Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-08-24 15:03:33
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Giai Giai là một đứa trẻ ngoan, đều là trẻ ngoan." Hộp thịt trong tay bác gái cả Lục còn nóng nguyên, bà Lục Giai Giai mà càng thích hơn.

Sao bà đứa con gái như thế chứ, mà cũng thôi , còn sinh cái thứ phiền lòng, từ nhỏ đến lớn chỉ gây rắc rối.

Tuy Lục Giai Giai cũng từng khiến Lục bận lòng một thời gian, nhưng bác gái cả Lục thể thừa nhận cô là một đứa trẻ ngoan hiếu thuận hiểu chuyện.

Lúc gặp nạn đói còn nghĩ đủ cách mua lương thực về cho gia đình bọn họ.

Lại nghĩ đến Lục Thảo, bà lo lắng nửa đời vì cô , kết quả lớn vẫn gây họa cho bà , chuyện nhỏ cũng thôi còn là hôn nhân đại sự.

Bác gái cả Lục nghĩ đến Lục Thảo là m.á.u não sắp trào lên.

Mấy chuyện một lúc Lục dẫn Lục Giai Giai .

Bác gái cả Lục tức quá, con gái của khác ngoan như ?

cầm cái gậy phòng của Lục Thảo, khăng khăng đánh cho đến khi cô chính miệng chia tay với Châu Văn Thanh mới thôi.

Ai Lục Thảo cũng cái tính ngang bướng, lưng đánh đến bầm tím cũng chịu mở miệng, bộ dáng cô c.h.ế.t cũng gả cho Châu Văn Thanh.

Bác gái cả Lục thành công ngất xỉu.

Lục Giai Giai nhàm chán việc gì , buổi chiều cô cùng đám Lục Hoa cắt cỏ heo, lên núi một lúc gặp Đại Sơn.

Đại Sơn khác hẳn với lúc mới rời khỏi nhà, gầy, lộ xương gò má giống Điền Kim Hoa, hai con mắt hõm xuống, miệng cũng khô nứt nẻ.

Sau khi thấy Lục Giai Giai, tầm di chuyển sang phía Lục Hảo.

Cả Lục Hảo còn tự ti như đây nữa, đường cũng thích ngẩng đầu, mái tóc mặt vén lên, trông vô cùng tinh thần khí.

Bây giờ trong nhà thể ăn cơm no, còn thịt nên sắc mặt của cô bé cũng hồng hào hơn hẳn, làn da cũng trắng hơn một chút, cả giống như từ từ da đổi thịt.

"Cô út, chị…" Đại Sơn khẽ thì thào.

Lục Giai Giai nên gì mà ngang qua bên bé, Lục Hảo chần chừ cũng bước theo.

Cô bé em trai theo sẽ kết cục , nhưng ngờ đổi nhiều như .

Đến nay Lục Hảo vẫn hiểu tại Đại Sơn chọn .

Bà nội với ? Bây giờ nghèo như , phòng hai bọn họ vẫn luôn dựa ông bà nội mới thể ăn no, tại bé còn mắng bà nội, thậm chí còn công kích cô út.

Hai nhóm ngang qua , Đại Phi đẩy Đại Sơn một cái: "Bà nội tao mày chính là nhà bọn tao, còn quan hệ gì với nhà họ Lục nữa, cho phép mày tiếp xúc với bọn họ."

Đại Sơn cúi đầu gì.

Đại Phi lầm bầm: "Mày đúng là thằng ngu, bà nội mày thịt cho mày ăn, quần áo cho mày mặc, thế mà mày cứ đòi chạy đến nhà bọn tao, nếu như tao là cháu trai của bà nội mày thì , còn cả cô út của mày nữa, luôn lấy đồ ngon cho tụi mày ăn, mày ngu y như mày , đáng đời!"

Đại Sơn sững sờ để Đại Phi đẩy, hối hận , về nhà, đây sai.

cho bé về, bé là chỗ dựa của .

Buổi chiều Lục Giai Giai cắt cỏ heo cùng lũ trẻ, ngờ kiếm hai công điểm.

Chỉ là tay mài đến đỏ lên, nước ngấm còn xót.

Mẹ Lục đau lòng vẫn luôn căng da mặt.

Bên , khi Lục Giai Giai còn lén lút lấy một hộp thịt, cất trong balo của , đó vẻ mặt đổi ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-226.html.]

