Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:11
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xưởng gỗ cho xe chở vụn gỗ nghiền nát sang xưởng sản xuất giấy. Phùng Cương chờ từ sớm, thấy ký hiệu của xưởng gỗ thùng xe liền hiểu chuyện.

Giao dịch diễn suôn sẻ, tiền trao cháo múc. Tổng cộng tám tấn vụn gỗ, theo mức giá thỏa thuận từ là một trăm năm mươi đồng một tấn, Phùng Cương đưa cho Diệp Ninh một nghìn hai trăm đồng. Tờ tiền mệnh giá lớn nhất là mười đồng, cầm tay thành cả một xấp dày.

“Đồng chí Diệp Ninh, cho phép hỏi nhiều một câu, cô quan hệ thế nào với xưởng gỗ bên ?”

Phùng Cương giấu tò mò, bởi Diệp Ninh trông thật sự giống việc trong xưởng gỗ.

Diệp Ninh mỉm đáp: “Không quan hệ gì cả.”

Câu trả lời khiến Phùng Cương càng thêm khó hiểu, nhưng Diệp Ninh chủ động chào tạm biệt. Ông cũng là thức thời, hỏi thêm nữa. Dù ông nắm nguồn hàng, thể trực tiếp liên hệ hợp tác với xưởng gỗ.

Rời khỏi xưởng giấy, Diệp Ninh đếm sáu trăm bốn mươi đồng đưa cho tài xế, nhờ mang về xưởng gỗ. Lúc tâm trạng của tài xế vô cùng phức tạp. Anh tận mắt chứng kiến bộ quá trình giao dịch, cũng rõ Diệp Ninh nhận bao nhiêu tiền. Chỉ đổi tay một lượt mà cô kiếm lời năm trăm sáu mươi đồng. Số tiền đó đủ bằng thu nhập cả năm của một gia đình bình thường, bảo khiến hâm mộ cho .

Diệp Ninh chẳng buồn để ý ánh mắt của . Cô hề thấy kiếm tiền dễ dàng, bởi thứ cô bỏ chính là đầu óc.

Trong túi tiền, việc đầu tiên cô mua sắm đồ dùng sinh hoạt. Tuy ngày nào sẽ dọn khỏi khu gia thuộc , nhưng nguyên tắc sống của cô từ đến nay luôn là: mỗi ngày đều sống cho t.ử tế.

Gạo, dầu, muối, nước tương, giấm, ; xà phòng, khăn mặt, bàn chải đ.á.n.h răng… Hễ thứ gì thấy cần, phiếu là cô mua hết. Cuối cùng, cô còn cố ý ghé chợ đen, trả giá cao để mua ba mươi vé tắm. Từ nay, khi luyện tập xong, cô cần bờ sông tắm rửa nữa.

Toàn bộ đồ đó cộng cũng chỉ hơn ba mươi đồng.

Gần tối, Diệp Ninh xách đủ thứ túi lớn túi nhỏ về khu gia thuộc. Giờ từ bộ đội về, tan ca ở đơn vị, bọn trẻ con thì chạy nhảy khắp sân, khí vô cùng náo nhiệt.

Diệp Ninh xuất hiện lập tức trở thành tâm điểm. Nhất là khi thấy cô mua nhiều đồ như , ít bắt đầu chỉ trỏ bàn tán. Mọi trong khu quá quen với những hành vi khác thường của cô, chỉ là kiểu mua sắm “điên cuồng” thế đây thường chỉ xảy đầu tháng, lúc nhận trợ cấp. Nay là cuối tháng mà cô vẫn tiêu xài thoải mái như thế, quả thật khiến tò mò.

Mộng Vân Thường

“Mấy mau đuổi theo em nè!”

Một đám trẻ con đang rượt đuổi . Cậu bé chạy phía chú ý, đ.â.m sầm Diệp Ninh. Cô tránh kịp, đồ trong tay rơi lả tả xuống đất.

Cậu bé dọa sợ ngây , mấy đứa phía cũng đồng loạt biến sắc, gương mặt non nớt lộ rõ vẻ hoảng hốt. Nhìn cảnh đó, khóe môi Diệp Ninh giật giật liên hồi.

Cô vươn tay về phía bé ngã đất.

“Đừng… đừng đ.á.n.h con…”

Cậu bé run bần bật, ôm đầu van xin.

