Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-08-26 12:58:03
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ngu, chỉ dựa một gặp mặt con gái bà vì lấy lương thực cho bọn họ mà sống khổ sở thế nào.

Mẹ Tôn cũng sợ: "Mấy nhà quê các …"

Mẹ Lục trực tiếp đập một cái gáy Tôn, đau thì cũng đau cho lắm, Tôn chỉ cảm thấy cực kỳ nhục nhã, bà định kêu: "Các …"

Mẹ Lục bình tĩnh nhấc tay lên, bà quanh năm việc đồng áng, ngón tay thô to, vô cùng sức.

Giọng của Tôn đột nhiên kẹt cứng ở cổ, vội ngậm miệng .

" gặp Lục Giai Giai." Tôn Thành Trúc giãy khỏi Lục Ái Quốc.

Lục Ái Quốc chỉ hận thể chửi tục: "Một thằng đàn ông như mày quan hệ gì với em gái tao mà ồn ào đòi gặp em gái tao, mày cố tình hỏng danh tiếng của nó ?"

Tôn Thành Trúc lắc đầu, ánh mắt trống rỗng, giọng khàn đặc: " hỏi cô , chỉ hỏi cô …"

"Cô đính hôn với , tư cách gì hỏi cô ." Tiết Ngạn nâng mí mắt, đôi mắt đen nặng nề khiến rõ tâm trạng của .

Vân Vũ

Tôn Thành Trúc quả nhiên câu thu hút ánh mắt, về phía giọng , chỉ thấy một đàn ông cao lớn mặt, ánh mắt của Tôn Thành Trúc chợt dữ tợn: "Mày là Tiết Ngạn!"

"Là ." Tiết Ngạn mấp máy môi, đuôi mắt xếch lên khiến hiểu là lạnh lùng là đang .

Tôn Thành Trúc vung đ.ấ.m đánh Tiết Ngạn một cái nhưng lòng bàn tay của Tiết Ngạn bắt nắm đ.ấ.m của , Tôn Thành Trúc dùng hết bộ sức lực, Tiết Ngạn mảy may dịch chuyển.

"Không đánh " Sau đó Tiết Ngạn vung một đ.ấ.m khóe miệng của Tôn Thành Trúc.

Tôn Thành Trúc lùi vài bước, cảm thấy răng cũng lung lay.

"A!" Mẹ Tôn hét chói tai một tiếng, lên đỡ con trai: "Thành Trúc!"

Tôn Thành Trúc còn dậy đánh với Tiết Ngạn nhưng Tôn ôm : "Đừng đánh, đừng đánh nữa, bọn họ quá đông …"

Tôn Thành Trúc chống lên tường, lau khóe miệng: " gặp Lục Giai Giai, gặp cô ."

Mẹ Lục đảo trắng mắt: "Cậu gặp là gặp con gái , dựa cái gì nó gặp ? cho , mau ngay, đến lúc đó lớn chuyện, chỉ sợ tương lai của bây giờ cũng còn ."

Mẹ Tôn kinh hãi túa mồ hôi lạnh, con trai bà ở đây loạn, chịu thiệt nhất chỉ thể là nhà bọn họ.

"Đi thôi, ở con gái, đến khi đó thể tìm một nhất cho con, hà tất cứ là con tiện nhân …"

chửi quen miệng , thường gọi con tiện nhân, bây giờ cũng buột miệng .

Mẹ Lục một tay túm lấy mái tóc xoăn ngắn tinh tế của bà : "Mụ cái gì, hỏi mụ chửi ai hả, vốn định chừa cho một đường, nể mặt tất cả , mất mặt là , nhưng giờ ầm lên chứ gì, ngược chống mắt lên xem, con gái đính hôn , các chạy đến nhà loạn là ý gì? Học phường trộm cướp, cướp đúng ?"

Quả nhiên là dân quê, vài câu định tay, Tôn túm mà nước mắt sắp chảy , bà phát hỏa nhưng sợ lớn chuyện, đến khi đó cách nào kết thúc.

giãy dụa, : "Thả , thể tùy tiện tay đánh ."

Mẹ Lục trực tiếp đẩy ngã xuống đất ném tóc tay , một cách đúng tình hợp lý: "Chậc, bà già nông thôn như chính là như đấy, cho mụ , chỉ đánh còn một , hai náo, ba thắt cổ đấy, so với bà, mụ còn kém xa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-293.html.]

Mẹ Tôn: "…"

bốn đàn ông cao lớn xung quanh, Lục hung dữ đanh đá, đành lên kéo Tôn Thành Trúc: "Đi, con trai, chúng thôi."

" chỉ gặp cô , hôm nay cô gặp thì !" Cả Tôn Thành Trúc dựa tường, thảm để tâm.

Mẹ Lục hiệu cho ba đứa con trai, tính áp giải Tôn Thành Trúc về thị trấn.

"Tôn Thành Trúc, chúng sớm rõ ràng ? Anh tới tìm gì?"

Lục Giai Giai dứt lời, bóng từ một đầu khác của bờ tường.

con Tôn Thành Trúc cực kỳ khó chơi, gặp cô thì chỉ sợ sẽ về, Lục Giai Giai : "Anh gì?"

Tôn Thành Trúc thấy Lục Giai Giai, đôi mắt lập tức sáng ngời, qua nhưng ánh mắt của Tiết Ngạn trầm thấp, cánh tay hữu lực đè lên cổ .

Tôn Thành Trúc đánh trả nhưng tuyệt thực vài ngày , bây giờ vẫn hồi phục nên cách nào đọ sức với Tiết Ngạn.

Anh chằm chằm Tiết Ngạn: "Thắng cũng vẻ vang!"

Tiết Ngạn gì mà ánh mắt nặng nề.

Cách biệt vài năm, đến nay Tôn gặp Lục Giai Giai, khi gặp cô, nét mặt của cô vẫn còn non choẹt, tuy rằng ưa nhưng vẫn nẩy nở hẳn.

Bây giờ đường nét của Lục Giai Giai nở rộ, trắng xinh, đôi mắt lúc sáng đơn thuần.

Chẳng trách khiến con trai bà nhớ thương lâu như .

Mẹ Tôn thở một nhẹ nhõm, Lục Giai Giai tới , chắc chắn là vì còn luyến tiếc Thành Trúc, bọn họ vẫn cơ hội lật ngược tình thế.

Lục Giai Giai lên, cô Tôn Thành Trúc, vỗ một cái cánh tay của Tiết Ngạn.

Tiết Ngạn mím môi, do dự một lúc từ từ buông Tôn Thành Trúc .

Tôn Thành Trúc thẳng Lục Giai Giai, trong cổ họng giống như nhét cát: "Anh hỏi em, em… em thật sự đính hôn ?"

Tiết Ngạn duỗi cánh tay chắn mặt Lục Giai Giai, tiếng nào, chỉ sợ cô tiến thêm một bước.

Lục Giai Giai: "…"

Cô gật đầu: "Phải."

"Anh thích em." Tôn Thành Trúc khổ, mấp máy môi.

Câu , hai đàn ông đều căng cứng .

Lục Giai Giai thở một : "Không rõ ràng ? Tốt cũng theo đuổi một thời gian dài như , chắc hẳn cũng tính cách của thế nào chứ?"

"Anh chính miệng em ."

"Được, thích Tiết Ngạn nên mới gả cho ." Lục Giai Giai nghiêm túc : "Tôn Thành Trúc, chúng khả năng, ngay từ đầu với , bao giờ lừa dối chính bản , thích !"

Loading...