Thập Niên: Người Đẹp Và Gã Chó Điên - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:47:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Sắc mặt Lý Khoát trắng bệch trong nháy mắt. "Vì còn cách nào khác mà ở bên ", mấy chữ như đ.â.m xuyên tim .

 

"Tuy yêu nữa nhưng thể bạn bè. Anh cứ suy nghĩ kỹ , mệt lắm , ngủ." Thời Doanh thấy đang tiêu hóa những lời , bèn xoay , để hỏi thêm câu nào nữa.

 

sợ lấy chuyện 6 năm mãi buông, bởi vì cô quả thực chỗ nợ , nhưng lấy từ cô cũng ít. Cho nên Thời Doanh chia tay thật sự là thẹn với lương tâm.

 

Cô cũng chẳng bạn bè gì với , nhưng hôm nay giúp cô tìm hàng, cô chỉ thể dùng hai chữ "bạn bè" để chặn họng , vẽ một ranh giới giữa hai .

 

Cô nhắm mắt , thực cũng sợ lên cơn điên dứt, gáo nước lạnh tỉnh chút nào .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Trong bóng tối, Lý Khoát bỗng nhếch môi khẩy. Bạn bè? Ai nó thèm bạn với cô chứ. thể ép quá đáng, Thời Doanh ăn chiêu đó. Ép quá cô chạy mất dép, dù năng lực đến cũng bó tay.

 

Bạn bè...

 

"Làm bạn bè thì em cũng đến mức trốn tránh chứ?" "Anh em ngủ." "Không trốn, trốn." Cô mơ màng trả lời qua loa cho xong chuyện. "Bạn bè cũng ai ngủ chung một giường ." Cô lẩm bẩm oán trách hai câu.

 

Lý Khoát gật đầu, . Không trốn là . Hắn nhiều thời gian để "mài" với cô.

 

Lý Khoát dậy ngoài, còn quên đóng cửa cẩn thận cho cô.

 

Thời Doanh thấy tiếng động, dậy , thật ? Cô thở phào nhẹ nhõm, xuống vẫn còn cảm nhận dư vị cơ thể trêu chọc. Cảm giác run rẩy vui sướng khi kiểm soát chỉ là xa lạ theo thời gian chứ từng lãng quên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nguoi-dep-va-ga-cho-dien/chuong-63.html.]

Cô thầm nghĩ, chuyện quái quỷ gì thế , càng liên quan thì càng dính líu sâu hơn. Trừ khi cô về Nam Thành, nhưng dựa mà vì Lý Khoát cô về? Nam Thành còn căn nhà ba để cho cô cơ mà.

 

Mắt Thời Doanh díp , cô thật sự buồn ngủ . Lăn lộn đến nửa đêm, dầm mưa tắm rửa còn giày vò một trận.

 

Ngoài phòng, Lý Khoát hóng gió một lát mới tìm Áo Sơ Mi Hoa xin ngủ nhờ một đêm.

 

Cơn mưa như dứt , rạng sáng 4-5 giờ vẫn sấm chớp ầm ầm. Thời Doanh cau mày, mồ hôi lấm tấm bên má, ngủ yên giấc.

 

Trong mơ cũng , gã thanh niên lêu lổng lượn lờ gần trường học trở thành nỗi phiền toái lớn nhất của Thời Doanh năm 18 tuổi.

 

"Thời Doanh, cổng trường kìa, đến tìm ?"

 

Thời Doanh theo ánh mắt bạn học, thấy một chiếc xe máy đỗ ở cổng trường. Người đàn ông dựa xe, tay cầm món đồ chơi mới lạ gì đó vẫy vẫy về phía cô. Cô thấy liền cau mày theo bản năng, kéo bạn học về phía con đường nhỏ bên cổng trường.

 

Hắn sải bước đuổi theo, túm lấy quai cặp sách của cô, cũng giận, hỏi: "Lại giả vờ quen ?"

 

Cái gì gọi là giả vờ quen, vốn dĩ cũng . Cô bất mãn lườm một cái, giật quai cặp của .

 

"Thời Doanh, tớ nhé, mai gặp." Bạn học của Thời Doanh là học sinh ngoan, sợ kiểu thanh niên lêu lổng như Lý Khoát, tuy cao to trai nhưng ăn cợt nhả.

 

Thời Doanh gật đầu, cũng sang bên đường, cô chỉ tránh xa Lý Khoát.

 

Lý Khoát thấy cô trốn , tặc lưỡi đuổi theo, định đưa món đồ trong tay cho cô: "Xem , tỉnh lỵ nhập hàng, chỗ là truyện tranh mới nhất, còn cả truyện cổ tích nữa."

 

Lần đầu tiên gặp Thời Doanh, cô đường sách. Hắn cao lớn, liếc mắt thấy kẹp trong sách giáo khoa của cô là quyển truyện, cô say sưa đến quên trời đất. Lúc đó bật , "học sinh ngoan" ở thế . Cô thích , liền mua tặng cô, để cô vui.

Loading...