Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-08-28 11:15:48
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Ái Quốc hé miệng: " cũng thể với đòi công việc , đến khi đó trong nhà ầm lên chắc là em vui nhỉ."

Trương Thục Vân nhịn cơn giận xuống: "Anh là cái thứ khốn nạn, hiểu ý của em, em thà rằng công việc nhưng nếu việc thì đúng là nên đến lượt nhà ."

"Em chẳng với thế nào nữa!" Trương Thục Vân kéo chăn lên về giường, cô lưng với Lục Ái Quốc, nức nở: "Anh cảm thấy em tính toán so đo, nhưng em cũng chẳng tính toán cho em một chút nào cả, đều là vì với con thôi."

Lục Ái Quốc cũng buồn, chạm lên lưng của Trương Thục Vân: "Đừng nghĩ nhiều như thế, em bây giờ chúng sống ?"

Trương Thục Vân lắc vai: "Anh cút xa một chút cho bà, thấy là phiền ."

Ngày hôm , khi Lục Giai Giai và Tiết Ngạn ăn sáng xong, lâu Lục Hoa tới gọi bọn họ.

Tiết Ngạn đưa Lục Giai Giai tới nhà họ Lục đó định .

"Anh ?" Lục Giai Giai dừng .

Chuyện hôm qua qua ? Sao Tiết Ngạn trông vẻ vẫn nghẹn một cục tức .

Tiết Ngạn thấp giọng: "Củi trong nhà hết , về bổ củi, lát nữa sẽ qua đây đón em."

Anh nhấc chân về nhà.

Bực vì vợ luôn mấy lời mà thích , Tiết Ngạn quyết định hôm nay đỡ lưng giúp cô nữa.

Anh về nhà bổ củi.

Vân Vũ

"…" Sao đàn ông kỳ cục như thế? Lục Giai Giai nhe răng với Tiết Ngạn đó đầu nhà đẻ.

Lục Hoa cũng quan sát vẻ khác thường của Tiết Ngạn: "Cô út, chú ạ?"

"Ôi." Lục Giai Giai thở một , nhưng nhanh ánh mắt đặt lên Lục Hoa, cô đặt tay lên vai cô bé: "Tâm trạng của chú , cháu cũng một chút trách nhiệm."

Lục Hoa sững sờ, chẳng hiểu gì cả, đắc tội với Tiết Ngạn khi nào.

Lục Giai Giai cửa nhà, vẫn ở vị trí của như tối hôm qua.

Đám trẻ về phòng bài tập, đều là lớn ở đây bàn bạc.

Lục Giai Giai xuống bên cạnh Lục, bà phía hỏi: "Tiết Ngạn ?"

Lục Giai Giai giải thích: "Nhà hết củi, về bổ củi ạ, lát nữa sẽ qua đây đón con."

"Tiểu tử cũng siêng năng quá, ngày nào cũng tất bật." Mẹ Lục Tiết Ngạn gần như ôm đồm hết việc trong nhà, bà dặn dò: "Ngày thường con cũng thương nó nhiều hơn, đừng giở thói hờn dỗi, giữa vợ chồng quan trọng nhất là bao dung."

"Con mà." Lục Giai Giai bĩu môi, tên đàn ông thối Tiết Ngạn vô cùng ghi thù.

Được , cũng là của cô, cô nên nhắc đến mới .

Mẹ Lục gạt qua một bên, hỏi: "Mấy hôm nay bụng thế nào ?"

"Tốt lắm ạ, thể ăn thể ngủ nên cảm giác gì."

"Con gái phúc quá, con xem mấy nhà khác chỉ nôn mà ngay cả đồ ngon cũng ăn ."

"Có khả năng là do thể chất của con ." Lục Giai Giai xoa bụng của , càng nghĩ càng cảm thấy đứa trẻ ngoan.

Ngoại trừ thèm ngủ, thể ngửi mùi khói dầu quá nặng thì cô cũng triệu chứng gì khác.

Hai tới lui, những khác như kiến bò trong chảo nóng.

cũng nghĩ đến công việc , mà chỉ là nhanh chóng quyết định cho xong, bớt cho xảy mâu thuẫn gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-391.html.]

Mẹ Lục thấy mấy thinh cũng đủ , bà thở dài một tiếng: "Tuy rằng nhà chúng thêm một công việc nhưng tụi bây ba em cho nên cho ai công việc cũng sẽ khó tụi tao hết."

"Làm cha đều mong con trai thành tài, nhưng tụi bây đều trưởng thành cả , tao vẫn hy vọng tụi bây tự chịu trách nhiệm, thể gánh vác trách nhiệm, mà dựa gia đình, chút đồ đó của cha và em gái."

