Mẹ Lục ném cây gậy xuống đất, đánh con trai một trận xong quả nhiên thoải mái hơn nhiều, bà về giường, cái áo ném ở góc giường, hỏi Lục Giai Giai với vẻ ôn hòa: "Nói , rốt cuộc xảy chuyện gì?"
"Máu dính lên quần áo, Tiết Ngạn thấy nên cởi áo cho con che vết máu, hai bọn họ gì cả."
"Thật ?"
"Vâng!"
Lục Giai Giai chỉ sợ Lục tin, vội vàng gật đầu với tần suất cực cao.
Mẹ Lục quá kích động, dù con gái lớn lên cũng ưa , Tiết Ngạn trẻ tuổi dồi dào sức lực.
Bà từng trải qua tuổi trẻ, trẻ tuổi yêu đương nóng đầu lên là bất chấp tất cả, việc gì dám .
"Trước khi kết hôn thể cùng khác bất cứ chuyện gì cả, thấy ?" Mẹ Lục cố gắng nhẹ giọng dặn dò.
Gò má Lục Giai Giai đỏ, cô nhanh chóng gật đầu.
nhanh thấy buồn bã, đây Lục Giai Giai cảm thấy lớn lên , nhưng bây giờ cô phát hiện sức hút gì khi ở mặt Tiết Ngạn hết.
Tính thì cô và Tiết Ngạn cũng tiếp xúc mật vài , nhưng Tiết Ngạn cũng phản ứng gì với cô cả.
Nói chừng thật sự coi cô thành em gái!
Lục Giai Giai nâng mắt lên tính toán, năm nay cô mười bảy, Tiết Ngạn hai mươi ba, hai bọn họ chênh sáu tuổi, em gái quả thật thích hợp.
Cô chạy tới tủ bới quần áo với vẻ mất mác.
Rối rắm quá, cô em gái …
Mẹ Lục thấy sắc trời còn sớm, đang định nhà bếp nấu cơm, khi còn cầm theo cái áo của Tiết Ngạn.
Lục Giai Giai thấy thế, ngẩng cái đầu nhỏ lên , đợi Lục giải thích.
Mẹ Lục: "…"
"Không tư của con cái áo là của nó ? Mẹ bảo nó cầm giặt, đợi giặt sạch trả về ." Mẹ Lục bĩu môi.
Cũng thể kêu một cô gái còn gả như Lục Giai Giai giặt áo cho Tiết Ngạn !
Vân Vũ
Có con trai, dùng thì phí.
Bà mở cửa, Lục Nghiệp Quốc bên ngoài dỏng tai lên , cửa mở suýt chút nữa thì ngã trong.
"Mẹ…" Lục Nghiệp Quốc gãi đầu lùi về , m.ô.n.g còn nóng rát, ngược sợ đau, chỉ là quá mất mặt, giống như đánh trẻ con .
Hành động của quái, nhưng đối với đứa trẻ từng đánh m.ô.n.g trong nhà mà đều hiểu rõ trong lòng.
Trong sân càng yên tĩnh hơn, lũ trẻ đều kẹp c.h.ặ.t c.h.â.n của , chỉ sợ cũng đánh mông.
Mẹ Lục liếc mắt đứa con trai ngốc nhà , ném cái áo đầu : "Đi, giặt áo của mày , giặt sạch phơi khô."
Lục Nghiệp Quốc cái áo màu tro tay , định quan sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-148.html.]
"Thằng khốn nạn nhà mày, mày còn mau, , cái áo bẩn như thế, mau giặt sạch cho bà, bằng hôm nay mày cởi truồng việc luôn cho bà!" Mẹ Lục nhặt cành liễu đất.
Lục Nghiệp Quốc sợ hết hồn, vội vàng ném cái áo trong chậu, cầm bột giặt vội vàng chạy ngoài: "Đi, con ngay đây."
Lục Nghiệp Quốc chạy xa mới cẩn thận quan sát cái áo trong chậu.
To hơn của nhưng trông giống của cả và hai, ngửi gần hơn, mùi mồ hôi và mùa rơm.
"Cậu gì thế?" Lúc đột nhiên Triệu Xã Hội vỗ một cái lên vai Lục Nghiệp Quốc từ phía , vẻ mặt vô cùng ghét bỏ: "Cậu còn sở thích ngửi mùi quần áo của nữa ."
Người đàn ông cao một mét tám mấy đường, ngón tay nắm cái áo trong chậu, híp mắt ngửi mùi, , kiểu gì cũng thấy bất bình thường thế nhỉ?
"…" Lục Nghiệp Quốc vội vàng đặt cái áo xuống, gạt tay Triệu Xã Hội xuống một cách hung dữ: "Cút, ngửi… ngửi áo của thì ? thấy nó bẩn đến mức , hiểu , hiểu thì đừng lung tung."
"Chột , chột kìa." Triệu Xã Hội chỉ mặt Lục Nghiệp Quốc: "Nếu chột chắc chắn chỉ chữ đầu tiên im miệng , ngờ giải thích nhiều như thế, đoán sẽ tối qua…"
Anh khà khà, Lục Nghiệp Quốc tức giận đảo trắng mắt, huých khuỷu tay xương sườn của đối phương: "Lăn qua một bên, đừng cản trở giặt đồ."
"Để xem là áo gì nào?" Triệu Xã Hội nhanh chóng cầm cái áo trong chậu lên, chạy đằng xa giang .
… Cảm thấy cứ quen mắt …
Lục Nghiệp Quốc đuổi theo giằng : "Có cái áo cũng ."
Triệu Xã Hội bĩu môi: "Keo kiệt."
Hai cùng đường, Triệu Xã Hội vỗ n.g.ự.c : " quen ở , cái áo của giống của Tiết Ngạn quá trời, vị trí vết vá cũng y chang ."
Lục Nghiệp Quốc: "!"
"Cậu lung tung gì đấy, áo ai giống áo của , là áo của giống áo của nhét." Tim đập thình thịch, nhưng cố gắng phủi sạch quan hệ giữa Tiết Ngạn với cái áo .
Không thể để khác biệt, bằng danh tiếng của em gái sẽ hỏng mất.
Triệu Xã Hội xoa đầu: "Đương nhiên cái áo của Tiết Ngạn , nữa, giặt áo , về ăn cơm đây."
Lục Nghiệp Quốc bóng lưng của Triệu Xã Hội biến mất, cẩn thận cái áo trong chậu.
"…" Áo của Tiết Ngạn ở trong phòng của em gái , Lục Nghiệp Quốc cảm thấy hít thở thông.
Thằng cha Tiết Ngạn dám bắt nạt em gái , nhất định sẽ bỏ qua cho .
Bên , Lục nấu một bát trứng gà nước đường đỏ cho Lục Giai Giai , đó chuẩn giặt cái váy bẩn của cô.
"Để con giặt cho." Lục Giai Giai duỗi tay.
"Vừa đến kỳ, đừng đụng nước lạnh."
"Con thấy khỏe mà." Lục Giai Giai xoa bụng: "Con chỉ cảm thấy trướng bụng thôi, gì khác với bình thường hết."
"Thế cũng thể đụng nước lạnh ." Mẹ Lục vung tay: "Mau uống , việc trong nhà ."
Gần đến giờ ăn cơm, Lục Nghiệp Quốc mới bưng cái chậu về nhà, mặt mày tối tăm phơi cái áo lên.
"Anh tư, ăn cơm thôi." Lúc Lục Giai Giai ngang qua tiện gọi luôn Lục Nghiệp Quốc.