Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 347

Cập nhật lúc: 2025-08-27 07:56:28
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngón tay của cô mảnh khảnh, bàn tay to của càng tôn lên màu trắng tựa ngọc, mềm trơn, Tiết Ngạn nắn một cái.

Lúc Lục Giai Giai lòng nào để ý đến hành động nhỏ của , mà vẫn luôn Lâm Phong "thành thật hàm hậu" ngày thường.

Anh thu nụ như thể Lục Giai Giai nhầm .

Người xung quanh đang ồn ào, cả La Khinh Khinh lung lay sắp đổ, khóe môi của Lâm Phong nhếch lên.

Lần Lục Giai Giai thấy rõ ràng, cô nghiêng đầu Tiết Ngạn, nhỏ giọng bảo: "Hình như Lâm Phong khác thường, giống cho lắm."

Nếu là đây, sớm đau lòng nhíu mày , ngờ còn , hơn nữa còn là loại kỳ lạ đó nữa.

Tiết Ngạn nâng mắt Lâm Phong, quan sát cẩn thận vẻ mặt của .

Anh quan sát một lúc lâu mới nhỏ giọng phân tích cho Lục Giai Giai : "Anh khống chế nữa ."

Lục Giai Giai gần : "Ý của thích La Khinh Khinh nữa?"

"Rất thích, nhưng loại thích xuất hiện sự đổi, chắc hẳn là La Khinh Khinh bắt nạt quá nhiều ." Tiết Ngạn thấp giọng: "Trong mắt còn mang theo vẻ say mê, nhưng khi La Khinh Khinh khác xa lánh, một loại hưởng thụ thỏa mãn, khi tất cả đều bài xích La Khinh Khinh, sẽ cảm thấy La Khinh Khinh chỉ thể thuộc về một ."

"…" Lục Giai Giai nắm bàn tay của Tiết Ngạn: "Có tinh thần của định ?"

Lục Giai Giai sợ Tiết Ngạn hiểu từ Yandere , cô nghĩ một lúc: "Có biến thái ?"

"Có thể như , nhưng em bộ dáng của ." Ngón cái của Tiết Ngạn mài lên ngón tay của Lục Giai Giai, nhẹ nhàng trấn an cô: "Cầu mà , chỉ thể biến thái với La Khinh Khinh, nhưng em bớt tiếp xúc với ."

Xem nhất định đưa vợ về nhà họ Lục, chỉ như thế mới yên tâm.

Lục Giai Giai còn hỏi nữa nhưng đột nhiên xung quanh truyền tới tiếng hô kinh ngạc, hóa La Khinh Khinh ngất xỉu bục .

Lâm Phong nhanh chóng chạy qua, sự nôn nóng mặt giả tạo, duỗi tay đỡ vai của La Khinh Khinh, cơ thể thấp thoáng hưng phấn, gọi: "Khinh Khinh, Khinh Khinh."

Lục Giai Giai Lâm Phong cảm thấy bình thường.

Lần La Khinh Khinh cũng thảm , Lâm Phong thích cô ả như thế, chỉ sợ sẽ dễ dàng bỏ qua cho cô ả .

La Khinh Khinh thật sự ngất xỉu , Lâm Phong mặc kệ ánh mắt của tất cả mà bế cô ả về.

"Tình huống gì đây? Hai bọn họ thật sự ở bên đấy chứ? Bà xem, Lâm Phong cũng hề kiêng dè chút nào."

"Còn cần hỏi nữa , nếu ở bên thì Lâm Phong thể đợi cô như , cũng giẫm vận may gì nữa, danh tiếng như thế mà vẫn ."

"Chỉ , giả bộ đáng thương thôi, các cũng nghĩ xem khi bao nhiêu, chịu oan ức gì cứ mặt đàn ông thì bố ai mà chịu ."

...

Tiết Ngạn dẫn Lục Giai Giai về nhà, lúc cửa đối diện tầm mắt với Lục.

Mẹ Lục hiểu ý ngay, bà đầu với hai đứa con dâu: "Hai các cô về nhà trông con , chuyện với Giai Giai."

