Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:19:45
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Đống cũng nhanh chóng phụ họa : “Chị của con thật đó, sáng sớm tụi con chạy tìm Lý Bưu. Chị của con trả tiền, Lý Bưu cũng giấy cam đoan, sẽ dùng chuyện đó để uy h.i.ế.p nhà chúng nữa.”
Cậu vốn còn cho rằng cha xong sẽ thả lỏng , nhưng ngờ Diệp Quốc Sinh trực tiếp sốt ruột đến đỏ cả mặt.
“Tiểu Ninh đưa tiền? Con lấy nhiều tiền như thế hả?”
Đó chính là năm trăm đồng, năm mươi đồng, càng năm đồng.
Một tháng Cố Phong bao nhiêu tiền trợ cấp chứ, bọn họ còn sống, còn gánh vác chi tiêu trong nhà, thể nào lấy tiền lớn như thế ngay lập tức .
Diệp Ninh cũng sớm đoán cha sẽ truy vấn nguồn gốc tiền tài, chút hoang mang giải thích: “Trước khi con về tìm đơn vị công tác dự chi mấy tháng tiền lương, còn mượn đồng nghiệp một ít. Bọn họ nhà con xảy chuyện cho nên đều đồng ý giúp đỡ.”
Diệp Quốc Sinh lai lịch tiền bạc bình thường, vẻ nghiêm khắc và bất an mặt cũng giảm một chút.
Hôm qua Diệp Ninh tìm công việc ở bên , bọn họ cũng để trong lòng, thậm chí còn cảm thấy Diệp Ninh cho bọn họ yên tâm cho nên mới cố ý là công việc.
Dù thì con gái của như thế nào, ai rõ ràng hơn cha .
Làm gì công việc nào mà cô thể chứ.
mà hiện tại Diệp Ninh lập tức lấy tiền lớn như thế, chuyện bọn họ quan tâm cũng .
“Con gái, công việc của con là gì thế?”
Diệp Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng bọn họ cũng chịu hỏi .
“Sau khi con qua bên đó thì gặp một thầy giáo dạy đàn dương cầm, con học đàn dương cầm với thầy xong, may mắn đoàn văn công. Hiện tại con là thành viên chính thức của đoàn văn công , tiền lương một tháng đến mấy chục đồng.”
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân xong đều sửng sốt, thể nào tin nổi.
Phản ứng của Diệp Đống càng thái quá hơn, trực tiếp cầm bàn tay múp thịt của Diệp Ninh lên ngắm .
“Chị, mấy cái ngón tay của chị mà còn thể đ.á.n.h đàn dương cầm ? Đánh bông em thấy còn ai thèm nữa là?”
Tuy rằng câu choi tay, nhưng mà ngay cả Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân cũng đều nghĩ như thế.
“Con gái, con đừng giấu cha nữa, con thật cho cha , rốt cuộc con qua đó cái gì?”
Bởi vì quá kích động nên giọng của Triệu Thu Phân còn mang theo chút run rẩy.
Diệp Ninh cạn lời : “Con thật mà, nếu thì chờ Cố Phong đến cha hỏi . Anh từng đến đoàn văn công xem con biểu diễn đàn dương cầm .”
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân hai mặt , thấy Diệp Ninh cam đoan chắc nịch như thế, cho dù cảm thấy khó tin nhưng cũng vẫn tin.
“Đoàn văn công? Đàn dương cầm?”
Diệp Quốc Sinh đột nhiên òa .
Là thật đó, nước mắt nước mũi tèm lem.
Diệp Ninh hoảng sợ, ngờ ông sẽ phản ứng như thế .
“Cha...”
“Cuối cùng ông trời cũng chịu mở mắt ! Con gái cha giỏi quá! Còn đàn dương cầm kiếm tiền nữa! Hu hu hu!”
Diệp Ninh mới sốt ruột hỏi thăm Diệp Quốc Sinh , ông cụ trực tiếp vỗ đùi bù lu bù loa.
Giờ phút cô cũng dùng từ ngữ nào để miêu tả tâm trạng hiện tại của bản nữa.
Triệu Thu Phân cũng đỏ mắt, vẻ mặt vui mừng mỉm .
Chỉ Diệp Đống là vẫn dùng ánh mắt nghi ngờ cô, mãi vẫn chịu dời .
Đêm khuya vắng lắng,
Lý Bưu hùng hùng hổ hổ mắng, nhưng vẫn thể cản sự thật rằng gã trong sòng bạc quăng ngoài.
