Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-08-25 12:23:33
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Ngạn căng cứng về phía Lục và cha Lục, giọng khàn nhưng kiên định: "Cháu đính hôn , cháu sẽ với Giai Giai cả đời, quyết để cô bắt nạt dù chỉ một chút."

Lục Giai Giai giật chân, cô ngẩng đầu cha Lục và Lục một cách thận trọng.

"Cậu theo chúng ngoài chuyện." Cha Lục khỏi phòng bệnh , Lục cũng theo ngay đó.

Lục Giai Giai: "…"

Cô là trong cuộc, tại thể ?

Hôm nay tiết trời bên ngoài âm u, khả năng sắp giảm nhiệt độ, gió lạnh thổi qua cành cây vang xào xạc.

Lục Giai Giai dùng thìa khuấy canh trong bát, cô cúi mắt kỳ tử bên trong, trong đầu nghĩ đến cảnh tượng Tiết Ngạn cha Lục và Lục gọi nhà .

Đôi mắt của cô liếc , nhấc một chân định xuống giường lén.

Lục Giai Giai chống dậy, cả choáng váng, trong đầu giống như gì đó đang cuồng, cô nôn nhẹ một cái, đó về chỗ.

Thật khó chịu, Lục Giai Giai xoa trán, đó gắp một miếng gan heo, định từ từ bồi bổ máu.

Gan heo xào mùi tanh, cũng đầu bếp nào thơm tươi, Lục Giai Giai cũng còn lòng lén nữa, chỉ lo bới cơm ăn trưa.

Khoảng mười mấy phút , cửa mở , đôi mày sắc bén của Tiết Ngạn giãn , ngay cả khóe môi ngày thường mím chặt cũng nhếch lên với biên độ cực nhỏ, nghiêm mặt, cố gắng khắc chế cảm xúc thật của cho nên lúc tiến vẻ mặt kỳ quái.

Lục và cha Lục thì vui đến .

Lục Giai Giai trộm ba mặt, thấy cha vui cho lắm cũng đoán đáp án.

chạm ngòi nổ của cha Lục và Lục, cô cố gắng uống canh gà trong bát.

"Thịt gà ác cũng bổ máu." Tiết Ngạn xé một cái đùi gà cho Lục Giai Giai: "Ăn thêm tí nữa ."

Ở thời đại , đại đa chỉ thể nuôi hai con gà bình thường, nuôi ba con khả năng sẽ tố cáo ngay.

Tiết Ngạn cũng dùng thủ đoạn gì mới thể nấu một bát canh gà ác cho cô, Lục Giai Giai hỏi, cô sớm thủ đoạn của tầm thường.

Anh chỉ khả năng phản trinh sát mạnh mà đầu óc cũng cực kỳ thông minh, việc vô cùng thận trọng, chỉ cần một chuyện gì, gần như mỗi một đều thể trong kế hoạch của .

Lục Giai Giai uống canh gà, cô sẽ Tiết Ngạn nắm chắc trong tay đấy chứ?

Không , Lục Giai Giai ưỡn thẳng sống lưng, trong nhà nhất định là cô chủ nhà mới .

suy nghĩ , đầu gục xuống… choáng quá.

Chuyện vẫn nên để nhắc đến với Tiết Ngạn , giờ tốn não.

Lục Giai Giai ăn thêm mấy miếng gan heo nữa, cô lắc đầu: "Con ăn nữa, ăn ."

để khác quan sát sự khác thường, sáng nay cha Lục và Lục chỉ ăn bánh và uống cháo loãng mang từ nhà tới.

Tuy thế hơn đại đa viện ăn , nhưng Lục Giai Giai thấy cha ăn kém như thế, trong lòng cũng hoảng hốt.

Hơn nữa, lúc cô ăn cũng để ý, đặc biệt chia một phần nhỏ của bên cạnh, phần còn hề động .

"Tiết Ngạn, ăn sáng ?" Đột nhiên Lục Giai Giai về phía .

Tiết Ngạn tới đây từ tối qua, thấy quần áo của nhàu nhĩ mới nhíu mày: "Chắc chắn ăn ."

Cô hít một , tức giận với cha Lục và Lục: "Con thật sự , đừng vì con mà ăn uống tử tế, nếu như bệnh thì ?’

