Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 110
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:19:48
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh Diệp Đống, nghiêm túc : “Lần bác Vương giới thiệu con gái cho em, em cần suy nghĩ cho nghiêm túc . Với em cũng sửa hết bộ những khuyết điểm của , cha cũng lớn tuổi , chị cũng ở nhà, em chính là trụ cột duy nhất trong gia đình , ?”
Diệp Ninh rõ Diệp Đống tính kế là bởi vì quá cưới vợ, để đề phòng xảy mấy chuyện linh tinh vớ vẩn nữa, cho nên cô nhất định giải quyết nguồn gốc của vấn đề.
Diệp Đống đối mặt với Diệp Ninh nghiêm túc như thế, lập tức dám thở mạnh : “Em sẽ cố gắng...”
“Không cố gắng, là nhất định! Sau con gái nhà nếu thật sự gả đến nhà chúng mà em vẫn cứ đàng hoàng như thế, thể cho hạnh phúc đây hả?” Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, vô cùng khí thế.
Mặt Diệp Đống méo xệch, gật đầu như giã gạo.
Cậu cũng sửa lắm, nhưng mà bao nhiêu năm qua đều là như thế, sửa cũng bắt đầu từ chỗ nào.
Cậu thể nghĩ đến, Diệp Ninh đương nhiên cũng sẽ bỏ qua, cho nên cô cũng tính toán hết .
Tuy rằng cô thể ở mãi trong nhà để giáo d.ụ.c đứa em trai nên , nhưng em dâu tương lai thì chắc chắn .
Nhìn Diệp Đống hiện tại nhắc đến vợ là hưng phấn như thế, Diệp Ninh tuyệt đối sẽ những lời .
Hai Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều đồng loạt đỏ mắt.
Bọn họ thật sự cảm thấy vui mừng, cuối cùng cũng thể buông tay cho cô con gái bớt lo .
Trong nháy mắt hai ngày trôi qua.
Hai nay Diệp Ninh đều dẫn theo Diệp Đống thành chơi đùa, tiêu tiền, chơi vui đến quên cả trời đất.
Diệp Ninh còn cố ý mua một con trâu và hai con dê về nhà nuôi.
Mượn cớ là chờ đến khi ăn tết sẽ thịt dê thịt bò tươi ăn.
Cô chơi lớn như thế cho bộ thôn chấn động, càng thêm chứng thực tin đồn cô trở thành giàu .
Hai ngày nay Triệu Thu Phân ngang qua bà con chòm xóm đều ngẩng đầu ưỡn ngực, đó là tự tin và kiêu ngạo mà con gái mang đến cho bọn họ.
Các bà con chòm xóm bàn tán xôn xao, thái độ đối với Diệp Ninh cũng từ khinh bỉ và chán ghét đổi thành hâm mộ và nghi ngờ.
Dù thì Diệp Ninh cũng chỉ mới ngoài nửa năm, đột nhiên kiếm nhiều tiền như thế, ngoài mà ghen tị chứ.
Nói cô đàn dương cầm thì trong thôn ai tin, cô ngoài chuyện đắn thì càng đồn càng thái quá, cuối cùng thậm chí còn miêu tả đầu đuôi rõ ràng, giống như là tận mắt thấy .
Diệp Ninh thèm để ý đến chuyện trong thôn nghĩ gì, vẫn cứ theo kế hoạch của bản .
Mấy ngày nay chính là thời gian vui vẻ nhất của cô từ lúc sống đến bây giờ, nhà bạn, mỗi ngày đều ăn nhậu chơi bời, còn thằng em ruột là Diệp Đống nịnh bợ, thật sự là vô cùng vui sướng.
Chiều tối Diệp Ninh và Diệp Đống thắng lợi về.
Hôm nay cô mua quần áo cho Diệp Đống, sáng nay bà Vương đến chào hỏi, là hai ngày nay sẽ dẫn theo con gái nhà đến coi mắt.
Diệp Đống vui sướng điên .
Diệp Ninh cũng coi trọng việc , cố ý dẫn thành.
Quy trình xem mắt trong thôn đơn giản, chỉ cần đôi bên gặp mặt hài lòng, hai tiếp xúc một chút là thể quyết định hôn sự.
Diệp Ninh về ba ngày, tính toán nếu chuyện thuận lợi thì sẽ xác định chuyện hôn sự của Diệp Đống khi cô rời .
Hai chị em mới đến cửa thôn thì đột nhiên một cản đường.
“Diệp Ninh, lâu gặp, cô còn nhớ ?”
Người đàn ông cản đường Diệp Ninh hơn ba mươi tuổi, mặt là mụn, khi trông vô cùng đáng khinh.
Hai mắt liên tục đảo tới đảo lui Diệp Ninh.