Ba em đều cúi đầu hổ thẹn, Lục Ái Quốc nhíu mày: "Mẹ, đừng thế, con cần công việc , ở nhà việc đồng áng cũng , con là lớn, ở nhà còn thể chăm sóc , chọn một trong các em là ạ."

Trương Thục Vân hé miệng nhưng vẫn đóng , cô khó chịu.

Lục Nghiệp Quốc gây quá nhiều rắc rối cho gia đình, mặt mũi nào đòi công việc , gấp đến đỏ mặt: "Con cũng cần công việc , con gây nhiều rắc rối cho nhà như thế, con cảm thấy bây giờ sống ."

"Vậy con cũng thể lấy, đối tượng của con nhận công việc của nhà , con còn lấy thêm thì thật chẳng thể thống gì." Lục Nghiệp Quốc là thẳng tính, lấy là lấy.

"Mọi cần cân nhắc đến con, dù cho dù cho con thì con cũng ."

Mẹ Lục lập tức nổi nóng, cầm cái chổi lông gà bên cạnh lên định đánh: "Cái thứ khốn nạn, với đầu óc của mày, bà đây thể cho mày chắc?"

Lục Nghiệp Quốc rụt cổ, cũng sắp kết hôn , còn đánh như đánh trẻ con thế.

Mẹ Lục đá một cước chân Lục Nghiệp Quốc, bộ dáng hung dữ khiến những mặt ở đó đều dám ho he gì.

Trương Thục Vân co rút khóe miệng, phần công việc chồng cho ai thì cho , đừng đánh .

tiền lương cũng giao hết lên , cô cũng chỉ cho Lục Nghiệp Quốc trải sự đời nhiều hơn thôi, nếu như chồng đánh một trận mới thể , vẫn nên bỏ .

Mẹ Lục vững thở hồng hộc, cái chân thương vẫn khỏi , bằng sớm đánh ba thằng con trai khốn nạn .

Không lý do gì cả, chỉ là đánh, cái thứ bản lĩnh.

"Tối qua tao với cha tụi bây bàn bạc cả tối, thảo luận tới thảo luận lui cũng quyết định ứng cử viên, cho ai thì cho đó, cần chê tới chê lui."

Không lời của Lục quá uy thế , Lục Giai Giai nhịn mà nín thở.

Rốt cuộc là ai thì mau , sắp gấp c.h.ế.t .

Mẹ Lục thở một dài, trong phòng chỉ còn tiếng tim đập mãnh liệt.

"Thằng cả, ngày mai mày ."

"Mẹ."

"Tao đổi, cho ai thì là của đó."

Mẹ Lục về phía Trương Thục Vân: "Nhà thằng cả, thời gian quả thật khiến cô chịu thiệt thòi , chủ yếu là nhà các cô phấn đấu, gây chuyện gì cả."

Trương Thục Vân đỏ mặt, môi cô run lên, cảm thấy mấy ngày chui ngõ cụt.

Mẹ chồng ngoại trừ thiên vị em chồng , cơ bản đều đối xử với các con trai như .

đặt cái chổi lông gà lên mặt bàn, đảo trắng mắt: "Tao với cha tụi bây cũng bàn bạc , thằng hai, cả nhà lo lắng cho mày ít, cha thật sự tiện thiên vị tụi bây thêm, về phần thằng tư, công việc giáo viên cho đối tượng của mày , hiển nhiên sẽ loại mày ngoài. Chỉ nhà thằng cả là vẫn luôn bình yên, từng tham thêm đồ gì của phòng khác, phần công việc cứ cho nó ."

Đôi mắt của Trương Thục Vân chợt cay xè, cô tưởng chồng , ngờ bà đều để ý thấy hết.

với chồng, là lòng quá hẹp hòi!

hổ thẹn!

Mẹ Lục tiếp: "Còn nữa, thằng cả, phần công việc là em gái cho mày, mày cũng đừng chuyện khiến chạnh lòng."

"Sao thể thế ạ?" Trương Thục Vân chợt lên tiếng: "Nếu Ái Quốc dám bắt nạt em gái, con sẽ là đầu tiên ăn tươi nuốt sống ."

Lục Ái Quốc: "…"

"Vậy thì , đúng , qua vài tháng nữa là em gái tụi bây sẽ đẻ, nó kinh nghiệm gì cả, tụi bây chăm sóc nó nhiều hơn một chút." Mẹ Lục cuối cùng cũng đến trọng điểm.

Loading...