Hiệu trưởng Chung đột ngột ngẩng đầu: "Học sinh ưu tú."
"Học sinh ưu tú gì ạ, ngài thế, Ngô Phương Phương tức đến choáng ?" Chủ nhiệm Trần .
Thấy đều , hiệu trưởng Chung suy nghĩ một lát thì cũng giấu giếm nữa, kìm : "Ôi, thật với nhé, hằng năm thành phố đều sẽ bình chọn học sinh ưu tú một . Họ sẽ chọn lựa từ học sinh của các trường lớn. Trước đây, đăng ký tên Huệ Huệ ."
Mọi quả thực từng hiệu trưởng nhắc đến chuyện , lúc thì kìm trợn tròn mắt.
Chủ nhiệm Trần kinh ngạc : "Sao từng đến chuyện , ngài lén lút đăng ký lưng chúng ?"
Hiệu trưởng Chung : "Đăng ký cũng vô ích. Tuy Huệ Huệ học ở trường chúng nhưng chỉ mới học một năm, hộ khẩu Kinh Đô nên khó thông qua."
Chủ nhiệm Trần và thầy Tống gật đầu.
Tuy chỉ là học sinh ưu tú cấp thành phố, nhưng học sinh ưu tú thành phố của Kinh Đô và học sinh ưu tú của thành phố bình thường khác . Nói chính xác, học sinh ưu tú của Kinh Đô thể sánh ngang với học sinh ưu tú cấp tỉnh ở nơi khác.
Mà ở thời đại , danh hiệu học sinh ưu tú cấp tỉnh thể cộng điểm trong kỳ thi đại học!
Không chỉ , thậm chí còn thể tuyển thẳng, và thì vẫn ích trong mấy chuyện như du học, xem như là một danh hiệu giá trị cao hiện nay.
Điều kiện các mặt của Thẩm Huệ Huệ hạn chế nên hiệu trưởng Chung cũng từ bỏ ý định , nhưng lời nãy của bác sĩ Giang khiến ông nhen nhóm hy vọng trở .
Mưa lũ huyện Ninh Bình lay động trái tim dân cả nước, là đại sự lãnh đạo quốc gia quan tâm, Thẩm Huệ Huệ đóng vai trò quan trọng như ở trong đó!
Ngay cả bác sĩ Giang chỉ là tình cờ gặp Thẩm Huệ Huệ mà còn hết lòng tuyên truyền, trải đường cho tương lai của cô như .
Hiệu trưởng Chung là hiệu trưởng của trường Trung học S, Thẩm Huệ Huệ là học sinh của ông mà, ông cũng nên chút gì đó ?
Lúc tranh thủ danh hiệu thì kịp cộng điểm thi đại học nữa , nhưng còn hơn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-299.html.]
Sau khi lên đại học, khó mà hiệu trưởng trường đại học thể quan tâm đến Thẩm Huệ Huệ như . Học sinh do một tay dìu dắt, là nhân lúc học sinh còn trong tay thì tranh thủ thêm cho cô bé mới ...
Càng nghĩ càng thấy khả thi, hiệu trưởng Chung kìm vỗ đầu : "Cứ quyết định ! về Kinh Đô một chuyến , bất kể thành công thì cứ tranh thủ thử xem . Hai ở chăm sóc Huệ Huệ nhiều hơn nhé, tuyệt đối để chuyện hôm nay xảy nữa, ."
Nói xong, hiệu trưởng Chung lập tức vẫy tay chào tạm biệt , xoay bắt taxi thẳng sân bay. Để bốn tại chỗ, ngơ ngác ông xa.
"Hiệu trưởng Chung... chắc là chuyện gấp đột xuất, vội ..." Chủ nhiệm Trần vốn định giữ thể diện cho hiệu trưởng Chung, nhưng , cuối cùng ông vẫn kìm mà phàn nàn: "Ông cụ tuổi cao , bình thường điềm đạm, lúc nghĩ gì nấy thế?"
Thầy Tống chủ nhiệm Trần phàn nàn, kìm : "Cũng vì để tâm nên hiệu trưởng mới vội vàng như ."
Nói , thấy Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ vẫn còn vẻ mặt ngơ ngác, Thầy Tống : "Hiệu trưởng việc bận, cứ để ông bận . Tiếp theo sẽ do và chủ nhiệm Trần tiếp tục ở cùng , cho đến khi thi đại học kết thúc thì chúng cùng về."
Tuy Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ đều ngơ ngác, nhưng thấy chuyện gì xảy nên cũng để trong lòng.
Ba ngày, ngắn ngắn, dài cũng dài. Khi kỳ thi đại học kết thúc, kỳ nghỉ hè đến, vô thí sinh học sinh cũng tạm thời giải phóng.
Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân cũng trở Kinh Đô. Vừa về đến nhà, hai con chẳng gì cả, nhanh chóng tắm rửa về phòng riêng ngủ.
Kể từ lúc gần đến kỳ thi đại học, bất kể là học sinh phụ học sinh đều gặp áp lực gấp bội. Tuy Thẩm Huệ Huệ thành tích học tập , nhưng họ cũng giống như đông đảo thí sinh bình thường khác, khi đối mặt với kỳ thi đại học thì vẫn cảm thấy một áp lực vô hình bao trùm lấy .
Bây giờ thứ kết thúc, bất kể tương lai thì bây giờ cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi thư giãn thật .
Trong lúc Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ đang tận hưởng kỳ nghỉ khó khăn lắm mới , cùng lúc đó, tại thôn Phúc Thủy.
Sau khi trở về, Ngô Phương Phương co đầu rụt cổ suốt mấy ngày. Thấy truyền thông dường như đưa tin về , chuyện ngày hôm đó cũng chẳng đến , nỗi sợ hãi trong lòng bà biến mất, sự ghen tị và căm phẫn dần dần trỗi dậy.