Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 123
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:20:01
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đuổi ba tên đàn em , Lý Lan cũng mua t.h.u.ố.c và băng gạc về.
Cô xử lý đơn giản miệng vết thương giúp Lý Bưu.
“Anh, đ.á.n.h bài nữa ? Anh hứa với em là sẽ đến mấy chỗ đó nữa mà.”
Lý Lan nhịn bắt đầu oán trách Lý Bưu, hiển nhiên chuyện cũng mới xảy đầu tiên.
Lý Bưu cưỡng ép cảm xúc trong lòng xuống : “Anh thề, đây sẽ là cuối cùng.”
Lý Lan tin tưởng lời gã từ lâu : “Anh, lúc là chờ nhà họ Diệp đưa tiền đến thì sẽ tìm gia đình gả em .”
Cô thật sự loại chuyện nữa.
Mộng Vân Thường
Lý Bưu cảm thấy phiền, chỉ trả lời cho lệ: “Anh còn nhớ kỹ mà. mà thôn trang xung quanh ít đều quen chúng , em gả chồng thì chọn lựa kỹ .”
Lý Lan sốt ruột : “Em tìm trong sạch . Trong thôn Tiểu Phong một thanh niên khá , tuổi cũng trạc tuổi em, nhà cũng thành thật. Đến lúc đó chúng còn thể giống như lúc , em giả vờ thương để cứu, đó em sẽ ở đó luôn.”
Trước mấy chỉ đều là vì diễn kịch, vì lừa tiền của đối phương, cô tìm một thành thật thể sống cả đời, hạnh hạnh phúc phúc sống hết nửa đời .
Lý Bưu nghĩ đến những lời uy h.i.ế.p của Quách Sơn, nếu như kiếm tiền, hai em bọn họ, ai cũng đừng hòng an rút lui.
“Được, chờ mấy ngày nay xử lý chuyện xong .”
Tạm thời định Lý Lan , tùy tiện tìm cớ để ngoài.
Suy nghĩ của Lý Bưu cũng đơn giản và dứt khoát, chính là dẫn theo một ít trực tiếp đến thôn Đại Liễu Thụ, nếu nhà họ Diệp dám trả tiền, gã sẽ trực tiếp phá phách cướp bóc sẵn tiện đe dọa uy h.i.ế.p luôn.
Hơn nữ mấy ngày nay gã cũng vẫn luôn để ý đến tình hình của nhà họ Diệp, gã mấy ngày nay Diệp Ninh về, chỉ cho Diệp Đống tiền mà còn liên tục mua mua mua khắp nơi, thật sự là xài tiền như nước.
Cho nên gã từng hối hận vì lúc đòi quá ít tiền, nếu Diệp Ninh giàu như thế, lúc đó gã nên tống tiền một nghìn đồng.
Cho dù chuyện sòng bạc thì gã cũng lên kế hoạch chờ tiêu hết tiền sẽ tìm Diệp Đống tống tiền thêm nữa.
Hiện tại chỉ là buộc đẩy thời gian lên sớm hơn mà thôi.
Chờ đến khi Lý Bưu triệu tập bảy tám , đang chuẩn đến thôn Đại Liễu Thụ thì kết quả gặp Diệp Ninh ở huyện thành.
Mà Diệp Ninh xuất hiện đúng lúc như thế.
Máy bọn họ đang về phía , bóng dáng của Diệp Ninh và Diệp Đống cứ thế xuất hiện bên trong tầm mắt của Lý Bưu.
Lý Bưu suýt chút nữa hô to một tiếng, ý trời!
“Diệp Ninh, Diệp Đống! Hai đó!”
Gã gân cổ lên kêu to, chỉ hai chị em cách đó xa mà đến cả mấy bộ xung quanh cũng đều hoảng sợ.
Diệp Ninh thậm chí cần ngẩng đầu lên cũng gọi hai chị em bọn họ chính là Lý Bưu.
Cô cong khóe miệng lên một chút, trong tích tắc đó căng chặt gương mặt.
Diệp Đống thấy Lý Bưu, sắc mặt lập tức đổi ngay.
Cậu thật sự sợ hãi Lý Bưu từ tận trong đáy lòng, mặc dù hiện tại đối phương còn điểm yếu gì để đối phó với nữa.
Không đợi bọn họ kịp gì thì Lý Bưu cũng bước nhanh đến, giống như hung thần ác sát đến gần.
“Anh, kêu chúng gì?”
Diệp Đống đủ tự tin , gần như theo bản năng, kéo Diệp Ninh rời .
Bọn họ vốn dĩ đang ở trong nhà yên , Diệp Ninh đột nhiên dẫn dạo phố, kết quá bây giờ gặp tên ác ôn .
