"Được cái gì?" Lục Nghiệp Quốc hỏi.
Lục Giai Giai lơ đãng đáp: "Không gì.
Con ngươi đen tối của Tiết Ngạn theo Lục Giai Giai xa, thở một nóng rực nặng nề, nhà bếp.
Một giây , bên tai truyền tới tiếng thở hồng hộc nóng nảy.
"Tiết Ngạn, con mày, bản lĩnh thì ngoài chuyện!"
Tiết Ngạn đầu, chỉ thấy Triệu Xã Hội đang cửa nhà .
Lồng n.g.ự.c phập phồng, đôi mắt chằm chằm Tiết Ngạn, cơ bắp căng chặt giống như chịu kích thích cực lớn .
Tiết Ngạn sợ Triệu Xã Hội chuyện hại cho danh tiếng của Lục Giai Giai tình huống còn lý trí, nghĩ ngợi một chút về phía cửa.
"Anh cả!" Tiết Khiêm và Tiết Dương chạy từ trong nhà , cha Tiết cũng tiếng tiếng vang ở cửa, cầm cái muôi ngoài.
"Không , chỉ chuyện với mà thôi, lát nữa sẽ về." Tiết Ngạn đầu trấn an nhà đó cùng Triệu Xã Hội ngoài.
Hai tới một khá hẻo lánh, Triệu Xã Hội duỗi tay túm cổ áo của Tiết Ngạn.
"Vừa mày gì? Hả, mà mày …" Triệu Xã Hội gào lên.
"Cậu thấy cả còn gì nữa?" Khóe môi của Tiết Ngạn nhếch lên.
Triệu Xã Hội tức thở hổn hển: "Mày cũng xứng , mày xem nhà tụi mày điều kiện gì ? Lẽ nào mày Lục Giai Giai chịu khổ cùng mày ?"
" sẽ để cô chịu khổ cùng ." Tiết Ngạn kéo tay của Triệu Xã Hội , nét mặt lạnh lùng sắc bén: "Lục Giai Giai ở bên Tiết Ngạn, cô sẽ bao giờ chịu khổ."
"Mày lấy gì tra đảm bảo? Lấy con mày ? Trên đời thứ thiếu nhất chính là ." Triệu Xã Hội tiếp tục thấp giọng gào lên.
Anh cho rằng Lục Giai Giai sẽ trúng Tiết Ngạn, nhưng ngờ hai ở bên nhanh như thế, thậm chí còn bọn họ bắt đầu trao đổi tâm ý từ khi nào.
"Chuyện liên quan gì đến ?" Tiết Ngạn liếc mắt , thấp giọng : "Triệu Xã Hội, gỡ mũ , còn thì mất công việc ở thị trấn."
"Là mày giành với tao!"
"Xưa nay từng giành với , chỉ đang giành với Lục Giai Giai, giành cô sẽ đầu ." Đột nhiên ánh mắt của Tiết Ngạn trở nên sắc bén, duỗi tay túm ngược cổ áo của Triệu Xã Hội: "Từ nay về , cách xa cô một chút, nếu như để còn suy nghĩ gì khác với cô , sẽ cho thủ đoạn chân chính của !"
Giọng của trầm thấp lạnh lùng, trong ánh hoàng hôn cuối ngày giống như bùa đòi mạng của ma quỷ, Triệu Xã Hội cảm thấy lưng lạnh.
Anh nghiến răng nghiến lợi với vẻ cam lòng: "Bây giờ Lục Giai Giai còn nhỏ tuổi, hiểu thích là gì, chắc chắn mày lừa, đợi cô trưởng thành sẽ hiểu thế nào mới là thích, nhất định sẽ hối hận!"
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-251.html.]
Không qua bao lâu, Tiết Ngạn bước từ căn nhà, khóe môi của xanh tím, m.á.u cánh tay cũng chảy , nhưng cũng để ý mấy đau đớn , để ý là mấy câu cuối cùng của Triệu Xã Hội.
Tiết Ngạn nhất định sắp xếp xong tất cả thứ nhanh nhất thể, đó đính hôn với Lục Giai Giai, để cô cũng còn khả năng hối hận nữa.
Sau khi Tiết Ngạn lâu, Triệu Xã Hội cũng .
Anh khập khiễng, khóe môi bầm tím một vết to, khóe mắt cũng xanh tím, ôm cánh tay, tức giận rời khỏi nơi .
Tên Tiết Ngạn bình thường, thương mà sức vẫn lớn như thế.
Lục Giai Giai về nhà, chiều nay Trương Thục Vân , đang ở trong bếp nấu cơm, Lục gội đầu trong sân, giờ đang ghế xích đu.
Vân Vũ
Mấy cô bé đang luyện chữ bàn cát, mấy quyển sách mua mấy hôm , bọn trẻ đều coi nó thành bảo bối, đặc biệt là Lục Hảo vô cùng cần mẫn chịu khó.
Lục Giai Giai đứa trẻ trưởng thành sớm, cô bé cố gắng học hành như cũng là cho Lục Cương Quốc thấy cô bé thể học .
Có một cô thậm chí còn vô tình thấy Lục Hảo hỏi Lục Cương Quốc: "Cha, năm nay con thể cùng các chị em học ạ?"
Lục Cương Quốc gật đầu.
Trong nháy mắt đó Lục Hảo mím môi .
Thứ mà những em khác xung quanh thể một cách dễ dàng thì cô bé cố gắng mới , nhưng Lục Giai Giai vẫn cảm thấy cô bé thỏa mãn .
Cô nghĩ, nếu hai cô thật sự chu cấp cho Lục Hảo cô thể chu cấp cho cô bé , để cô bé học.
Lúc ăn cơm, Lục : "Đợi hai ngày nữa rảnh rỗi, cả nhà chúng thị trấn chụp bức ảnh ."
Lục Nghiệp Quốc đang và cơm, thuận miệng hỏi một câu: "Chụp cái đó gì ạ?"
"Anh ba mày , ở bên ngoài cái để nhớ."
Trong nhà lập tức còn ai gì nữa.
Mẹ Lục lẩm bẩm: "Tụi bây cũng , nhưng tao, cha mày với em gái mày nhất định , ba mày chủ yếu là ảnh chụp của ba đứa tao, về phần tụi bây, tao chỉ chụp ảnh cả gia đình phúc trở về thôi."
"Cháu chụp ảnh, cháu chụp ảnh chung với bà nội." Thạch Đầu giơ tay đầu tiên.
Chuyên Đầu cũng vội vàng đặt đũa trong tay xuống: "Cháu cũng chụp ảnh với bà nội."
Bây giờ chụp ảnh vẫn phổ biến, nhiều cảm thấy chụp ảnh là tốn tiền phung phí, bằng lòng chụp.
nếu như ai chụp một bức ảnh đều thể khoe khắp thôn cả năm.
Đám trẻ con thể chụp ảnh đều vô cùng kích động.