Mẹ Lục về đến nhà cảm thán: "Vợ thằng hai còn thông minh cơ trí như lúc trẻ nữa , nhớ ngày lúc xem mắt còn cảm thấy nó sự mạnh dạn táo bạo, ngờ đến bây giờ tính cách càng nghiêng về phía an phận thủ thường hơn."
Cha Lục thấp giọng bảo: "Bà cũng xem đây nó gả cho thế nào? cuộc sống trải qua vô cùng khó khăn, bây giờ vất vả lắm trong nhà mới hòa thuận, dám xuất hiện thêm biến cố nữa."
"Cũng đúng, tính cách hiện giờ của Tú Liên là khác ép buộc nó thì nó dám phản kháng, chỉ là dám tiến lên, nếu là lúc còn trẻ, đảm bảo nó chắc chắn dám xông pha, dám … đều là do lúc đầu gả cho đúng cả." Bà ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm.
Tiết Ngạn chạy hai ngày, sắp xếp xong chuyện của Lục Ái Quốc và Lục Nghiệp Quốc, hơn nữa còn dẫn bọn họ gặp khỉ gầy.
Khỉ gầy vỗ n.g.ự.c tỏ vẻ: "Anh Tiết, yên tâm , em nhất định sẽ chỉ dẫn bọn họ thật , sẽ xảy vấn đề gì ."
"Ừm." Tiết Ngạn thấp giọng: "Theo suy đoán của thì phía nam sẽ phát triển mạnh, bây giờ giá nhà đang rẻ như thế, cũng tiền dư, mua một căn luôn , cho dù là mua một căn nhà nát cũng ."
Khỉ gầy trừng to mắt, theo Tiết Ngạn thời gian dài như cũng sự lợi hại của : "Anh Tiết, em hiểu ."
Tiết Ngạn về nhà, Lục Giai Giai đang thu dọn đồ đạc, sắp khai giảng , cũng nên về thủ đô báo danh thôi.
Cô cất đồ mới mà Tiết Ngạn mua cho trong túi, Bạch Đoàn cũng đặt từng món đồ chơi một của trong.
Lục Giai Giai kêu bé chọn vài món thôi: "Bạch Đoàn, thể mang hết , bằng sẽ chỗ mất."
Bạch Đoàn ôm con gấu nhỏ trong lòng, nũng với giọng hờn dỗi: "Sức cha lớn mà, chắc chắn thể khiêng ."
Tiết Ngạn: "…"
"Không , đôi khi cha còn bế con nữa, đến lúc đó cầm ." Lục Giai Giai xoa đầu cục bông nhỏ: "Đến nơi sẽ mua đồ mới cho con."
Đồ mới? Bạch Đoàn ngẩng cái đầu nhỏ lên nghĩ ngợi, sửa miệng đáp: "Vậy ạ, thể cha mệt."
Vân Vũ
"Con trai thật ngoan." Lục Giai Giai thơm lên mặt Bạch Đoàn.
Bạch Đoàn lập tức ngoan đáng yêu.
Lục Giai Giai và Tiết Ngạn , trong nhà lập tức trống trải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-553.html.]
Cha Lục và Lục về nhà cũ, giúp trông con của phòng tư.
Mùa đông Bạch Đoàn xe còn chứ mùa hè vô cùng chịu tội, khi xe buýt từ thị trấn lên huyện xong sắc mặt trắng bệch, điều may mắn duy nhất là bé say xe.
Lục Giai Giai thì nôn, nguyên tại chỗ lâu mới bình thường .
Tiết Ngạn mua cho hai mỗi một cái kem, nhiệt độ giảm xuống, Lục Giai Giai mới chút tinh thần.
Buổi trưa ăn cơm, hai cục bông cúi đầu ủ rũ, Tiết Ngạn cầm cái bát nhỏ gắp mì sợi cho Bạch Đoàn: "Ăn nhanh lên."
"Vâng." Hai cục bông đồng bộ.
Lục Giai Giai gắng gượng ăn cơm, Bạch Đoàn thì Tiết Ngạn với vẻ vui mừng.
Cũng may rời khỏi cha, bằng một thể dẫn bé .
Tiết Ngạn bế đứa nhỏ, dắt tay lớn, vì dẫn cả Bạch Đoàn theo nên mang theo chăn, dự định mua luôn cái mới.
Trên mang theo bao nhiêu đồ nên ngược cũng nhẹ nhõm.
Lên xe lửa, Bạch Đoàn ngủ trong lòng Lục Giai Giai, Lục Giai Giai thì dựa lòng Tiết Ngạn ngủ, đôi khi nóng quá cô sẽ nhét Bạch Đoàn lòng , đổi tư thế khác để tản nhiệt.
Sau khi hai đến thủ đô, ba đều như bánh bao thiu, Lục Giai Giai về ký túc xá lao phòng tắm tắm rửa, Tiết Ngạn thì cầm giấy chứng nhận tân sinh viên cũng dẫn Bạch Đoàn tắm.
Lục Giai Giai trải sẵn giường, giường lâu mới sống .
"Chồng với con chị tới đây tiễn chị ?" Lâm Nguyệt với vẻ ngưỡng mộ.
Đôi môi của Lục Giai Giai nhếch lên: "Cũng tính là , Tiết Ngạn cũng thi đỗ đại học thủ đô, tới đây báo danh."
Lâm Nguyệt: "…"
Ngày đầu tiên khai giảng, khi tân sinh viên giới thiệu bản với , sinh viên khóa sẽ qua đây diễn thuyết.
Lục Giai Giai là hoa khôi ngành của học viện ngoại ngữ nên hiển nhiên Tiết Ngạn cũng quan tâm, chủ yếu là năm ngoái quá lộ liễu, khi rời ngày nào cũng theo Lục Giai Giai, hành động thiết.