Đôi mắt Lý Bưu chằm chằm đảo tới đảo lui Diệp Ninh, lúc ở trong mắt gã , Diệp Ninh còn là mà biến thành một tờ tiền di động.
“Cho hai hai ngày, , ngày mai, giờ , hai mang năm trăm đồng đến, nếu em gái của sẽ lập tức báo công an!”
Lý Bưu đột nhiên đổi lượng tiền, vẻ mặt hung dữ đe dọa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-123.html.]
Tim Diệp Đống run rẩy, lộ vẻ mặt khó tin.
“Anh ý gì đây hả? Chúng đưa tiền , với cũng giấy xác nhận...”
“Giấy xác nhận cái con khỉ khô! Mày cưỡng h.i.ế.p em gái tao, định dùng chút tiền đó để đuổi tụi tao ?” Lý Bưu vô cùng ngang ngược ngắt lời Diệp Đống.
Diệp Đống giận đến phát run, hai tay rũ ở bên nắm chặt , gân xanh mu bàn tay bắt đầu nổi lên, nhảy thình thịch.
Thằng ch.ó khốn nạn thật sự đổi ý!
“Muốn tiền , mạng một cái!”
Cậu cũng bất chấp tất cả, ai sợ ai chứ!
Lý Bưu chậc lưỡi, ngờ cái gối thêu hoa cũng lúc trở nên kiên cường như thế.
mà chuyện lời tính.
“Tao cần mạng củ mày, nếu mày trả tiền thì cứ tù. Tao hỏi thăm , loại phạm tội cưỡng h.i.ế.p như mày ít nhất tù hai mươi năm, đợi mày tù, lúc bốn mươi tuổi.”
Gã đe dọa để ý đến phản ứng của Diệp Ninh.
Diệp Ninh vẫn cứ luôn chằm chằm gã , từ đầu đến cuối đều một câu nào.
Ngực Diệp Đống phập phồng kịch liệt, đối với mà , tù thật sự chính là sống bằng c.h.ế.t.
“Mấy thật sự quá đê tiện, vốn dĩ hề cưỡng h.i.ế.p cô !”
Cậu gần như là tức giận rống lên, cho qua đường ở xung quanh đều rối rít sang.
Lý Bưu cảm xúc như thế, chuyện chỉ cần Lý Lan cứ khăng khăng là như thế, cũng thành .
“Được , thằng ranh mày đừng la làng nữa, hiện tại tao chỉ tiền, chỉ cần mày đưa cho tao tiền , tao chắc chắn sẽ tìm tụi mày nữa.”
Những lời gã sang với Diệp Ninh.
Diệp Đống ngoại trừ tức giận thì gì nữa, cầu cứu về phía Diệp Ninh.
“Chị...”
Bọn họ thật sự sai , lúc nên đưa tiền dứt khoát như thế. mà hiện tại hối hận cũng muộn , thật sự tù. Chỉ cần đừng tù, bảo cưới Khổng Giai ngay lập tức cũng đồng ý.
Diệp Ninh chờ Lý Bưu hết những lời nên , mới chút hoang mang mở miệng.
“Anh cứ đòi tiền hết đến khác như thế, giấy cam đoan cũng thể tính, chúng thể tin đây?”
Khi cô những lời , chút cảm xúc nào, thật sự giống như vì cần thôi.
Lý Bưu nhạo : “Cô nhận rõ một việc, hiện tại chuyện là do chủ, cô tin thì cũng thể thiếu một đồng, nếu cô cứ đứa em trai duy nhất của tù !”
Mấy đứa ngu dốt chính là bởi vì nỡ bỏ mặc, cho nên mới thể cho hai em bọn họ tống tiền thành công hết đến khác.
Diệp Ninh thở dài, nhấn mạnh : “Được , cho tiền, nhưng nhất định là cuối cùng!”
“Ngày mai giờ ở đây chờ hai , hai nhất là đừng giở trò gì, nếu tự gánh lấy hậu quả!” Lý Bưu ngờ chuyện sẽ thuận lợi như thế, còn quên uy hiếp.
Diệp Ninh thêm câu nào nữa, kéo Diệp Đống xoay rời .
Lý Bưu vui vẻ, đến cả vết thương mặt cũng cảm thấy còn quá đau nữa.
Chỉ cần trả tiền cho Quách Sơn, gã sẽ còn nhiều cơ hội
Nhà họ Diệp thật sự là một cái cây rụng tiền của gã !
“Chị, chị đồng ý chứ?”
Rời khỏi phạm vi tầm của Lý Bưu , Diệp Đống cuối cùng cũng chịu nổi cảm xúc áp lực nữa, mắt đỏ lên.
“Biết như thế thì em đ.á.n.h c.h.ế.t tên đó cho !”
Cậu nghiến răng ken két, giờ phút , thật sự g.i.ế.c !