Thập Niên: Người Đẹp Và Gã Chó Điên - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:08:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đây cũng là đầu tiên Thời Doanh tự ăn, đúng mặt hàng thời trang cô yêu thích, nên cô cực kỳ nghiêm túc, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những việc .

 

Đến khi cô dừng bút thì sắc trời sầm tối.

 

Lúc chiều thủ tục nhận phòng, Thời Doanh hỏi thăm ông chủ khách sạn. Ông bảo cách đây xa một quán mì nhỏ, hương vị cũng khá, giá cả bình dân. Thời Doanh định bụng qua đó ăn bát mì về ngủ sớm. Rạng sáng hơn 4 giờ xe, chắc chắn ngủ sớm để dưỡng sức.

 

Quán mì khá dễ tìm, cách khách sạn xa, bộ vài phút là tới. Khách khứa cũng đông, đoán chừng đều là những chờ tàu ở ga gần đó qua đây ăn. Thời Doanh tìm một cái bàn nhỏ, gọi một bát mì bò cỡ nhỏ.

 

Đến khi bát mì bưng lên, lớp thịt bò phủ đầy mặt bát, cô sững sờ. Chủ quán thật thà đến mức ? Thời Doanh còn cố ý hỏi xem bưng nhầm , cô gọi bát nhỏ mà. Chủ quán bảo nhầm, quán bán bình dân như đấy.

 

Thời Doanh cầm đũa ăn thử, sợi mì dai ngon, thịt bò kho cũng đậm đà. Mắt cô sáng lên, cứ thế trong góc tận hưởng món ngon. Bất ngờ , cô thế mà ăn sạch cả bát. Tính tiền mới bát mì chỉ giá một đồng rưỡi.

 

Nếu rạng sáng , Thời Doanh thật sự ăn thêm một bữa sáng nữa, cơm tàu hỏa ngon như . Chỉ điều, khi cô liếc bát mì bò mới xong cho khách khác, phát hiện thịt bò cũng nhiều đến thế. Cô mang theo nỗi nghi hoặc trở về khách sạn.

 

bao lâu, Lý Khoát từ cửa hàng t.h.u.ố.c lá rượu bên cạnh bước . Chủ tiệm với : " cho cô khách xinh lượng thịt bò gấp năm đấy."

 

Lý Khoát nhàn nhạt : "Cảm ơn."

 

Bát mì giá một đồng rưỡi, Lý Khoát với ông chủ, riêng tiền thịt thêm tốn mấy đồng. Chàng trai trẻ cũng chịu chi thật, tán gái đúng là tiếc vốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nguoi-dep-va-ga-cho-dien/chuong-42.html.]

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lý Khoát cầm bình nước hoa (chống muỗi) và hương muỗi, chậm rãi về, đến khách sạn thì vài câu với ông chủ. Ông chủ đầy kinh ngạc, cảm thán: "Cậu đối xử với em gái thật đấy!"

 

Chu đáo đến mức mấy thứ đồ lặt vặt cũng chuẩn đầy đủ.

 

Lý Khoát gì, nhưng trong lòng thừa Thời Doanh là kiêu kỳ nhất, cơ địa cô dễ thu hút muỗi. Không hương muỗi và nước hoa chống muỗi, tối nay chắc chắn cô ngủ ngon. Rạng sáng còn bắt xe, xót.

 

Ông chủ khách sạn bảo vợ cầm đồ lên lầu gõ cửa phòng Thời Doanh. Thời Doanh mở cửa, thấy bà chủ thì đầy vẻ khó hiểu. Mãi đến khi bà chủ đưa hương muỗi qua, nhiệt tình : "Cô gái, cô đốt hương muỗi lên , còn cả nước hoa nữa , nếu trời muỗi vo ve điếc tai, ngủ ."

 

Thời Doanh "" một tiếng, đến tận khi bà chủ nhét hết đồ tay đóng cửa , cô vẫn còn ngơ ngác mất một lúc. Ông chủ quán quá nhỉ, đến cả hương muỗi, nước hoa cũng chuẩn sẵn cho khách.

 

Cô chẳng hiểu , nhưng đến lúc mở hộp hương muỗi mới nhớ bật lửa, đốt . Thời Doanh đành xỏ giày xuống lầu, định mượn ông chủ cái bật lửa.

 

Xuống hết cầu thang là đối diện cửa khách sạn, quầy lễ tân ngay bên trái trong tầm tay. Ngoài cửa hắt ánh đèn đường, Thời Doanh bước xuống liền thấy ông chủ và một đàn ông trẻ tuổi đang chuyện phiếm ở cửa.

 

Bát mì bò gần như chiếm hơn nửa là thịt, hương muỗi, nước hoa, thậm chí cả đàn ông ngăn gã to con cởi giày xe... Trước mắt còn gì rõ nữa .

 

Cô xoay định lên lầu, ai ngờ điện thoại cầm trong tay reo lên đúng lúc như . Người ở cửa cũng theo tiếng chuông mà .

 

Bốn mắt , đôi mắt đen láy của Lý Khoát lóe lên, đáy mắt xẹt qua một chút hoảng hốt, cứ thế chằm chằm cô.

 

Thời Doanh hít sâu một , điện thoại, đầu bên truyền đến giọng của Trần Hiếu Nam: "Tiểu Doanh, em chuẩn nghỉ ngơi ? Sáng mai xe nhất định chú ý an nhé, trông chừng túi xách cẩn thận." "Haizz, thế cùng em , thật sự yên tâm."

Loading...