Gần như ngay tức khắc, mặt lạnh tanh, cả toát vẻ âm u, đến những khác cũng cảm nhận , hiểu chuyện gì đang xảy mà về phía . Duy chỉ Trần Hiếu Nam vẫn tủm tỉm bạn gái với vẻ si mê.
Thời Doanh cảm thấy ngạt thở vì sự hổ trong khoảnh khắc đó và ánh mắt sắc bén nóng rực của đối diện.
Giây tiếp theo, gầm bàn, cô cảm thấy một đôi chân dài duỗi tới, cứ thế cứng rắn chen giữa hai đầu gối đang khép của cô, dùng sức tách hai chân cô , kẹp chặt ở giữa.
Cô kinh ngạc, đôi mắt mở to đầy vẻ thể tin nổi, ánh mắt chuyển dời, dừng mặt .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lý Khoát ngước mắt cũng đang cô, vẻ bình tĩnh bên ngoài che giấu sự trào phúng.
Giữa hai chân Thời Doanh là đôi chân dài rắn chắc của bạn trai cũ đang kẹp chặt, còn ôm vai cô là gã bạn trai hiện tại đang dính . Cô nhắm mắt, kìm nén xúc động tát cho hai gã đàn ông khốn kiếp mỗi một cái.
Cô đưa một tay xuống bàn, ấn đầu gối định đẩy , nhưng vẫn bất động như núi, cứ thế ngang nhiên chèn ép cô. Cô đẩy đến đỏ cả mặt, động tác mạnh, sợ khác phát hiện nên chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt, trong lòng bực bội chịu đựng.
Thật sự quá khó chịu.
Cũng may những khác đều say bí tỉ. Ngoại trừ Tiểu Hắc quen nhất thể nhận Lý Khoát , những khác đều quá nhạy cảm.
Vất vả lắm mới chịu đựng đến lúc tàn cuộc, Trần Hiếu Nam lôi ví tiền thanh toán, những khác bá vai vệ sinh. Trên bàn tiệc nhất thời chỉ còn Thời Doanh và Lý Khoát.
Cô xem phát điên, dứt khoát cầm túi xách dậy. Phía truyền đến giọng vẻ bình nhưng thực chất đang run rẩy của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nguoi-dep-va-ga-cho-dien/chuong-8.html.]
"Tại về?" Lý Khoát, chúng chia tay , em , thể sẽ bao giờ nữa. Câu tra tấn suốt 6 năm qua vẫn văng vẳng bên tai. 6 năm , cô cư nhiên cứ thế xuất hiện mặt , bằng cách thức .
Lý Khoát đỏ mắt, chằm chằm sườn mặt cô. Thời Doanh, em là , về là về. Về thì thôi , tại quen bạn trai? Trần Hiếu Nam chỗ nào ?
Không ai sự chật vật trong nội tâm và nỗi đau khổ chỗ phát tiết của . Rõ ràng hai cái gì cũng trải qua, ôm hôn kiêng nể gì, l..m t.ì.n.h đến trời đất u ám. hiện tại, cô với câu "Xin chào" như chuyện gì xảy . Hắn còn giả vờ như quen .
hiện tại chỉ hôn cô đến c.h.ế.t, hỏi cô xem thể tàn nhẫn như . Quên sạch sành sanh, yêu khác. Mẹ kiếp, thằng Trần Hiếu Nam rốt cuộc ở chỗ nào?! Cô còn cho Trần Hiếu Nam hôn.
Hắn rõ ràng hận đến ngứa răng, hận thể lao lên đ.ấ.m cho Trần Hiếu Nam mấy quyền, cấm gần yêu thêm chút nào nữa. chẳng thể gì cả. Còn giả bộ như quan tâm, nhưng sự ghen tuông nảy sinh trong khoảnh khắc đó suýt chút nữa nhấn chìm .
Thời Doanh đầu , cũng thấy vẻ âm u trong đáy mắt , giọng cô nhẹ bẫng: " là Nam Thành, về thì về thôi."
Cô nghĩ nghĩ thêm: "Quan hệ giữa chúng khó xử, cũng đừng gặp mặt nữa."
Dứt lời, cô cầm túi xách về phía Trần Hiếu Nam.
"Em về nhà đây." "Anh đưa em về." "Không cần , uống rượu , cũng chẳng xa lắm, em tự về ." Thời Doanh từ chối. Cô ở đây thêm một giây phút nào nữa, xong với Trần Hiếu Nam liền về phía thành Nam.
Trần Hiếu Nam cảm thấy Thời Doanh vẻ vui, nhưng nghĩ mãi cô vui ở chỗ nào. Đám em từ nhà vệ sinh ôm lấy Trần Hiếu Nam, kéo tăng hai uống tiếp.
Trần Hiếu Nam hỏi Lý Khoát: "Dù thời gian còn sớm, chơi cùng ?" Hiện tại cũng mới hơn 8 giờ tối.
Lý Khoát chút cảm xúc. Hắn cứ để Thời Doanh như ? Cô cần đưa, thật sự đưa? Thời Doanh thích nhất là một đằng một nẻo, cần chính là , thích lẽ là thích.