Nếu chỉ là một chú chó bự, khi ghen dám thì đuôi sẽ quét đất, lúc lấy lòng đuôi sức vểnh lên.
Tuy trông to dữ nhưng ngốc nghếch đáng yêu.
…
Lục Giai Giai cố gắng căng da mặt: "Vậy phạt ngày mai phép tới tìm em, chuyện với em."
Cô sắp đính hôn , cảm thấy cần bình tĩnh một ngày.
Sắc mặt của Tiết Ngạn cứng ngắc, thấp giọng bảo: "Vậy qua ngày mai em giận nữa."
Lục Giai Giai gật đầu, bây giờ cô cũng buồn ngủ mà tiến lên, xem tình hình cụ thể.
Tiết Ngạn Lục Giai Giai nặng lòng tò mò nên theo phía bảo vệ cô.
Triệu Xã Hội cách đó xa mà đôi mắt đỏ ngầu, nhưng vẫn cưỡng chế đầu , giả bộ thấy gì cả.
Bên , Châu Văn Thanh và Lục Thảo sớm mặc xong quần áo.
Đối diện với đám vây quanh, Châu Văn Thanh tức giận và hổ chết, vẫn luôn cố gắng giải thích: " thật sự bất cứ chuyện gì với Lục Thảo hết, là tự cô cởi quần áo kéo , cho , các nghĩ xem khả năng chuyện như ?"
"Cậu lung tung!" Bác gái cả Lục chỉ ngón tay run rẩy Châu Văn Thanh.
Thật trong lòng bà rõ Châu Văn Thanh cực khả năng đang thật, nhưng vì chiếm lời mà chuyện đến mức độ cũng chỉ thể thuận thế mà tiếp thôi.
Nhà họ Lục bọn họ thể mất mặt thế .
Bác gái cả Lục chọc thẳng trọng điểm: "Nếu như ép tại đêm hôm khuya khoắt còn chạy tới đây, còn ở chung với con gái , áo quần chỉnh tề?"
Vân Vũ
", …" Châu Văn Thanh lắp bắp nửa ngày cũng lý do.
Trong lòng rõ một khi lý do sẽ chỉ khiến tình hình của càng thêm gay go mà thôi.
Lục Thảo tức giận ngẩng đầu lên: "Châu Văn Thanh, ngờ là như , mà hắt nước bẩn lên !"
Trên mặt cô là nước mắt, ngũ quan gần như xô : "Gần đây với Châu Văn Thanh đang kết đối tượng, tối nay chuyện quan trọng với , ngờ chúng vài câu, bắt đầu xé áo , sợ quá nhũn chân, chỉ thể lớn tiếng gọi !"
"Cô ngậm m.á.u phun !" Châu Văn Thanh kích động Lục Thảo: "Cô cũng thèm xem bản cô thế nào, xé áo của cô? Cô cởi trần mặt thì cũng thèm lấy một cái!"
"Thằng khốn nạn!" Anh cả của Lục Thảo trực tiếp vung một quyền đánh ngã Châu Văn Thanh: "Mày suýt chút nữa bắt nạt em gái tao, bây giờ còn dám sỉ nhục nó, nếu như mày ý với nó tại khuya muộn còn xuất hiện ở đây? Tao cho mày , bây giờ tao sẽ tống mày lên thị trấn và tố cáo mày, mày cứ đợi lao động cải tạo ."
"…" Châu Văn Thanh ôm mặt.
Anh hối hận , sớm thế chọc ả điên Lục Thảo mới .
Anh ngẩng đầu lên với vẻ mất hồn mất vía, vặn thấy Lục Giai Giai cách đó xa.
Gương mặt xinh của cô tôn lên ánh lửa, môi đỏ tóc đen, so với Lục Thảo giống như kẻ điên khiến trong lòng Châu Văn Thanh đau đớn vô cùng, cơn chán chường ùn ùn kéo đến lan khắp .
Anh nghĩ, nếu lúc đầu lấy Lục Giai Giai chỉ công việc nhẹ nhàng mà còn thể nhận sự hỗ trợ hữu lực nhất của nhà họ Lục, cũng sống thoải mái ở thôn Tây Thủy .
