bọn họ bởi vì ca khúc lên xuống phập phồng mà nhiệt huyết sôi trào theo.
Sao thể một ca khúc lòng phấn chấn như thế chứ?
Hà Khôn há to miệng, đột nhiên vô cùng hối hận vì lúc những lời lúc nãy.
Lần ngờ thật sự đội ca hát và ban nhạc đào một báu vật, nếu bọn họ trình diễn bài hát trong buổi biểu diễn liên hợp, chắc chắn thể thu hẹp cách chênh lệch thực lực với đối phương.
Người kích động nhất vẫn là Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ, bọn họ sớm ca khúc sẽ thành công đến mức nào, nhưng mà khi nó thật sự biểu diễn, bọn họ vẫn cứ bất ngờ.
Chỉ bọn họ , Diệp T.ử chỉ tốn năm ngày để sáng tác một ca khúc như thế.
Năm ngày đó!
Rốt cuộc Diệp T.ử là một tài giỏi học thức đến thế nào mới thể thực lực mạnh đến thế chứ?!