Cũng vì tức giận quá mà cơ bắp trán cô căng lên, một cơn đau tê dại truyền khắp não.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-270.html.]

"…" Đôi mắt của cô lập tức đỏ hoe.

Thật đau quá, vết thương chắc chắn nhỏ, sẽ để sẹo cho coi.

Mẹ Lục thấy Lục Giai Giai sắp còn tưởng cô tức giận, vội vàng bảo: "Ăn, ăn, bọn sẽ ăn hết."

Bữa cơm còn ngon hơn tiệc lớn trong thôn, Lục thấy gan heo nuốt nước miếng.

Thèm mà, ở nhà ăn nhiều thịt như nhưng thấy thịt vẫn thèm.

Đợi thời thế , ngày nào bà cũng sẽ ăn thịt.

Ba cùng ăn cơm, bây giờ Lục trông thấy Tiết Ngạn là trong lòng khó chịu, nhưng nghĩ đến lời hứa của cũng chỉ đành nhịn xuống.

Lục Giai Giai ăn no là buồn ngủ, cô lên giường, ngón tay với vẻ nhàm chán.

Bên , Lục Nghiệp Quốc về bệnh viện, mua đồ ngon gì cả, trong tay cầm sáu cái bánh bao nhân thịt, đối với gì ngon hơn bánh bao nhân thịt cả.

Anh vui vẻ đến cửa phòng bệnh đẩy cửa , một mùi hương lập tức phả ngay mặt.

"Mẹ, con mua bánh bao…" Lục Nghiệp Quốc sững sờ, trông thấy Lục gắp một miếng gan heo bỏ trong miệng, trông mùi vị cực ngon .

Lục Nghiệp Quốc: "…"

"Về , mua ?" Ngược cha Lục hỏi một câu.

Lục Nghiệp Quốc móc bọc giấy dầu trong lòng : "Bánh… bánh bao nhân thịt ạ."

"Con ăn , phần còn mang về cho lũ trẻ ăn."

"…"

Vân Vũ

Tiết Ngạn ăn cơm xong , hình như bận nhưng cũng là đang bận gì.

Khoảng hai giờ chiều, Tôn Chấn Hưng tới, tới một .

Anh thấy Lục Giai Giai đang ngủ say giường bệnh thông qua ô kính ở cửa phòng.

Vừa thấy cô yếu ớt, đặc biệt là gương mặt cắt còn một giọt máu.

Nhớ đầu tiên gặp cô, đối phương cũng yếu ớt như .

Khi Tôn Chấn Hưng tuần tra thị trấn băng qua một con đường, thấy hô: "Có hôn mê ."

Đang đúng năm nạn đói, hôn mê cũng hề hiếm lạ chút nào, qua xem thử, chỉ thấy một cô gái nhỏ ngã bên vệ đường, sắc mặt tái nhợt, hai tay đặt n.g.ự.c hình như vô cùng khó chịu.

Tôn Chấn Hưng vội vàng chạy qua, cô gái mặt lớn lên vô cùng ưa , gầy, đôi mắt to ngập nước, cái trán căng mịn khiến cô trông cũng tiêu điều như những gầy gò, mặt mày vàng vọt khác.

Trong lòng nao núng, qua hỏi chuyện.

"Không ." Lục Giai Giai dậy, nôn khan một tiếng: "Cảm ơn, còn việc ."

Tôn Chấn Hưng lo lắng cô ngất xỉu nên theo cô.

Sau nửa tiếng, thấy cô gái trẻ đưa đồ trong tay cầm cho một thanh niên.

Thanh niên ngẩng đầu lên với vẻ mặt kiêu ngạo: "Đã mười mấy phút em về đây, em xem em lâu thế nào hả? Có em …"

Chữ phía thanh niên cố tình đè thấp thanh âm nên rõ, nhưng nhận thanh niên đó.

… Em họ Tôn Thành Trúc của .

Lần thứ hai gặp Lục Giai Giai là ở đoàn văn công, khi đón em gái .

Lục Giai Giai dường như khác với những cô gái khác xung quanh, cô đặc biệt, giống như từng đặc biệt học văn nghệ, khí chất kiêu ngạo, cô lườm Tôn Thành Trúc, tỏ yếu thế và nhẫn nại, nhưng cảm giác sự ti tiện gì ở đây.

Loading...