Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-08-18 18:52:34
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lúc con mười ba tuổi đưa về một , khi đó con còn nhỏ, chẳng giấu giếm gì cả, thế mà đoàn văn công nhờ múa giỏi." Mẹ Lục vỗ đùi một cái, giọng chút đắc ý: "Khi thoáng qua thấy điểm khác thường . Con nghĩ xem, cái thứ hàng trong con lười tham, lấy tài múa? Thế là chạy hỏi thằng ngốc ở đầu thôn tây."

"Cậu mấy câu chẳng hiểu gì, đại khái là thế giới vốn sẵn trật tự gì đó, con rối với cả gì gì cũng hiểu. Mẹ chỉ , con gái trở về là ."

Lục Giai Giai nóng ruột, cô bước xuống giường, mắt mở to chớp, môi mím chặt, giọng mang theo ấm ức: "Mẹ, thể trọng điểm ? Mấy đoạn tự cảm thán bỏ bớt , sự việc chính thôi!"

Cô thực sự sốt ruột .

"…" Mẹ Lục khẽ xoa mũi, tính nết quả thật giống y hệt bà: "Thì một năm , con , cái thứ hàng về. Mẹ với cha con chạy đến hỏi thằng ngốc đầu thôn tây. Nó bảo chờ con qua mười tám tuổi là . Sau đó hỏi tiếp thì nó ú ớ, chẳng gì nữa."

"…" Lục Giai Giai nghiêng đầu: "Hết ?"

"Hết …" Mẹ Lục đưa tay đặt lên vai con gái, mặt lộ rõ vui mừng: "Chỉ chừng đó thôi. Nó còn bảo, chịu hết khổ thì qua mười tám tuổi con sẽ hưởng phúc."

"Thật ạ?" Lục Giai Giai sững . Trong lòng cô vẫn cảm thấy phía còn ẩn giấu nhiều chuyện khác. Ví dụ như tại cô chẳng nhớ gì, tại giành thể. Thế giới rốt cuộc là gì?

Cô cúi đầu, thấy cần thêm thời gian để tiêu hóa mấy thông tin . Rồi nhanh chóng kể cho chuyện xảy núi hôm nay.

Ngón tay thon nhỏ xoắn xoắn , cô thấp giọng: "Con thấy m.á.u của thể thu hút động vật. Tiết Ngạn thông minh như , chắc chắn sẽ nghi ngờ. con rốt cuộc bao nhiêu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-94.html.]

"Máu vấn đề ?" Mẹ Lục suy nghĩ vài giây chợt : "Mẹ hiểu . Thằng ngốc đầu thôn bảo mười tám tuổi con hưởng phúc, khi chính là ông trời tặng thịt cho con ăn đó."

"… Cái cũng gọi là hưởng phúc ạ? Thêm vài như , con coi thành quái vật bắt mất chứ." Gương mặt nhỏ của Lục Giai Giai nhăn , cô lẩm bẩm: "Không chủ nghĩa vô thần ? Sao bây giờ nhảy cả chuyện đoạt xác? Mà rốt cuộc là ai đoạt thể của con? Tính là kiếp kiếp của con đây?"

Trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ, đôi mắt mở to: "Có khi nào thế giới cũng chia nhân giới, ma giới, tiên giới ?"

Trên gương mặt non trẻ lộ rõ vẻ tò mò, giống hệt dáng vẻ nghiên cứu của cô.

"… Mẹ thôi cũng hiểu. Mẹ sống đến từng tuổi từng thấy thần tiên yêu ma gì cả. Với , nhà nước cho mê tín dị đoan. Sau con đừng bậy ở ngoài, kẻo bắt đấy."

Vân Vũ

"Vâng…" Lục Giai Giai gật đầu hỏi: "Thế bây giờ với Tiết Ngạn?"

Ánh mắt Lục lóe lên: "Yên tâm, ai mà nghĩ m.á.u con khác thường chứ."

"Vâng." Không tháo gỡ khúc mắc mà Lục Giai Giai thấy thiết với hơn hẳn. Dù thì con ruột vẫn khác với con giả.

"À đúng ." Lục Giai Giai nhảy xuống giường, chạy sân. Cô nhanh nhẹn gỡ lớp cỏ phủ ngoài cái gùi, một giây đổ hai con thỏ béo tròn, ngẩng đầu nuốt nước miếng: "Mẹ, tối nay thể nấu thêm món ?"

Mẹ Lục vốn khéo tay chuyện bếp núc. Lần nấu gà rừng cho cô, mùi vị thơm ngon chẳng thể chê, thêm chút ớt khô còn sót , hương vị càng tuyệt.

Lục Hoa và Lục Hảo cạnh hai con thỏ béo trong sân, mỗi con cũng hai cân rưỡi, tròn vo bóng mượt.

Loading...