Anh đồn là Diệp Ninh về gầy ít, bây giờ gặp mới thấy đúng là thế thật.
Không đợi Diệp Ninh gì, Diệp Đống mất kiên nhẫn lên tiếng hỏi .
“Tôn Nhị Khuê, việc gì hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-110.html.]
Người chính là tên lưu manh rảnh rỗi nổi tiếng trong thôn, cả ngày chỉ ăn trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi.
Tôn Nhị Khuê hắc hắc, lộ cái miệng đầy răng vàng khè.
“Diệp Đống, ăn kiểu gì thế hả, mà vẻ xa cách thế. Tốt gì suýt chút nữa cũng thành rể của đó.”
Diệp Ninh nhíu mày, dường như nhớ gì đó.
Hình như cô đúng là từng coi mắt tên đàn ông đáng khinh , nhưng mà cô đương nhiên là chướng mắt, lúc đó lập tức trở mặt với bà mối, lúc đó còn cãi to. Sau tuy rằng bọn họ vẫn ở cùng một thôn nhưng bao giờ gặp nữa.
Diệp Đống tức giận trừng to mắt: “Đừng ăn nhảm nhí! Anh là con cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga, chị của thèm ý !”
Tôn Nhị Khuê mắng cũng giận, hai mắt vẫn cứ về phía Diệp Ninh.
“Diệp Ninh, việc với cô.”
Anh coi Diệp Đống như khí.
Diệp Đống giận c.h.ế.t, cản Diệp Ninh.
“Chị của rảnh chuyện với .”
Tôn Nhị Khuê thấy định phá hư chuyện của , lộ vẻ mặt hung dữ.
Lúc Diệp Ninh đẩy tay Diệp Đống , mặt lạnh tanh về phía Tôn Nhị Khuê.
“Anh chuyện gì?”
Tôn Nhị Khuê lập tức hưng phấn.
Diệp Đống còn cản, Diệp Ninh dùng ánh mắt cản .
Tôn Nhị Khuê lấy lòng thò tay túi lấy một cái khăn tay , đặt trong lòng bàn tay mở đưa đến mặt Diệp Ninh.
Anh chút hoang mang mở khăn tay , bên trong là một cái vòng bạc trông khá cũ.
Mộng Vân Thường
“Anh ý gì hả?”
Giọng của Diệp Ninh dần dần trở nên âm trầm.
Tôn Nhị Khuê cô với ánh mắt dâm dê: “Chỉ cần cô chịu ngủ với vài hôm, cái vòng tay sẽ là tiền trả cho cô.”
Anh mới dứt lời, bầu khí giữa ba lập tức đông cứng .
Diệp Đống tức giận trợn trừng to mắt, túm chặt lấy cổ áo của Tôn Nhị Khuê.
“Bà nó, mày cái gì? Lắp nữa tao ?!”
Tôn Nhị Khuê ngờ Diệp Đống phản ứng quá kích như thế, nhưng mà cũng hề sợ .
“Được , hai chị em mấy cũng đừng giả bộ nữa. Hiện tại thôn đều Diệp Ninh ở bên ngoài loại chuyện , cái vòng tay của bằng bạc, cũng coi như ít .”
Anh vốn dĩ còn cảm thấy Diệp Đống đáng nhiều tiền như thế, nhưng mà đều cùng một thôn, chịu thiệt một chút cũng gì.
Dù tục ngữ đúng, nước phù sa chảy ruộng ngoài!
Diệp Đống lập tức lộ vẻ mặt hung dữ, vung nắm tay lập tức đánh, hơn nữa còn dùng hết bộ sức lực.
Tôn Nhị Khuê ngờ rằng chuyện hợp là lập tức đ.á.n.h như thế, hai trực tiếp nhào đ.á.n.h lộn.
Mặt Diệp Ninh vô cùng âm u, so với Diệp Đống bùng nổ lửa giận thì cô càng để ý những lời Tôn Nhị Khuê mới hơn.
Nhìn hai đang đ.á.n.h giáp lá cà, cô vốn định lên giúp đỡ, nhưng phát hiện Tôn Nhị Khuê cao lớn thô kệch là đối thủ của Diệp Đống.
Tuy rằng Diệp Đống gầy, nhưng nhanh nhẹn trơn trượt như cá chạch, đ.á.n.h Tôn Nhị Khuê bá cái, Tôn Nhị Khuê mới đ.á.n.h một cái.
Cuối cùng còn Diệp Đống đá ngã xuống đất, leo lên đ.á.n.h đến mức kêu la oai oái.
“Diệp Đống! Đừng, đừng đ.á.n.h nữa, nếu cảm thấy tiền ít thì trả thêm là ...”
Tôn Nhị Khuê hề ý thức sai ở chỗ nào.