Tiết Ngạn thở dốc dữ dội, hầu kết di chuyển, Lục Giai Giai: "Anh, chỉ hỏi em, sẹo đầu cần lo, bà ngày thuốc mỡ thể xong, đến lúc đó coi như một phần của sính lễ."
Lục Giai Giai cũng thấy đầu óc nhão thành tương hồ, chỉ thấy sính lễ gì đó, những cái khác đều đầu.
Quá mất mặt, cô quyết định tạm thời để ý đến Tiết Ngạn nữa.
Lục Giai Giai hung dữ che giấu vẻ hoảng hốt của : "Đừng hỏi em, tặng gì thì tặng cái đó, là đồ lưu manh."
Cô nổi giận rời , mà Tiết Ngạn thì nguyên tại chỗ lâu mới ngoài.
Thân phận của khác đây , bây giờ còn công việc ở thị trấn, thôn dân thấy cũng sẽ chào hỏi.
Vương Chấn Quốc trông thấy Tiết Ngạn bèn chạy bước nhỏ đến bên cạnh : "Khi nào thời gian cùng săn nhé?"
Anh khâm phục Tiết Ngạn, chỉ một sức lực mà khí thế còn lớn, cũng dễ chọc, một cái liếc mắt cũng thể trấn nhiếp đại đa .
Có Lục Giai Giai , thái độ của Tiết Ngạn đối với những khác còn sắc bén như đây nữa, cũng thử hòa nhập với .
Anh cúi mắt nghĩ ngợi "Gần đây khả năng rảnh, bận, thời gian sẽ tìm các chung.’
…
Lục Giai Giai chạy về nhà, cha Lục đang với Lục về chuyện của Vương Tứ.
"Bây giờ báo cáo công, Vương Tứ đề tên thư, hơn nữa một ngày khi bắt, còn cố tình chạy tới mặt dẫn đầu nhấn mạnh sẽ , ăn cướp la làng, rửa sạch ." Cha Lục mấy việc đều là Tiết Ngạn .
Trong lòng ông khâm phục tiểu tử , tâm tư lợi hại cũng thôi , còn bắt chước nét chữ.
"Hơn nữa, còn nợ tiền, ai cũng nghĩ Vương Tứ trả tiền nên mới cố tình như thế."
Lục Giai Giai vốn về phòng nhưng thu hút dừng bước chân, cô nghĩ ngợi : "Cho dù là Vương Tứ báo cáo công thả , nhưng những khác cũng sẽ bỏ qua cho , chẳng lúc nào cũng sợ hãi mà sống ."
Thủ đoạn của Tiết Ngạn cũng quá lợi hại, cô còn cơ hội phản công đây?
"Bây giờ cá cược tội nặng, chỉ cần ngoài cũng sẽ bỏ qua cho ." Cha Lục ngẩng đầu vết sẹo đầu Lục Giai Giai, đau lòng xoa đầu con gái.
"Thế cũng coi như gặp báo ứng thôi."
"Ôi, khổ cho con cái quá." Mẹ Lục chuẩn cơm trưa thêm ít đồ ngon cho Lục Giai Giai bồi bổ, bà nghĩ đến một chuyện khác: "Ngày mai hai con với Trịnh Tú Liên xem mắt, bà mai tới nhà gái cho hai chuyện, nếu thì qua vài ngày nữa sẽ đăng ký kết hôn."
"Nhanh như ạ!" Lục Giai Giai sững sờ.
Mẹ Lục đè thấp giọng : "Nhanh cái gì mà nhanh? Trịnh Tú Liên về nhà đẻ hai tháng mà em dâu cô sắp ầm lên , thời buổi , phụ nữ ly hôn dễ sống."
Không , bà đếm kho vàng nhỏ của con gái , đợi qua hai năm nữa điều kiện sẽ mua một căn nhà tên cô .
"Vậy, …" Lục Giai Giai hiểu quy tắc ở nơi cho lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-280.html.]
Nếu như hai kết hôn, liệu cô với Tiết Ngạn lùi .
Mới đầu cô cảm thấy Tiết Ngạn cầu hôn đột ngột, nhưng cũng cảm giác tình cảm và sự nôn nóng của , trải qua thời gian dài như , cô sớm chấp nhận trong lòng .
Nếu còn kéo dài, trong lòng cô sẽ khó chịu.
Còn nữa, ba ngày là ngày lành tháng .
Tâm trạng của cô buồn bực, chỉ hận thể cầm cái gậy vẽ vòng tròn đất.
Trên gương mặt của cô gái trẻ vốn còn hào hứng nhưng bây giờ ủ rũ hẳn.
Mẹ Lục hỏi với vẻ khó hiểu: "Sao thế?"
Lục Giai Giai đảo mắt, đó từ từ ngẩng đầu lên: "Tiết Ngạn , ba ngày là ngày lành tháng , tới cầu hôn, nhưng như đụng ngày của hai ạ?"
"Ba ngày ?" Mẹ Lục giơ tay tính toán, quyển lịch treo tường, bà trừng mắt: "Ba ngày thật sự là ngày lành tháng ."
Bà về phía cha Lục, hai đưa mắt , đều gì cả.
Vân Vũ
Đụng thì sợ, chỉ là luyến tiếc con gái bảo bối thôi.
nếu đính hôn, ngược lén lút vụng trộm cho khác .
Lục Giai Giai đảo tròng mắt cha , cô cũng ý kiến của hai , đặc biệt là hôn nhân đại sư giống như sống hai .
Mà bản cô hiện giờ vẫn đang yêu đương nồng nhiệt, lỡ như trong cuộc mê thì rắc rối lắm.
Mẹ Lục nghĩ: "Vậy đính hôn ."
Ở tuổi của Lục Giai Giai vặn hợp, kết đối tượng , đợi đến tuổi thì kết hôn.
Đặc biệt là tiểu tử Tiết Ngạn còn tồi, thể bảo vệ con gái bà .
Có luyến tiếc đến cũng thể hủy hoại nhân duyên của con cái .
Lục Giai Giai ngờ Lục đồng ý thoải mái như thế, cô còn tưởng sẽ bĩu môi đảo trắng mắt nữa chứ.
Buổi chiều, Lục Giai Giai và Lục đến trường học cách hai cây báo danh cho tụi nhỏ.
Khu vực tổng cộng bốn thôn, thôn Đông Thủy, thôn Tây Thủy, thôn Nam Thủy và thôn Bắc Thủy.
Trường học do bốn thôn hợp lực xây, cốt là để cho đám trẻ chỗ học, dù học sinh học của một thôn thật sự quá ít, cần thiết riêng.
Mẹ Lục lẩm bẩm với đám nhỏ: "Mấy đứa trẻ con nhà khác xem, thể ăn no tồi , nào còn học, cho dù học cũng đều là cha đủ việc kiếm tiền, còn các cháu đều dùng chi phí chung để đóng, tại ?"
Bây giờ chỉ phòng cả và phòng hai con, kết hôn đều đang trợ cấp cho bọn nhỏ ăn uống, hiển nhiên học cũng thể kêu nhà bỏ tiền , bằng quá công bằng với những đứa trẻ khác.