Mẹ Lục đến bên cạnh Giai Giai, giơ tay đặt sáu quả trứng gà lòng cô, kéo cô qua: "Về nhà ăn dần."

"Mẹ, cho con nhiều như thế gì? Còn thì ?" Lục Giai Giai nhét bốn quả cho Lục: "Con lấy hai quả là , bốn quả với cha ăn ."

"Con gái hiếu thuận quá." Mẹ Lục bốn quả trứng gà trong tay mà rưng rưng nước mắt: "Con bé ngốc nhà con, trứng gà ăn cho , con xem con ngốc như ."

Lục Giai Giai: "…"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-347.html.]

Mấy bác gái tới từ phía vặn lời , đầu bốn quả trứng gà trong tay Lục.

Đôi mắt bọn họ ngưỡng mộ đến đỏ cả lên.

Con bé nhà họ Lục thật hiếu thuận, gả ngoài mà vẫn nghĩ cho ruột trứng gà ăn.

Vân Vũ

Bác gái cả Lục nghĩ đến Lục Thảo.

Hôm Lục Thảo về nhà tống tiền, trực tiếp dùng gậy đuổi ngoài.

Đều là con gái, bà với Lục còn là chị em dâu, nhưng con gái sinh chênh lệch lớn như thế?

Bác gái cả Lục nhịn mà bảo: "Em dâu, đừng con bé ngốc nữa, thím đứa con gái như thì nên mừng thầm chứ, thích thím con bé ngốc."

Mẹ Lục hiếm khi phản bác ngược còn như hoa nở: " đúng, sợ con bé chịu thiệt ?"

Mẹ Lục khen con gái cả đường, đến đầu đường mới chịu rời , nghĩ đến hai ngày nữa con gái thể về nhà, bà dự định dọn dẹp phòng cẩn thận một phen.

Lục Giai Giai liếc mắt Tiết Ngạn với vẻ đăm chiêu, cô miết ngón tay .

Tiết Ngạn sẽ cho rằng đánh giá của trong thôn về cô đều là cày đấy chứ?

Ừm… hình như quả thật là Lục cày thật.

"Anh đang nghĩ gì thế?" Lục Giai Giai hỏi thẳng.

"Anh đang nghĩ nên khen em thế nào." Gương mặt lạnh lùng của Tiết Ngạn đổi: "Vừa như thế, cho lắm."

Lâm Phong đưa La Khinh Khinh về, trong chồng trâu mùi, chỗ La Khinh Khinh ngủ hôm qua dọn lâu mới xong.

Lâm Phong đặt cô ả xuống đất, giơ tay chạm gò má của cô ả.

Cũng còn ai giành em với nữa .

Buổi chiều Tiết Ngạn lên núi săn, mấy Vương Chấn Quốc cũng theo.

Vương Chấn Quốc vết cào cổ Tiết Ngạn nhưng thông minh hỏi.

Anh nhỏ giọng thở dài một tiếng.

Khi nào mới thể lấy vợ đây, tuy rằng nhà xem mắt cho nhưng vẫn chẳng thấy tăm gì.

Mà cô gái lớn lên ưa trong thôn năng lực đều lấy hết .

"Phía ." Tiết Ngạn quan sát địa hình một chút, thấp giọng với phía , thích chuyện mặt ngoài cho lắm, mà thôn dân thấy bản mặt lạnh lùng của cũng dám hỏi nhiều.

Có thịt ăn là !

Đến nơi, tự đặt bẫy riêng, thú mà ai bắt thì là của đó.

Mệt thì xuống nghỉ ngơi, phát hiện Tiết Ngạn một đôi giày mới, khách sáo hỏi: "Kết hôn đúng là khác hẳn, Tiết Ngạn, đôi giày của mới như thế, là mới mua ?"

"Cô cho ." Giọng của Tiết Ngạn trầm nhưng tốc độ chậm hơn ngày thường, cẩn thận còn thể cảm nhận vài phần khoe khoang.

Vương Chấn Quốc: "…"

Loading...