Một trận sóng gió dừng ở đó, Lục Giai Giai đợi bọn họ ăn xong cơm, thu dọn bát đũa đặt trong giỏ, Lục Nghiệp Quốc định nhắc nhở em gái cách xa Tiết Ngạn một chút thì Lục Giai Giai dậy chạy về phía Tiết Ngạn, nhưng vẫn ăn xong.
Cô chê ăn chậm, đành một bên đợi trong nhàm chán.
Vì mỗi cô ăn cơm đều chậm, nếu bên cạnh đợi cô sẽ đẩy nhanh tốc độ ăn lên, nên cũng tiện nhắc nhở mà chỉ thể dùng cách để Tiết Ngạn ăn nhanh hơn một chút.
Trời nóng quá, Lục Giai Giai vội về nhà, ánh mắt thi thoảng liếc Tiết Ngạn.
Tốc độ ăn cơm của nhanh chậm, động tác của cũng ăn ngấu nghiến giống như tư, mà giống như từ nhỏ giáo dục, lộ một chút vẻ cao quý.
Tầm của cô rời xuống yết hầu của Tiết Ngạn, cùng với động tác nuốt thức ăn mà yếu hầu của cũng nhúc nhích theo.
Lục Giai Giai chằm chằm với vẻ tò mò, cuối cùng dứt khoát chống cằm .
Ngoài mặt Tiết Ngạn vẫn thể miễn cưỡng bình tĩnh , nhưng gốc tai càng lúc càng đỏ, Lục Nghiệp Quốc thấy bộ dáng ngây của em gái , tức đến mức suýt thì nổi điên.
Tiết Ngạn đang quyến rũ em gái , đồ hổ, chắc chắn là em rể của .
Đừng hòng nhé!
Em gái mảnh mai như thế, lỡ như cãi chắc chắn sẽ đánh Tiết Ngạn.
Chủ yếu là báo thù cho em gái cũng cách nào cả, vì cũng đánh Tiết Ngạn nốt.
Cho nên Lục Giai Giai nhất định gả cho một đàn ông đánh .
Chỉ như thế mới thể bảo vệ em gái hơn mà thôi.
"Khụ khụ khụ…" Đột nhiên Tiết Ngạn mắc nghẹn.
Lục Giai Giai giật : "Anh thế? Có nghẹn ?"
Vân Vũ
Thời điểm tăng độ hảo cảm tới , Lục Giai Giai cầm bát nước đậu xanh lên đưa tới: "Mau uống !"
Khi ngón tay của Tiết Ngạn duỗi tới đáy bát, ngón của hai chạm , cơ thể căng cứng.
Người xung quanh thấy bọn họ tương tác, cảm thấy đầu óc đủ dùng. bọn họ cũng hiểu Lục Giai Giai chắc chắn khả năng trúng Tiết Ngạn, bằng cũng sẽ hai nhảy sông tự vẫn.
Mấy trai trẻ ái mộ Lục Giai Giai trong thôn đó đều ghen tỵ đến đỏ cả mắt, bọn họ vận may như thế cứu Lục Giai Giai một ?
Tiết Ngạn uống một hớp nước đậu xanh to mới kìm cơn ho khan.
"Không chứ." Lục Giai Giai duỗi tay vỗ lưng nhưng nghĩ đến loại hành động khác nên đành bỏ.
Tiết Ngạn lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-66.html.]
Cuối cùng, ánh chằm chằm của Lục Giai Giai, Tiết Ngạn nhanh giải quyết xong cơm trong bát.
Anh ăn xong, Lục Giai Giai vội dậy với vẻ mặt mừng rỡ: "Vậy em nhé."
Cô nhận bát trong tay Tiết Ngạn chạy vụt .
Tiết Ngạn: "…"
Lục Giai Giai thu dọn xong bát đũa đặt trong giỏ trúc chuẩn rời .
Lúc Tiết Ngạn cũng dậy về phía g.i.ế.c heo rừng, liếc mắt Lục Giai Giai lưng với qua khóe mắt, : "Đại đội trưởng, bắt đầu chia thịt thôi!"
Cha Lục gật đầu, trời nóng như thế để càng lâu càng nhanh hỏng.
Chia thịt heo vẫn là Tiết Ngạn chính, loại việc mệt nhọc năm ngoái cũng là .
Chủ yếu là sức lớn, chia cũng công bằng.
"Xếp hàng cả , mỗi nhà cử một đại diện!" Cha Lục lau mồ hôi mặt.
Lục Giai Giai cũng từng thấy loại cảnh tượng chia thịt bao giờ, hai cô gái nhỏ bên cạnh cũng hưng phấn, tập trung xem.
Cô cũng nổi lên lòng tò mò, đại thụ ở thời đại chia thịt thế nào.
"Giai Giai, qua đây ghi đăng ký ." Cha Lục lấy quyển sổ , ghi chép phân chia mỗi năm đều ghi hết trong .
Theo lý mà đây cũng là công việc của Lục Giai Giai.
Lúc cô mới phản ứng , đây vẫn là việc của cô mà.
Quan viên mới nhậm chức vô cùng nhiệt huyết, cô nhất định cho mới .
Heo rừng cách đó xa chuyển lên bàn nhỏ, Lục Giai Giai chỗ, Lục Hoa và Lục Hảo chạy qua cô chữ.
Mọi tới chỗ Lục Giai Giai đăng ký , đó nhận thịt, thể thiếu một trình tự nào cả.
Mỗi một đại diện còn ấn dấu tay, Lục Giai Giai ngờ đến quy trình còn chu như thế.
Vốn dĩ trong đám xếp hàng vài bác gái nhưng đó dần đổi thành các thanh niên.
Người não đều sách chữ giỏi, tuy rằng Lục Giai Giai theo đuổi Châu Văn Thanh cần mạng nhưng cô chữ , lớn lên còn giống như tượng ngọc, chỉ một công việc mà đại đội trưởng còn là cha ruột của cô, cả gia đình đều thương chiều cô nhất, lấy cửa nhà chỉ trăm lợi mà hại gì.
Nói cách khác, các bà các cô vốn cảm thấy thể trèo cao nhưng Lục Giai Giai theo đuổi Châu Văn Thanh giảm thần cách , nên bọn họ mới dám mấy suy nghĩ .
Bằng ai dám tới nhà họ Lục cầu hôn.