Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:21:20
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Uyển Như, Diệp T.ử là Diệp Tử, em là em, chỉ cần em ngoan ngoãn lời thì Diệp T.ử vĩnh viễn đều sẽ thể thế vị trí của em.” Mục Văn Hạo quá để ý mà nhắc nhở cô .

Đương nhiên cô cũng hiểu cái điều kiện tiên quyết , chính là ngoan ngoãn lời.

Đường Uyển Như siết chặt lấy làn váy, cố gắng đè nén vẻ oán hận trong mắt xuống.

Diệp Ninh ở sân khấu mới biểu diễn kết thúc, bầu khí đẩy lên đỉnh cao trong tối ngày hôm nay.

Ngay lúc Diệp Ninh chào cảm ơn chuẩn xuống sân khấu, bên cạnh đột nhiên một đàn ông nhảy .

Người đàn ông cầm theo một bó hoa tươi, tốc độ cực kỳ nhanh, thậm chí cho những khác thời gian phản ứng.

 

“Diệp Tử, yêu cô!”

xông lên sân khấu, lập tức kích động hò hét, mục tiêu vô cùng rõ ràng, lao thẳng về phía Diệp Ninh ở phía màn lực.

Biến cố đột nhiên diễn đều bất ngờ, ngay cả vẻ mặt của Mục Văn Hạo cũng đổi.

Màn lụa treo sân khấu cũng quá chắc chắn, chỉ cần giật mạnh một chút là sẽ rơi xuống ngay, mà lúc đó Diệp Ninh sẽ lập tức xuất hiện mặt .

Đường Uyển Như thấy cảnh , trong ánh mắt lộ vẻ vặn vẹo.

Diệp Ninh bại lộ gương mặt thật hơn bất cứ ai hết, nếu thế “Diệp Tử” sẽ trở thành chê lớn nhất của phòng ca múa Hồng Hải!

“Cản tên đó !”

Mục Văn Hạo lộ vẻ mặt tức giận và sốt ruột, la to với vệ sĩ cách sân khấu xa.

đàn ông gần Diệp Ninh trong gang tấc, gì còn thể chạy đến kịp chứ.

Diệp Ninh cũng ngờ là sẽ chuyện xảy , tuy rằng cách màn lụa, nhưng mà cô vẫn thể thấy rõ mỗi một hành vi cử động và vẻ mặt của đàn ông .

Tuy rằng đàn ông la hét “ yêu cô”, nhưng mà trong mắt chỉ chút tình cảm nào, ngược còn lộ vẻ hưng phấn đến vặn vẹo.

Bó hoa tay gã cũng trở thành vật che đậy, gã mới đến gần, chuyện đầu tiên chính là giơ tay kéo màn lụa xuống.

Thay vì bày tỏ tình yêu mà điên cuồng lao lên sân khấu, còn bằng là gã thế vì cô bại lộ ở mặt .

Sau khi ý thức chuyện , Diệp Ninh chút do dự nâng chân lên đạp thẳng lên n.g.ự.c đàn ông .

Mà ngón tay của đàn ông đó thậm chí chạm đến màn lụa , đó bay ngược theo quỹ đạo hình parabol vô cùng mỹ, trực tiếp đá bay ngoài.

Cùng lúc đó, màn lụa chậm rãi từ sân khấu rơi xuống.

Tất cả ở đây đều ngờ rằng sẽ xảy biến cố thế , trong phút chốc, bộ phòng ca múa đều rơi yên lặng đến đáng sợ.

Mục Văn Hạo dậy, bàn tay đặt bên siết chặt thành nắm đấm, vẻ mặt cho sợ hãi.

Người đàn ông bay té giữa sàn nhảy, nhưng ánh mắt của vẫn cứ chằm chằm sân khấu.

Màn lụa mỏng chậm rãi rơi xuống.

ánh mắt nóng rực đều chờ mong thấy gương mặt thật của Diệp Tử.

Đường Uyển Như càng kích động đến mức quên cả việc quản lý biểu tình, ánh mắt của cô kịch liệt co rụt , màn lụa mỏng cực lớn chạm Diệp Ninh, ngờ bao phủ cô ở bên trong.

Khung cảnh trong tưởng tượng của Đường Uyển Như cũng xảy , giờ phút Diệp Ninh ở lụa mỏng như ẩn như hiện, giống như một bức tranh tuyệt .

Không sàn nhảy ai là đầu tiên phát tiếng kinh ngạc cảm thán, quả nhiên ông trời đều ưu ái cho , tình huống hỗn loạn như thế nhưng vẫn thể tạo một hình ảnh như thần tiên khó thể quên như thế.

Mục Văn Hạo Diệp Ninh ở phía màn lụa, cô vốn dĩ mặc trang phục biểu diễn vô cùng hoa lệ, cộng thêm tóc giả tạo hình mỹ, cho nên hiện tại chỉ dựa bóng dáng sẽ ai phát hiện sự thật cô chỉ là một mập mạp, hơn nữa còn tạo càng nhiều gian khiến mơ màng hơn.