Đặc biệt Lục Giai Giai lớn lên còn xinh và khí chất như , ngay cả con gái trong thành phố cũng thể so , nhưng tại lúc một mực từ chối.
Châu Văn Thanh bò về phía Lục Giai Giai, miệng lẩm bẩm: "Lục Giai Giai, trong lòng …" cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-283.html.]
Còn xong Tiết Ngạn giẫm lên ngón tay.
Châu Văn Thanh kêu lên thảm thiết, ngón tay cuộn chặt .
Tiết Ngạn liếc mắt với đôi mắt u ám: "Hay là nhốt ."
Bác gái cả Lục gào : " con gái đây? Đứa con gái đáng thương của , danh tiếng đều Châu Văn Thanh hủy hoại hết ."
Châu Văn Thanh: "…"
Tình hình hỗn loạn, ầm ĩ một lúc, bây giờ mắt Châu Văn Thanh chỉ hai con đường, hoặc là lấy Lục Thảo, hoặc là tù.
Ngồi tù sẽ ghi hồ sơ, dựa theo bối cảnh sinh hoạt bây giờ thì cả đời cũng thể trở .
Tuy rằng Châu Văn Thanh sụp đổ nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, tổng hợp phân tích thể khuất phục Lục Thảo.
Anh nghiến răng nghiến lợi : "Lấy, lấy!"
Giọng của dứt, trong đám một cô gái trẻ che mặt chạy ngoài, trông vô cùng đau lòng.
Lục Giai Giai nhận cô , tên là Thái Thu, chơi với Lục Thảo khá , hai thường xuyên việc chung và chuyện.
Lục Giai Giai ngờ Châu Văn Thanh lợi hại như thế, lợi dụng Lục Thảo xong lợi dụng bạn của cô .
Chỉ là Lục Thảo phát hiện .
Tiết Ngạn thấy chuyện của Châu Văn Thanh kết thúc, lặng lẽ lùi vài bước phía Lục Giai Giai.
Lục Giai Giai ngáp một cái, mắt mũi tèm nhèm, định dụi mắt thì trong tay nhét một thứ.
Cô liếc mắt xuống, Tiết Ngạn vẫn biểu cảm gì như cũ.
Anh lên tiếng mà chọc ngón trỏ lòng bàn tay cô, đó rời .
Lục Giai Giai: "…"
Lục Nghiệp Quốc vặn đến bên cạnh cô: "Em gái, kêu dẫn em về, chúng về nhà ."
"Ừm." Đầu ngón tay của Lục Giai Giai sờ thứ trong tay, trong màn đêm yên tĩnh truyền tới tiếng nhựa loạt soạt.
Lục Nghiệp Quốc nghi ngờ đầu : "Tiếng gì ?"
Lục Giai Giai mím môi, nhanh chóng lắc đầu: "Không , em chẳng thấy gì cả."
Đợi về đến nhà, cô đóng cửa phòng mở tay , trong lòng bàn tay ba viên kẹo sữa thỏ trắng.
"Mình cũng trẻ con." Lục Giai Giai nổi giận đùng đùng đặt kẹo lên tủ đầu giường, đó lên giường: "Lấy kẹo dỗ cũng vô dụng."
Tờ mờ sáng, cô giường mãi ngủ , dậy cầm một viên kẹo tủ đầu giường trong tay, ngón tay đặt bên đầu gối, nhanh chìm giấc ngủ.
Bảy rưỡi cô mới thức dậy, ngoại trừ cô thì Lục và Trương Thục Vân cũng dậy muộn.
Hôm qua dày vò hơn nửa đêm, đều buồn ngủ.
Xét từ chuyện rạng sáng, tuy rằng tối qua Châu Văn Thanh chạy ngoài gặp riêng khiến lên án, nhưng Lục Thảo cũng chạy ngoài lén lút gặp riêng như thế, con gái ở thời đại gặp chê trách lớn hơn đàn ông.
Lục Thảo gả đúng như ý nguyện nhưng danh tiếng của chính cô cũng hủy hoại.