“Ông đây tiền! Hôm nay tụi mày dám đối xử với ông đây như thế , chờ ngày mai ông đây đ.á.n.h thắng, tao lấy tiền chọi c.h.ế.t tụi mày!”
Gã lảo đảo rời , đào đào túi tiền trống trơn.
Xác định bên trong thật sự còn xu nào, gã giơ chân đá tảng đá ven tường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-107.html.]
mà tiếp theo kêu rên chính là gã.
Ngón chân cái đá trúng đau c.h.ế.t, gã vốn say trực tiếp vững, ngã phịch xuống đất.
“Mẹ nó! Ông đây sẽ thua cả đời!”
Gã vẫn cứ cam lòng mắng, hề ý thức một bóng đen đang chậm rãi tiếp cận từ phía .
Gã đang chuẩn lên thì một cái bao tải trực tiếp trùm lên đầu gã .
Đối phương hành động nhanh nhẹn, cho gã một giây nào để phản ứng, lập tức tay đ.ấ.m chân đá liên tục.
Lý Bưu đ.á.n.h kêu la oai oái, đ.á.n.h trả, nhưng đối phương rõ ràng đ.á.n.h chỗ nào sẽ đau nhất, đ.á.n.h cú nào là mạng cú đó.
Đang lúc gã cho rằng sắp đ.á.n.h c.h.ế.t thì đối phương đột nhiên dừng tay .
Một giây.
Hai giây.
Gã dùng sức kéo phăng cái bao tải , thấy rõ là ai đêm hôm khuya khoắt đ.á.n.h lén , nhưng mà ngõ nhỏ tối om còn một bóng nào nữa.
“Mẹ nó, đậu má, bà nội cha nó!”
Đầu Lý Bưu sưng to như đầu heo, xương sườn ít nhất gãy hai cây, vô cùng chật vật. Cố nhịn đau từ đất bò dậy, gân cổ lên c.h.ử.i bậy, cho ch.ó ở xung quanh đều sủa inh ỏi.
“Hộc! Hộc!”
Trong bóng đếm, Diệp Đống bịt khăn che mặt màu đen chạy một mấy dặm.
Mộng Vân Thường
Xác định Lý Bưu chắc chắn đuổi theo, thật sự quá sung sướng.
Cậu cũng một , còn gan đến mức đó.
Diệp Ninh theo bên cạnh , cho dù mới chạy nhanh như thế nhưng thở của cô còn vững vàng hơn Diệp Đống nhiều.
“Chị, lúc nãy chị tiếng tên Lý Bưu kêu rên ? Thật sự là quá sung sướng!”
Mấy ngày nay Diệp Đống thật sự là Lý Bưu ăn h.i.ế.p quá nhiều, nhất là hôm nay còn đối phương tống tiền một khoản tiền lớn như thế, tuy rằng chuyện coi như giải quyết, nhưng vẫn cảm thấy bực bội.
Không ngờ đến tối hôm nay, đang ngủ mơ mơ màng màng thì Diệp Ninh lôi đầu khỏi giường.
“Có trút giận ?”
Lúc đó Diệp Ninh chỉ hỏi một câu như thế.
Tuy rằng đêm hôm khuya khoắt thế Diệp Ninh gì, nhưng vẫn rón rón rén theo cô khỏi nhà.
Bọn họ vẫn luôn canh ở một chỗ cách sòng bạc xa, mãi đến khi Lý Bưu từ bên trong .
Diệp Ninh gương mặt hưng phấn của Diệp Đống, mặt cũng chút ý .
“Chị, chị thật sự can đảm thật ghê!”
Hiện tại Diệp Đống thật sự bội phục Diệp Ninh sát đất luôn .
Tuy rằng Diệp Ninh cũng thường dẫn kiếm chuyện, nhưng mấy đó đều chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Hôm nay đến cả loại như Lý Bưu mà cũng bọn họ đ.á.n.h cho nửa sống nửa c.h.ế.t.
“Thoải mái ?” Diệp Ninh như như .
Diệp Đống gật đầu như giã gạo gói: “ mà em vẫn còn tiếc năm trăm đồng .”
Số tiền lớn như thế đủ để ngoài cưới một cô vợ xinh về.
“Không cần tiếc, tiền chỉ là dùng để câu cá.” Diệp Ninh nhẹ giọng lầm bầm.
Diệp Đống hiểu lắm, nhưng mà cũng cần hiểu, dù hiện tại chị cái gì thì chính là cái đó.
“Chị, chờ Lý Bưu lấy tinh thần, gã đoán là chúng đ.á.n.h ?”
Cậu hưng phấn xong nhịn sợ hãi, dù thì Lý Bưu cũng dễ chọc.