Một tình huống nguy hiểm Diệp Ninh hóa giải.

“Đưa cô Diệp T.ử hậu trường.”

 

 

 

“Nói! Là ai kêu mày đến gây sự hả?”

Trong văn phòng của Mục Văn Hạo truyền tiếng kêu t.h.ả.m thiết của đàn ông.

“Không ai hết, thích Diệp Tử, cho nên...”

Người đàn ông liên tục lặp lặp những lời , nhưng mà Mục Văn Hạo chán , đợi đàn ông xong, ngón út của đàn ông lưỡi d.a.o sắc bén trực tiếp cắt đứt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-136.html.]

Máu tươi b.ắ.n tung tóe.

“A!!!”

Người đàn ông đau đến tê tâm liệt phế.

Đường Uyển Như thẳng ở cách Mục Văn Hạo xa thấy cảnh , run lên.

đương nhiên sớm Mục Văn Hạo tàn bạo, nhưng mà lâu lắm thấy nổi giận đến thế .

Người đàn ông kêu rên, lăn lộn đầy đất.

Mặt Mục Văn Hạo lạnh như băng quăng d.a.o găm dính m.á.u đến mặt gã , hơn nữa còn cầm lấy khăn tay trắng bàn lau tay của .

“Quăng ngoài .”

Anh rõ ràng là tra hỏi nữa.

Người đàn ông đau đến mặt mày vặn vẹo thậm chí cần chờ đến đám vệ sĩ tay, lăn bò thoát ngoài.

sợ chậm một giây, đến mạng cũng giữ nổi.

“Mấy đều ngoài hết .” Giọng của Mục Văn Hạo lạnh nhạt đến cùng cực.

Mộng Vân Thường

Trong văn phòng cực lớn nhanh chóng chỉ còn và Đường Uyển Như.

Anh chút hoang mang đến ghế sofa, rót một ly rượu vang đỏ cho .

Đường Uyển Như cẩn thận đến gần : “Văn Hạo, đừng giận.”

Mục Văn Hạo gì, chỉ bưng rượu vang đỏ lên uống.

Đường Uyển Như vẫn luôn để ý đến cảm xúc của , đó chậm rãi xuống bên cạnh.

“Em thấy thật sự là bởi vì quá thích Diệp Tử, thật em cũng từng gặp khách hàng điên cuồng như thế .”

cẩn thận thử thăm dò.

Trên mặt Mục Văn Hạo ngoài trừ vẻ lạnh lùng thì còn bất cứ biểu tình nào khác.

Đường Uyển Như hít một thật sâu : “Nguy hiểm ngày hôm nay coi như giải quyết, nhưng mà loại chuyện như thế sẽ luôn khó tránh khỏi. Với chúng cũng thể lấy bạo chế bạo mãi , lỡ như đến lúc đó chọc nên chọc, chúng cũng sẽ phiền phức.”

Mục Văn Hạo híp mắt , ánh mắt về phía cô trở nên vô cùng sâu lắng.

“Vậy em coi chúng cái gì bây giờ?”

Trong lòng Đường Uyển Như vô cùng vui vẻ, nhưng vẫn cố vẻ mặt nghiêm túc : “Hình tượng của Diệp T.ử thật sự thể gặp , em hiện tại Diệp T.ử thể mang đến độ nổi tiếng cho phòng ca múa, nhưng mà ảnh hưởng do cô mang đến cũng sẽ lớn. Em suy nghĩ cẩn thận xong, cảm thấy nên chậm rãi giảm tần suất biểu diễn của cô xuống, nhưng mà cứ yên tâm, những ngày cô lên sân khấu biểu diễn, em thể vất vả một chút, lên hát .”

Nói xong lời cuối cùng, cô vẻ như tất cả chuyện đều suy nghĩ vì Mục Văn Hạo.

mới xong, bầu khí bên trong văn phòng lập tức đông cứng .

Ánh mắt của Đường Uyển Như về phía Mục Văn Hạo tràn ngập tình yêu, chờ đợi đưa quyết định.

Ngay lúc cô cảm thấy Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ thuyết phục thì Mục Văn Hạo đột nhiên giơ tay nắm lấy cằm của cô .

Tay của đàn ông giống như một cây kìm sắt, cứ như bóp nát xương cốt của cô .

Đường Uyển Như đau đến kêu lên, gần như theo bản năng tránh thoát.

mà ánh mắt hung ác nham hiểm của Mục Văn Hạo trái tim của cô đập hẫng một nhịp.

“Văn Hạo, em đau.”

Trong mắt cô rưng rưng nước mắt, yếu đuối đáng thương cầu xin.

Mục Văn Hạo thấy dáng vẻ của cô , cũng lộ bất cứ vẻ thương hương tiếc ngọc nào, ngược giống như bóng tối bao phủ, âm u khủng bố.

“Cô cũng ghét nhất là loại tự cho rằng thông minh.”

Hơi thở của Đường Uyển Như khựng , sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

“Văn Hạo, em hiểu đang cái gì.”

 

 

 

 

 

Loading...