Châu Văn Thanh vẫn đang hầu hạ heo như cũ, khác với Lục Thảo đánh kêu oai oái hôm nay, mặt cũng hề một chút vẻ lo lắng và buồn bã gì cả.

Ghi xong công điểm là đầu về ký túc xá thanh niên trí thức luôn.

Lục Giai Giai: "…"

Cô chống má, chuyên tâm đợi Tiết Ngạn.

hôm nay Tiết Ngạn về muộn, Lục Giai Giai thậm chí còn định đóng cửa mới thấy bóng dáng .

"Anh xong !" Tiết Ngạn lau mồ hôi trán, đôi mắt đen liếc qua, thẳng Lục Giai Giai.

"Ồ." Lục Giai Giai lập tức ghi cho Tiết Ngạn, khi ghi xong đóng cửa.

Hôm nay là Lục Cương Quốc cùng Lục Giai Giai, ngốc nghếch, bên cạnh Lục Giai Giai một tiếng nào.

Lục Giai Giai thì đầu hỏi Tiết Ngạn: "Hôm nay thế nào?"

"Giống đây." Tiết Ngạn thấp giọng đáp, Lục Giai Giai bên cạnh khiến vô cùng quen cho nên tranh thủ cho xong khu đất bên đó.

Thời gian buổi trưa như cũng khả năng thấy Lục Giai Giai.

Vân Vũ

"Mệt , việc nặng nhất định ăn ngon, bằng dễ tổn hại sức khỏe…"

"Cơ thể ." Tiết Ngạn lập tức giải thích.

"…" Lục Giai Giai.

xung quanh lấy cái hộp trong balo của : "Cái em hôm nay, cho một hộp, về nếm thử xem thế nào nhé."

Lục Cương Quốc: "…"

Anh Tiết Ngạn, bản năng của đàn ông cảm thấy Tiết Ngạn đang quấy rối em gái , ánh mắt lập tức lạnh hẳn , đôi mắt trừng lên như trâu .

"…" Lục Giai Giai đầu óc của hai nhà khá đơn giản, cô thậm chí còn thấy tiếng thở dốc nặng nề, cứ như bò tót chuẩn trận .

Cô nhét hộp thịt lòng Tiết Ngạn: "Mau về nhà , cũng đến giờ cơm tối ."

Tiết Ngạn liếc mắt Lục Cương Quốc đó hộp thịt trong tay , khóe môi nhếch lên, Lục Giai Giai một cái về phía nhà .

"Đi, nào." Lục Giai Giai kéo cánh tay của Lục Cương Quốc chạy về phía nhà .

Mẹ Lục thấy lòng bàn tay của Lục Giai Giai vẫn còn đỏ, sắc mặt càng ngày càng lạnh.

cảm thấy con gái quá thiệt thòi, buổi tối ăn cơm đánh tiếng cho những khác bàn cơm: "Hôm nay con gái kiếm hai công điểm cho gia đình từ tiền lương của , mấy ngày mỗi ngày ba công điểm, cũng kiếm nhiều hơn mấy , còn nữa, thịt đang ăn cũng là của con gái , mấy ở nhà mấy việc lặt vặt nhiều cũng đừng oán trách, đều sống chung với , cũng thể kêu khác bỏ đồ còn bỏ sức ."

"Bản lấy đồ thì bỏ nhiều sức việc hơn, luôn thích chiếm lời, nếu bản hưởng sái, cũng đừng cảm thấy là lý đương nhiên mà nhớ cái của khác."

Người nhà họ Lục vội vàng gật đầu.

Lục Hoa : "Bà nội, da của cô út mềm, đừng theo bọn cháu cắt cỏ heo nữa, tay của cô để chữ là ."

Cô út chữ thể nuôi sống bản , việc thể lực cũng là chuyện hiển nhiên.

Lẽ nào cứ việc vất vả mới thể chứng minh bản cần mẫn siêng năng ?

Mà cô bé thì , bây giờ trưởng thành , bản lĩnh khác nuôi sống bản , bỏ sức thì bỏ gì?

"Sau cháu cố gắng học hành giống như cô út, dựa đầu óc nuôi sống bản ." Lục Hoa với giọng kiên định.

Lục Hảo bên cạnh gật mạnh đầu.

Loading...