Tiểu Hắc trơ mắt , lộn trở quán ăn . Cậu vỗ đùi cái đét, xong đời. Anh buông bỏ cái nỗi gì, đây là giấu càng sâu thì .
Khi Lý Khoát , lòng bàn tay nắm chặt, là đang nắm thứ gì đó. mặt chẳng điều gì, vẫn bình tĩnh gợn sóng như lúc , lái xe thẳng. Vật trong tay trái nhét túi quần. Lý Khoát nắm vô lăng, Tiểu Hắc thế nào cũng rốt cuộc đang nghĩ gì.
Lý Khoát bận, mãi đến nửa đêm mới về văn phòng. Hắn cầm khăn tắm dội nước lạnh, sờ thấy cái móc khóa nhỏ trong túi quần. Hắn giữa sân, rũ mắt chằm chằm nó hồi lâu biểu cảm. Con ch.ó béo trông ngốc nghếch treo móc khóa cũng như đang chằm chằm .
Hồi lâu nhếch môi, một tay cởi áo, để lộ nửa rắn chắc, nhét con ch.ó béo trong áo để tránh tắm rửa ướt.
Thời Doanh về đến nhà mới phát hiện móc chìa khóa mới mua mất. Trong cửa hàng tổng cộng hai chìa khóa, chị Viện đưa cho cô một cái, cô vốn định treo móc khóa mới. cô cũng băn khoăn quá lâu, mở tủ quần áo tìm hai bộ đồ thể thao thoải mái, cô Quảng Thành cần gọn nhẹ là chính.
Lúc lấy vé xe . Dựa theo giờ tàu chạy, Nam Thành ga tàu hỏa, cô nhớ chuyến tàu từ tỉnh lỵ Quảng Thành là rạng sáng. Để cho chắc ăn, cô vẫn nên một ngày mua vé ở khách sạn một đêm, rạng sáng mới kịp bắt tàu.
Ngày hôm , Thời Doanh mặc quần jean và áo sơ mi tươi trẻ, xách vali xuống lầu. Mẹ Thời thấy thế liền chút vội vàng dậy, tay lau tạp dề. "Con định đấy? Đi mấy ngày thì về?" "Chắc mười ngày ạ." Thời Doanh nhiều với bà.
Mẹ Thời theo cô cửa quán hoa quả, thôi. Cuối cùng khi Thời Doanh xa, bà vẫn dặn dò: "Tiểu Doanh, chờ con về, đường chú ý an ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thời Doanh xong, rũ mắt, thoáng qua một tia mỉa mai. Cô phát hiện lời dặn dò khi của mà chẳng cảm giác gì.
Khi qua đường, cô chú ý thấy bên đường công nhân đang leo thang sửa đèn, cô liếc qua vòng qua đường khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-nguoi-dep-va-ga-cho-dien/chuong-39.html.]
Tiểu Hắc còn tưởng hoa mắt, ngờ đúng là cô Thời. Cô Thời sống gần đây ? Vậy... Khoát sáng sớm bảo nhận việc bảo trì mới đèn đường khu , bảo qua trông coi. Anh Khoát nhận việc , chẳng lẽ là vì...? Không dám nghĩ, dám nghĩ.
Tiểu Hắc theo bóng lưng Thời Doanh rời , cái vali trong tay cô. Cậu c.ắ.n răng, rốt cuộc vẫn chạy đến bốt điện thoại gần đó gọi cho Lý Khoát.
Lý Khoát từ xưởng của Trần Hiếu Nam , giúp giới thiệu mấy thợ điện nước đáng tin cậy. Trần Hiếu Nam vốn giao hết mảng điện nước nhà xưởng cho Lý Khoát, coi như trả nợ ân tình, để Lý Khoát kiếm chút tiền. Kết quả Lý Khoát bảo bận xuể nên từ chối, nhưng vẫn qua xem qua một chút, đề cử mấy thợ già điện nước lâu năm.
Trần Hiếu Nam nhất quyết tiễn tận cổng xưởng. Lý Khoát điện thoại xong, im lặng một lát, ngước mắt liếc Trần Hiếu Nam. Trần Hiếu Nam hiểu gì, còn một cái.
"Tao ." Lý Khoát cúp máy.
"Có chuyện gì thế, thấy sắc mặt ông lắm." Trần Hiếu Nam gọi là ai mà khiến Lý Khoát sa sầm mặt trong nháy mắt.
Lý Khoát phẩy tay, lái xe thẳng, trong nháy mắt mất hút, tốc độ xe nhanh kinh hồn. Tay Lý Khoát siết chặt vô lăng, trong lòng hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Cô định ? Lần ? Đi mấy năm?
Hơn nửa tháng nay cảnh cáo bản vô mặc kệ cô, đừng nhớ cô, cũng đừng tìm cô. Hắn kiên nhẫn một chút. Thời Doanh hiện tại thấy phiền , nhưng đợi chuyện đó vỡ lở , vẫn chỉ mới thể cho cô dựa . Hắn sấn để cô đuổi , cô ghét bỏ, chờ cô đến tìm .
cuộc điện thoại của Tiểu Hắc khiến lòng rối loạn . Tiểu Hắc bảo thấy cô Thời khỏi nhà, xách theo vali, định . Trần Hiếu Nam đang ở xưởng, cô cùng Trần Hiếu Nam, nghĩa là cô một .