Diệp Ninh cạn lời, trực tiếp kéo dậy.

“Dì đ.á.n.h con.”

, ánh mắt cô vẫn đầy sợ hãi.

Diệp Ninh thở dài bất lực, cúi xuống nhặt đồ. Thấy cô nổi giận thật, mấy đứa trẻ vội kéo chạy biến , như thể chỉ chậm một bước thôi là sẽ cô ăn tươi nuốt sống.

“Diệp Ninh, đừng là cô bắt nạt trẻ con nữa nhé?”

Một giọng chất vấn vang lên từ xa.

Diệp Ninh ngẩng đầu, thấy Lưu Quế Chi đang tới.

“Cô cũng là lớn , cứ suốt ngày ăn h.i.ế.p mấy đứa nhỏ hả?”

Rõ ràng Lưu Quế Chi hiểu lầm. Diệp Ninh giải thích cũng vô ích, liền im lặng. Thấy cô cãi , Lưu Quế Chi cũng trút cơn giận .

“Hôm nay cô đến đoàn văn công ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-13.html.]

Chị đổi sang chuyện khác.

Diệp Ninh sững , trong đầu dần nảy một suy đoán.

“Là chị tìm việc ở đoàn văn công giúp ?”

Lưu Quế Chi gật đầu, như lẽ đương nhiên: “Cô cứu mạng Hổ T.ử nhà , chúng giúp cô tìm một công việc, coi như thanh toán xong.”

Dù Diệp Ninh từ chối và còn giấy cam đoan, Lưu Quế Chi vẫn yên tâm. Với tính cách của Diệp Ninh, thể cô sẽ đổi ý. Sau khi bàn bạc với phó doanh trưởng Vương, chị mới nghĩ cách . Cả khu gia thuộc đều Diệp Ninh đoàn văn công, đúng lúc phó doanh trưởng Vương quen đoàn trưởng Lâm Thanh, nên việc chào hỏi giúp cũng thuận lợi.

Để tránh Diệp Ninh chối bỏ, Lưu Quế Chi còn cố ý đến xác nhận .

Diệp Ninh buồn bất đắc dĩ. Quả nhiên Cố Phong , thì là Lưu Quế Chi.

, cảm ơn chị.”

Ánh mắt Lưu Quế Chi khựng . Con hung dữ mà cũng cảm ơn ? Thật quá lạ lùng.

“Dù chỉ là quét dọn vệ sinh, nhưng lương tháng cũng thấp. Cô trân trọng cơ hội .”

.” Diệp Ninh định kể chuyện hôm nay cho chị , dù cô cũng chắc tuyển.

Nhìn bóng lưng Diệp Ninh rời , Lưu Quế Chi kìm rùng . Dạo Diệp Ninh quá khác thường: gây chuyện, thái độ với cũng đổi hẳn. Sự khác thường khiến chị càng thêm đề phòng.

Buổi tối, Diệp Ninh nấu cơm xong thì Chu Thế Thành đến. Nhìn hộp cơm đưa , nhận.

“Liên trưởng Chu, mấy hôm nay cảm ơn mang cơm giúp . Từ nay cần nữa.”

Chu Thế Thành hoảng hốt, mồ hôi lạnh túa .

“Em dâu ? Mấy phần cơm đều là Cố Phong dặn mang cho cô mà.”

“Phiền với Cố Phong giúp , cần đưa cơm nữa.”

Thấy căng thẳng, Diệp Ninh vội giải thích.

“Hay là cô định bộ đội ăn cơm luôn? Chuyện đó , kỷ luật nghiêm lắm.”

Chu Thế Thành lo cô gây rắc rối.

Diệp Ninh hiểu đang nghĩ gì. Có lẽ Cố Phong vẫn chuyện ly hôn cho .

“Liên trưởng Chu, nghĩ nhiều . Anh cứ đúng lời với Cố Phong, sẽ hiểu.”

Chu Thế Thành vẫn mơ hồ, nhưng cũng nhận bàn bày sẵn đồ ăn, trông khá thịnh soạn.

“Được , đây là do chính cô nhé. Sau đừng bảo Cố Phong mua cơm nhà ăn mang về nữa.”

Anh xác nhận một cho chắc, mới yên tâm rời .

 

 

 

 

Loading...